Một canh giờ sau……
“Diêu y sư, nhi tử ta thế nào?” Nhìn y sư sau khi bắt mạch liên tục lắc đầu, Liễu Hà lo lắng hỏi.
“Thất thiếu nội thương rất nặng.
Chỗ ta có một viên đan dược chữa thương, trong chốc lát Tam gia cho Thất thiếu ăn vào đi! Phục đan dược, Thất thiếu hẳn rất nhanh sẽ tỉnh lại, nhưng nếu muốn làm Thất thiếu khỏi hẳn, Tam gia chỉ sợ phải mua mấy viên trị liệu nội thương Cẩm Hoa đan mới được.”
“Ừm, đa tạ Diêu y sư! Ta nhớ kỹ!” Gật đầu, Liễu Hà tiếp nhận đan dược, đút cho nhi tử trên giường.
“Khụ khụ khụ……”
Liễu Thiên Kỳ quay đầu đi ho khan một trận, cố ý dùng ống tay áo vỗ miệng một chút, nhân cơ hội thu đan dược trong miệng vào nhẫn không gian.
Hắn không hề thật sự chịu nội thương, đương nhiên không có khả năng ăn đan dược của đối phương.
“Kỳ Nhi, Kỳ Nhi!” Nhìn thấy nhi tử trên giường kịch liệt ho khan, Liễu Hà vội vàng đỡ bả vai nhi tử.
“Thất thiếu lá phổi bị thương, chỉ sợ cần phải có một đoạn thời gian mới hồi phục được.”
“Vâng, ta đã biết Diêu y sư.
Liễu Đồng, đưa Diêu y sư!” Liễu Hà lấy ra một túi linh thạch đưa cho đối phương.
“Đa tạ Liễu tam gia!” Tiếp nhận linh thạch, y sư liền đi theo Liễu Đồng, cùng nhau rời đi.
Ước chừng qua một chén trà nhỏ công phu, Liễu Đồng mới lần thứ hai về tới bên trong phòng tu luyện Liễu Hà.
“Liễu Đồng, rốt cuộc là chuyện như thế nào? Sao Liễu Ti và Liễu Thiên Lộ muốn đánh nhi tử ta?” Nhìn lão nhân gia, Liễu Hà nghiêm túc vô cùng hỏi.
“Tam gia, đây đã không phải lần đầu Thất thiếu bị đánh.
Ngũ tiểu thư và Lục thiếu gia thường xuyên khi dễ hắn.
Trước đó, Thất thiếu gia vẫn luôn niệm tình nghĩa thủ túc, không hề truy cứu.
Chỉ là một tháng trước, Lục thiếu gia xuống tay nặng với Thất thiếu gia, đánh Thất thiếu gia trọng thương, sau đó hắn còn cướp đoạt tiền tiêu vặt của Thất thiếu gia.
Lại bởi vì Thất thiếu gia sang chỗ Đại gia cáo trạng, ghi hận trong lòng, cho nên hôm nay lại tới đánh Thất thiếu gia.
Này đó đều là Thất thiếu gia bảo tiểu nhân trộm lưu lại, thỉnh ngài xem qua!” Liễu Đồng đưa ba khối Lưu Ảnh thạch cho Liễu Hà.
Sau khi tiếp nhận, nhất nhất xem qua, Liễu Hà phẫn nộ không thôi.
“Nghiệp chướng, hai đứa nghiệp chướng này!”
“Tam gia, ngài nhất định phải vì Thất thiếu gia làm chủ! Đây, đây là lá trà Thất thiếu gia cố ý mua cho ngài, Thất thiếu gia ở ngoài phòng tu luyện của ngài quỳ hơn một tháng, chính là nhớ ngài, muốn gặp ngài, muốn tự tay đem này lá trà đưa cho ngài!”
Nhìn lão nhân gia đưa qua bao trà mang theo