Ha ha, mặc dù thân thể này kém xa với thân thể của tận thế, không thể đối kháng với động vật biến dị, nhưng với những động vật bình thường này thì vẫn dư sức.Dù sao thì các các kỹ năng và chiêu thức đã ăn sâu vào trí óc của cô rồi.Kéo một đoạn dây leo, buộc chặt mấy con thỏ, sau đó dùng thủ đoạn tương tự bắt thêm vài con nữa, ngoài ra cô còn bắt được một con chim trĩ, bèn dùng dây trói lại thành một túm.Thấy cũng đã hòm hòm, cô nói: “Lư Đản Nhi, lại đây.”Hề Thanh Thanh bất giác đã đi hơi xa, cô vẫy tay với Lư Đản Nhi.Mặc dù Lư Đản Nhi có hơi khó hiểu, nhưng vẫn đi qua, sau đó, bèn nhìn thấy một ngạc nhiên cực lớn.Cậu bé thấp giọng, khuôn mặt ngăm đen đầy phấn khích: “Thỏ! Còn chim trĩ nữa!”Quay đầu lại đối mặt Hề Thanh Thanh đang dương dương tự đắc, nói: “Thím hai, đây đều là do thím bắt được sao?”Hề Thanh Thanh: “Đương nhiên, chúng ta nướng một con ăn trước đi, phần còn lại cho vào giỏ một lát rồi mang về nhà.”“Vâng ạ.”Buổi sáng, hiếm khi Cố Viễn Hàn không ngủ được.
Anh tỉnh lại thì nhìn thấy Hề Thanh Thanh đang ngủ say, nhất thời trong lòng cảm thấy hơi bất công.Biết ngay cô nhóc thanh niên tri thức này không muốn sống yên ổn với mình, ngày hôm qua còn nói ly hôn mà hôm nay vẫn có thể ngủ ngon như vậy được.Anh đầy phẫn nộ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng bệch trước mắt này.
Hình như hôm qua ăn táo đỏ có hiệu quả rồi, đôi môi vốn tái nhợt giờ đã hồng hào.Cố Viễn Hàn nhìn hồi lâu, cả người nóng lên, xốc chăn chạy ra ngoài.Như là có sức lực dùng không hết,