Đau mất hai tay, Liễu Thiên Lộ đau đến trời đất đen kịt, máu từ cánh tay tàn của hắn ta chảy xuôi mà ra.
“Tiểu phế vật, ngươi, ngươi dám đối xử với ta như vậy?”
“Ha ha ha, nơi này chỉ có hai người chúng ta, ta có gì mà không dám?”
Nhìn Liễu Thiên Kỳ cười vẻ mặt đắc ý, Liễu Thiên Lộ cắn chặt răng.
“Ta, ta muốn đi nói cho gia gia, ta muốn ngươi cũng nếm thử tư vị hồn tiên.”
“Ha ha ha, ngươi thật đúng là ngu xuẩn a, ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội đó sao?” Nói rồi Liễu Thiên Kỳ lấy ra một pháp khí cấp hai phụ thân chuẩn bị cho hắn, một tòa Tiểu Kim Sơn lớn bằng bàn tay.
“Ngươi, ngươi dám động đến ta, phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Nhìn thấy đối phương lấy ra pháp khí, giờ này khắc này Liễu Thiên Lộ mới cảm giác được sợ hãi, hơn nữa là sợ hãi chưa bao giờ có.
“Ha ha ha, cha ta là Kim Đan, cha ngươi là Trúc Cơ.
Ngươi cảm thấy cha ngươi so với cha ta lợi hại hơn sao?” Nói rồi Liễu Thiên Kỳ tung ra Kim Sơn trong tay.
“A, không, không!” Nhìn Kim Sơn bị ném qua, đón gió mà lên, rất nhanh liền to đến nửa người, bay thẳng đến muốn đập vào trên đầu mình, Liễu Thiên Lộ kêu thảm thiết ra tiếng.
Liễu Thiên Kỳ cúi đầu, nhìn huyết nhục mơ hồ và thịt nát đầy đất, hắn nhướng nhướng mày, tiến lên nhặt kim tháp lên, đầu ngón tay thả ra một đạo cột nước, rửa kim tháp sạch sẽ rồi sau đó mới niệm động chú ngữ thu nhỏ kim tháp lại.
"Pháp khí cấp hai quả nhiên là không tồi nhỉ!” Nhìn kim tháp trong tay khôi phục về lớn bằng bàn tay, Liễu Thiên Kỳ vừa lòng mà thu vào nhẫn không gian.
Lấy ra ba tấm Hỏa phù, Liễu Thiên Kỳ trực tiếp thiêu thi thể Liễu Thiên Lộ không còn một mảnh, rồi sau đó phá vỡ kết giới của Liễu Thiên Lộ, thả ra yêu mã của mình, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
————————————————
Hai tháng sau,
Liễu Thiên Kỳ một đường nhìn bản đồ, một bên lên đường một bên dò hỏi, trên đường lại đi ước chừng khoảng một tháng, rốt cuộc đã tìm được Nguyệt Ảnh sơn.
Nghe thôn dân gần đây nói, bên Nguyệt Ảnh sơn này yêu thú rất nhiều, từ trước yêu thú đã thường xuyên thích đến phụ cận ăn thịt người.
Cho nên thôn dân trong vòng phạm vi trăm dặm đều đã chết chết, chạy chạy, nội trong trăm dặm đã không còn người nào cư trú.
Ở chân núi, Liễu Thiên Kỳ thu hồi yêu mã lại.
Nhưng hắn cũng không vội vã vào núi, mà là cẩn thận mà hồi tưởng lại giới thiệu bên trong nguyên tác với Nguyệt Ảnh sơn này.
Hắn nhớ rõ trong nguyên tác hình như nói, nữ chính và Liễu Ti là trong một sơn động yêu thú tìm được Kim Diệp thảo và Kim Diệp tuyền.
Yêu thú kia gọi là, gọi là, yêu thú kia gọi là Tam Vĩ Yêu Sư*, là yêu thú cấp ba, tương đương với thực lực Trúc Cơ sơ kỳ,