Cố Trân Châu hơi khó tin: "Thật hay giả vậy? Con nhớ con mới đi chưa được mấy ngày, dáng vẻ bệnh hoạn của chị ấy mà còn bắt thỏ à, thỏ bắt chị ấy còn được nữa là.”Tề Lan Hoa tức giận đập con gái yêu của mình một cái: "Bớt nói nhảm đi, đừng vừa trở về thì gây chuyện cho mẹ đây.
Còn nói chị dâu hai của con không trở về nấu ăn nữa, chị dâu hai của con biết hôm nay chúng ta nghỉ tan làm sớm à? Lát nữa nấu thịt con đừng có ăn, tốt nhất là khâu cái miệng lại!”Tuy rằng con dâu thứ hai đúng là không biết nấu ăn, nhưng người có thể làm cho cả nhà có thịt ăn, đó chính là công thần.Hề Thanh Thanh nghe hết chuyện đi vào cửa, bắt gặp một cô gái buộc bím tóc thành hai bánh quai chèo đang kéo mẹ chồng mình làm nũng."Mẹ ơi, cuối cùng ai mới là con gái ruột của mẹ chứ?"Tề Lan Hoa đang hưởng thụ sự nũng nịu của con gái nhỏ thì chớp mắt một cái đã thấy con dâu thứ hai bỗng nhiên xuất hiện ở cửa.
Bà ấy đẩy mạnh Cố Trân Châu ra, bước nhanh tới cửa.“Thanh Thanh đã về rồi, có mệt không? Đã về bao lâu rồi?”Có nghe thấy lời con gái mình nói không? Nếu một lát nữa hai người cãi nhau, bà ấy phải giúp ai? Chết thật chứ đùa!Hề Thanh Thanh biết mẹ chồng mình sợ mình nghe được những lời đó: "Mẹ, chúng con vừa trở về ạ.
Đây là em chồng phải không? Chào Trân Châu nhé.”Cố Trân Châu nhìn Hề Thanh Thanh cười với mình, cũng không trả lời, hừ một tiếng trở về phòng.Nhà chính của nhà họ Cố có ba gian, phòng đối diện cửa được xem như phòng