【Trích! Chào mừng bạn đến với Vạn Giới vấn đáp.
Tôi là Tiểu Vấn, là người phục vụ khách hàng của Vạn Giới vấn đáp, nơi đây là hệ thống câu hỏi lưu thông hàng ngàn hàng vạn của các vị diện, ký chủ Lý Văn Kiều có thể ở nơi này gặp gỡ người của các vị diện khác.
Giải quyết các câu hỏi do người của các vị diện khác đặt ra, có thể nhận được tiền vấn đáp và thù lao vật chất ngẫu nhiên từ người đặt câu hỏi.
Câu hỏi sẽ được hệ thống đưa ra ngẫu nhiên, ký chủ chỉ cần trả lời câu hỏi bằng miệng là được.】Một tiếng máy móc dễ thương vang lên, vừa ngọt ngào vừa kỳ lạ.“Vạn Giới vấn đáp? Đây có nghĩa là phải có độ hiểu biết nhất định đúng không? Sẽ có những loại câu hỏi nào?” Lý Văn Kiều cau mày.【Trích! Độ hiểu biết là gì? Tiểu Vấn không biết sẽ có những loại câu hỏi nào.
Chỉ cần ký chủ có thể trả lời được thì hãy nhấp vào tôi muốn trả lời bên dưới câu hỏi là được.
Sau khi người hỏi nhận được câu trả lời cảm thấy có ích, họ sẽ gửi thù lao cho ký chủ.
Tất nhiên, nếu ký chủ muốn đặt câu hỏi, cần phải có tiền hỏi.】“Thứ màu xám xám trên màn hình là gì vậy?” Lý Văn Kiều chỉ vào một chỗ trên màn hình.【Trích! Đây là cửa hàng Vạn Giới.
Chỉ cần bạn trả lời các câu hỏi và tích lũy đủ một trăm đồng tiền vấn đáp, bạn có thể mở trung tâm mua sắm Vạn Giới.
Cho dù đó là những thứ của thế kỷ hai mươi mốt hay những thứ của thế giới tu chân, là đồ ăn, thức uống, đồ dùng hay là quần áo, tất cả mọi thứ cũng đều có sẵn trong khu mua sắm.
Tiền mua sắm là cần thiết để dùng mua đồ, một đồng thời đại của ký chủ có thể đổi được một nghìn đồng tiền mua sắm.
】“Khi nào tôi có thể tích lũy được một trăm đồng tiền vấn đáp?” Lý Văn Kiều, một người nghiện mua sắm đã bắt đầu rung động, cô cảm thấy lâu rồi không được ăn thịt, cứ như chim cạ vào mồm, muốn ăn vịt quay muốn ăn súp cay muốn ăn ếch xào sả ớtKhông còn cách nào khác, trong thời đại thiếu thốn vật chất như này, dù Lý Văn Kiều có ăn những bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng của bệnh nhân, nhưng bữa ăn của bệnh nhân chỉ là cháo trắng không có gạo lứt và chỉ có canh trứng thêm vài giọt dầu mà thôi.
Cháo trắng và canh trứng ở thời đại này hiếm lắm mới có được, đừng nói chi vài giọt dầu, đừng coi thường mấy giọt dầu này, bây giờ hầu hết mọi người nấu ăn ở nhà xào rau đều lấy giấy thấm dầu lau chảo, nếu bữa ăn dành cho bệnh nhân mà Lý Văn Kiều ăn bị