(4)
Cẩm Vinh nếm qua một loạt các loại rượu ở quầy, sau đó loạng choạng đứng dậy, duỗi tay chân,
Lena cũng không khỏi khen một câu tửu lượng tốt, uống nhiều như vậy mà còn chưa gục.
Cẩm Vinh ánh mắt lấy lại vẻ thanh tỉnh, quay sang vẫy tay chào Lena, trước lúc rời khỏi thì ngừng lại, sáng sủa cười nói,
"Đúng rồi, quên hỏi tên của chị?"
Lena cười khẽ một tiếng, "Gọi chị là Lena."
"Em nói thật đấy, chị thật sự rất đẹp." Cẩm Vinh nháy mắt, mang chút hài hước đùa nghịch.
Nếu là nam nhân làm vậy với mình, Lena sẽ cảm thấy có phần phản cảm, nhưng hành động này xuất hiện ở một tiểu cô nương, Lena cảm thấy thật đáng yêu thú vị.
Tiền rượu, tiền thông tin, tiểu cô nương đều đã trả đủ.
Lena có chút tiếc hận, khả năng sẽ không còn được gặp lại cô bé kỳ quái này nữa.
Cẩm Vinh đi khỏi quán bar, nhìn đồng hồ đã là 10 giờ, còn chưa muộn.
Khu Á Thụ cách nơi này không xa,
Cô một tay cắm túi quần, như tản bộ ở công viên đi về phía khu á thụ, không hề để tâm đến mấy kẻ đang theo đuôi mình từ sau quán bar.
Cẩm Vinh không để bụng Lena có lừa mình hay không, chỉ cần nghiệm chứng một phen sẽ biết.
Nhà trắng, khu á thụ,
Tuy gọi là Nhà Trắng nhưng bản chất lại là khu chợ đen tương đối tầm cỡ, xây dựng dưới mặt đất,
Giống như quán bar U Lan của Lena, là nơi tràn ngập tam giáo cửu lưu, nếu như quán bar U Lan mặt ngoài làm buôn bán, mặt trong lén mua bán thu thập tình báo, thì Nhà Trắng phụ trách toàn bộ các giao dịch ngầm ở chợ đen, mua bán đầu người, tuyên bố nhiệm vụ, chỉ cần có tiền thì mọi thứ đều có thể giải quyết.
Có nhu cầu chỉ cần liên hệ Nhà Trắng, tuyên bố nhiệm vụ, trả tiền thù lao có người chuyên môn phụ trách, giống như là một loại môi giới, đương nhiên cũng không phải ai cũng biết nơi này.
Hỏi thăm từ những người như Lena mới có thể biết được nơi này.
Tìm được đến là một chuyện, mà muốn lĩnh thưởng cũng không hề đơn giản.
Cẩm Vinh biết bản thân hai bàn tay trắng, tới đây lãnh giải thưởng Thiết Lang Đoàn, người phụ trách nghi ngờ là chuyện có thể hiểu được.
Nhưng quy tắc chưa bao giờ là dùng để hạn chế cường giả.
Cẩm Vinh đành phải làm cho tất cả những kẻ theo đuôi cô từ quán bar kia, nửa chết nửa sống làm bằng chứng cho người khác xem.
Đương nhiên những người đó chỉ có thể trách bản thân mang ý đồ xấu, không thể trách người khác giả heo ăn thịt hổ.
Nháy mắt một mảnh yên tĩnh.
Cẩm Vinh đứng giữa đám người, bình tĩnh mà trần thuật một sự thật, "Ta từ trước đến nay không phải là người tham lam, nhưng những gì của ta, thì chỉ có thể thuộc về ta."
Xảy ra động tĩnh lớn như vậy, người phụ trách không thể không can thiệp, xuất hiện là một người đàn ông, mái tóc bạc trắng, đồng tử màu xanh lam, da cũng trắng bệch, hắn lịch sự nói, "Chào quý khách, tôi là Aino, quý khách đây là..."
Người phụ trách nhìn Cẩm Vinh, cô nương tay đút túi, một thân mặc quần jean áo phông đơn giản, chẳng có chỗ nào nổi bật, tựa như một người bình thường, nhưng nếu thật là người thường, sẽ không ở đây ra tay đánh người, đánh người không nói, thậm chí là đánh cả thủ vệ canh gác khu nhiệm vụ.
Ở nơi lắm các thế lực phức tạp hỗn loạn này, không thiếu chuyện như vậy, nhưng Nhà Trắng chưa bao giờ gặp trường hợp kì quái khiến người chật vật thế này
Thủ vệ ở Nhà trắng có cấp bậc thấp nhất cũng là cấp B, mà người ở khu nhiệm vụ đều là những lính cấp A được chọn lựa đến.
Cấp bậc cường giả ở đây cũng không phải xét theo gien, mà là hoàn toàn xem thực lực, mặc dù thiên phú lại tốt, gien ưu tú, nhưng thực lực không đủ, cũng không thể được gọi là cường giả.
Tựa như một đứa trẻ con cấp S và một người bình thường cấp C, có gien tốt nhưng cũng sẽ dễ dàng bị đối phương bóp chết.
