"Chào mọi người, tôi là đại đội trưởng đội sản xuất nhà họ Vu, Vu Quốc Cường, bên cạnh tôi là bí thư Vu Cốc Sinh, mọi người chuẩn bị cầm những thứ này đi theo tôi, trước tiên hãy đặt hành lý lên trên xe lừa đi nào." Vu Quốc Cường chỉ vào chiếc xe lừa dưới tàng cây và nói.Giang Văn nhanh chóng thả túi của mình lên.Liên Tú Tú nhìn một đống đồ dưới chân mình, cau mày, liếc nhìn Giang Văn một cái.
Làm thanh mai trúc mã, Giang Văn lập tức phản ứng lại chuẩn bị giúp Liên Tú Tú xách đồ lên.Đúng lúc Giang Văn mang hành lý của Liên Tú Tú thả trên xe lừa, Cốc Đinh Lan tha thiết nhìn anh ta một cái, dường như trong mắt có ngàn từ vạn chữ."Hình như, tôi không có đủ sức, nếu tôi có thể có được sức lớn như anh thì tốt rồi.
Chúng ta sẽ rất lợi hại, nhấc một chút là lên được ngay." Cốc Đinh Lan ngượng ngùng nói với Giang Văn."Tôi cũng chỉ có sức lớn một chút thôi, để tôi đến giúp cô."Giang Văn liên tục xách hành lý của Liên Tú Tú và Cốc Đinh Lan chuyển lên trên.Giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho Liên Tú Tú, cô ta có thể đã gặp phải trà xanh rồi, Liên Tú Tú hừ một tiếng, trừng mắt liếc nhìn Cốc Đinh Lan, Cốc Đinh Lan không muốn yếu thế trừng lại, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.Ai ngờ sau khi Giang Văn chuyển hành lý giúp hai người xong, lại nhìn thấy Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên thì làm bộ muốn tới giúp bọn họ chuyển hành lý tiếp."Đồng chí này, không cần đâu, tự tôi làm được." Cao Tú Quyên vẫn không tin ai ngoại trừ Lý Văn Kiều.Lý Văn Kiều cũng lắc đầu với Giang Văn, hai đồng chí nữ bên cạnh vẫn đang đấu mắt với nhau, đừng nói tới việc cô có thể chuyển, cho dù không chuyển được thì cũng không thể để cho Giang Văn chuyển, tránh cho dính vào cuộc chiến giữa những cô gái.Giang Văn bất chấp tất cả, chuẩn bị cầm lấy hành lý của hai người bỏ lên trên xe lừa: "Đừng khách khí với tôi, mọi người cùng nhau xuống nông thôn, nên giúp đỡ cho nhau.""Không cần không cần, tôi có sức lớn lắm." Lý Văn Kiều vội vàng giành lấy hành lý nhét lên xe.Giang