Đêm, Liễu phủ.
Thập Thất chậm rãi mở hai mắt, nghe ngoài cửa sổ có tiếng vang sàn sạt từ gió thổi qua cây liễu, hắn có chút mờ mịt.
Thập Thất là một cô nhi, từ nhỏ đã không có tên, bảy tuổi được cha nuôi thu dưỡng, mười bảy tuổi bị bồi dưỡng thành sát thủ đứng đầu.
Tới năm 47 tuổi, lúc hắn giết một phú thương, bất hạnh bị bảo tiêu của đối phương giết chết.
Do đó kết thúc kiếp sống ba mươi năm làm sát thủ của hắn!
Nhưng mà điều Thập Thất không nghĩ tới chính là, hắn chết lại không xuống địa ngục, mà trực tiếp xuyên qua vào trong một quyển tiểu thuyết huyền huyễn hắn đang xem, trở thành một vai phụ phế vật trong sách.
Bởi vì chỉ là một nhân vật nhỏ có thể có có thể không, cho nên trong nguyên tác nhắc đến hắn cũng không nhiều.
Về chuyện nguyên chủ, trong sách nhắc đến chỉ là đôi câu vài lời.
Nhưng cũng may, trong óc Thập Thất còn có ký ức nguyên chủ.
Lần theo những ký ức không tốt đẹp lắm của nguyên chủ, Thập Thất nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Nguyên chủ này là tiểu phế vật nổi danh của Liễu gia, bởi vì mẫu thân là người thường, cho nên sinh hạ ra căn cốt không phải quá tốt, thiên phú tu luyện cũng thập phần kém cỏi.
Mười lăm tuổi, cũng chỉ có thực lực Luyện khí tầng ba mà thôi.
Nguyên nhân chính là nguyên chủ là một phế vật, nên thường xuyên sẽ lọt vào khiêu khích, chửi rủa và đòn hiểm của đường tỷ, đường ca.
Mà nguyên chủ sở dĩ chết thẳng cẳng, cũng là bị Lục đường ca của hắn -- Liễu Thiên Lộ đánh chết.
"Hầy, thật là vô dụng!" Nghĩ đến nguyên chủ này đang sống sờ sờ thế mà lại bị đánh chết, Thập Thất bất đắc dĩ thở dài một tiếng, từ trên giường bò dậy.
"Ui, ui!" Xoa xoa đau đớn trên ngực, Thập Thất chống đệm giường bước xuống đất, đi tới bên bàn trang điểm ngồi xuống, châm lửa ngọn nến trên bàn.
Nhìn gương mặt non nớt trong gương đồng, Thập Thất nâng tay lên sờ sờ.
"Lớn lên vẫn không tồi.
So với ta đời trước đẹp hơn một chút.
Nhưng mà quá yếu!" Nói đến chuyện này, Thập Thất sờ sờ khóe miệng bầm xanh, vết thương này cũng là bị cái tên đáng giận Liễu Thiên Lộ kia đánh.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ non nớt tuấn mỹ này trên gương đồng, Thập Thất nhìn rất lâu sau đó.
Từ 47 tuổi biến thành mười lăm tuổi, đây cũng coi như là phản lão hoàn đồng?
"Liễu Thiên Kỳ, ta hiện tại gọi là Liễu Thiên Kỳ.
Có tên có họ!"
Đời trước, sống 47 năm, vẫn luôn không tên không họ.
Bởi vì mình là do cha nuôi bồi dưỡng ra thành sát thủ thứ mười bảy, cho nên tên của hắn đã gọi là Thập Thất.
Thời điểm đi ra ngoài làm nhiệm vụ, hắn sẽ có một xấp giấy tờ chứng minh thân phận, có một đống tên giả, nhưng Thập Thất biết, những cái tên đó đều là giả, đều không phải tên của hắn.
Hiện hiện tại đã không còn như vậy, hắn có tên, có tên của mình.
Nguyên chủ Liễu Thiên Kỳ là hài tử thứ bảy của Liễu gia lứa này.
Cho nên phụ thân nguyên chủ đặt cho hắn tên Liễu Thiên