Cho nên tinh tế Liên Bang cũng vô cùn coi trọng bảo vệ bồi dưỡng các mầm non ưu tú, người của thế giới này cũng ưu tiên cho con em theo học trường quân đội.
Bởi vì chương trình học tập và rèn luyện ở trường quân đội, có thể khai thác tối đa khả năng của một người, bồi dưỡng thành cường giả.
Cứ việc cấp bậc của cường giả cấp bậc không cần chứng thực, nhưng vô luận là quân đội, vẫn là mặt khác người có tâm, cũng sẽ chủ động vì một ít cường giả kiểm tra đo lường hoặc làm ra đánh giá.
Mà cường giả cũng trở thành một loại bình phán thế lực lớn nhỏ tiêu chuẩn, tinh tế Liên Bang quân đội liền lấy năm thượng tướng đều là S cấp trở lên cường giả vì vinh quang.
"Aino đại nhân," miễn cưỡng còn tỉnh người bị nâng đứng lên, cấp Aino hành lễ nói,
Aino tuy vẫn là mỉm cười, nhưng trong lời nói lạnh băng vẫn là thực rõ ràng, "Đây là có chuyện gì?"
Phụ trách nhiệm vụ này người giải thích một phen, "Nàng không có bất cứ thứ gì có thể chứng minh là nàng giết Thiết Lang Đoàn, không có thi thể đầu người, cũng không có Thiết Lang Đoàn đoàn huy tiêu chí."
Cẩm Vinh nhún vai, kia tam con tinh thuyền đã sớm tạc cái dập nát, nàng thượng nào đi tìm cho bọn hắn.
Aino sau khi nghe xong, lời nói lệnh người ngoài ý muốn.
"Đem tiền thưởng cho nàng, cố chủ bên kia ta sẽ đi giải thích."
Hắn lại nhìn về phía Cẩm Vinh, nghiêm túc nói, "Lấy thực lực của nàng, giết Thiết Lang Đoàn cũng không kỳ quái."
Aino trong ánh mắt mang đối cường giả lễ ngộ, cứ việc không biết đối phương tinh thần lực cùng thể năng cấp bậc, nhưng hắn nhận thấy được bị thương người đều không ngoại lệ đều là nhất chiêu đánh bại, thực lưu loát, cũng là nghiền áp thức chiến đấu.
Liền hắn cảm giác, đối phương tuyệt đối là cái không thua gì hắn cường giả.
Những người khác nghe vậy trong lòng rùng mình, có thể nhẹ nhàng như vậy đánh bại mấy vị bạch phòng ở B cấp cường giả, còn có thể làm Aino đại nhân lễ ngộ người, không cần phải lấy loại sự tình này lừa gạt lấy tiền thưởng.
Cẩm Vinh có thể cảm nhận được Aino nói vừa nói xong, những người khác đối nàng thái độ lập tức thay đổi, từ phía trước nhàn nhạt địch ý biến thành lễ ngộ.
Hiển nhiên, địa vị của người tên Aino này ở đây không thấp, lời hắn nói không có ai nghi ngờ.
Đương nhiên dưới tình huống Cẩm Vinh đã chứng minh được thực lực của chính mình, nếu là ngược lại, Aino cũng sẽ không nói gì, tùy ý thuộc hạ xử trí.
Người phụ trách biết chính mình mạo phạm cường giả, lập tức xin lỗi, "Thật xin lỗi, tôi sẽ đi xử lý ngay lập tức."
Thiết Lang Đoàn được treo giải thưởng năm ngàn vạn tinh tệ, tinh tệ đồng tiền chung của Liên Bang, năm ngàn vạn tinh tệ cũng được coi là một nhiệm vụ đắt đỏ ở Nhà Trắng, rốt cuộc mục tiêu nhiệm vụ là Thiết Lang Đoàn, lính đánh thuê cấp A nổi tiếng ở Tinh Hải.
"Xin hỏi quý khách muốn nhận tiền mặt, hay là chuyển khoản." Đối phương nho nhã lễ độ hỏi Cẩm Vinh,
"Tôi chưa có tài khoản." Cẩm Vinh thản nhiên nói, Lê Cẩm Vinh đương nhiên là có tài khoản riêng do Lê gia xử lý, chỉ là không tiện mang ra.
Người xử lý nghe qua là hiểu được ý đồ của khách, nói "Không thành vấn đề, Nhà Trắng sẽ chuẩn bị cho quý khách một tài khoản khác."
Rất nhanh, người phụ trách đưa lên một tấm thẻ, cùng có giấy tờ ghi mật mã.
"Năm ngàn vạn tinh tệ đã được chuyển đến tài khoản này, có thể sử dụng ở khắp tinh tế, còn có mật mã thẻ của ngài."
Cẩm Vinh nhận lấy thẻ cùng giấy, bỏ vào trong túi.
Aino ưu nhã mỉm cười nói, "Theo quy định, người đến nhận thưởng đều cần để lại tên."
Chỉ là lưu cái tên mà thôi, Nhà Trắng buôn bán cũng là có quy củ, người vô danh cầm đi tiền thường, bọn họ không thể ăn nói đàng hoàng với chủ giao nhiệm vụ.
Thực ra giới