“A, đau, đau quá……”
“Đau, đau quá, đau quá……”
Một canh giờ tiếp theo, Kiều Thụy và Liễu Thiên Kỳ vượt qua trong ma âm kích thích não của vị sư tỷ này.
Kiều Thụy cố nén màng tai, rốt cuộc căng qua một canh giờ.
Một canh giờ sau, hai lá linh phù trên mặt Mộng Phỉ hóa thành tro bụi rơi xuống đất, Liễu Thiên Kỳ vội vàng dậy đi xem xét tình huống.
“A, cái này, này……”
Nhìn mặt Mộng Phỉ tràn đầy máu loãng màu đen, huyết nhục mơ hồ thảm không nỡ nhìn, Kiều Thụy bị dọa không nhẹ.
“Làm sao vậy?” Nhìn bộ dáng khiếp sợ của Kiều Thụy, Mộng Phỉ hồ nghi hỏi.
“Cái này……” Nghe được đối phương hỏi, vẻ mặt Kiều Thụy xấu hổ.
Y nói gì bây giờ? Chẳng lẽ y nói, sư tỷ ơi, mặt tỷ bị vị hôn phu của ta trị xong còn dọa người hơn trước luôn ấy?
“À, Mộng sư tỷ không cần lo lắng, tình huống rất tốt, bài xuất ra rất nhiều độc tố.
Tiểu Thụy sở dĩ kinh ngạc là không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy thôi.” Lễ phép mà nhìn Mộng Phỉ, Liễu Thiên Kỳ nhẹ giọng trả lời.
Thiên Kỳ, huynh lừa nữ tu người ta như vậy được hả? Nếu người ta thấy dáng vẻ này của mình, phỏng chừng sẽ giết huynh luôn ấy.
"Vậy hả, hiệu quả tốt lắm sao? Lấy gương cho ta xem!” Nghe được hiệu quả tốt, Mộng Phỉ vui mừng khôn xiết.
“Mộng sư tỷ không cần sốt ruột.
Còn có bước trị liệu thứ ba nữa.” Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lấy ra một lá Tịnh trần phù, rửa sạch sẽ máu độc và da chết trên mặt Mộng Phỉ.
“Ồ! Thật sự có hiệu quả này!” Sau khi nhìn thấy mặt Mộng Phỉ được rửa sạch sẽ, Kiều Thụy kinh ngạc phát hiện, thai ký trên mặt Mộng Phỉ thật sự đã phai nhạt đi rất nhiều.
Nhìn thoáng qua ái nhân đang khiếp sợ, Liễu Thiên Kỳ lấy ra một cái chén, cùng với hai lá phù.
“Tiểu Thụy, đem phù đốt thành tro, đặt trong chén này!”
“Dạ!” Kiều Thụy gật đầu, liếc mắt một cái làm theo, đôt phù thành tro, giao cho Liễu Thiên Kỳ.
Liễu Thiên Kỳ nhận lấy, thả một chút nước vào chén.
Sau đó, hắn dùng ngón tay khuấy một chút, hợp phù và tro lại thành bùn loãng.
“Mộng sư tỷ, bùn này phải đắp trên mặt, đêm nay, ngươi tốt nhất không nên mang khăn che mặt, cũng không được dùng tay đụng vào mặt.
Sáng sớm ngày mai, sau khi rời giường, ngươi có thể rửa sạch bùn trên mặt.
Nếu sáng mai ngươi soi gương mà hiệu quả không tệ lắm thì giờ thân ngày mai, ngươi có thể lại đến tìm ta trị liệu.
Nhưng nếu ngươi cảm thấy hiệu quả không tốt thì không cần đến nữa." Liễu Thiên Kỳ vừa đắp mặt cho Mộng Phỉ, vừa cẩn thận dặn dò.
"À, ta hiểu rồi.
Đa tạ ngươi, Liễu sư đệ!”
“Tiểu Thụy, mở trói cho Mộng sư tỷ đi!” Đắp xong mặt rồi, Liễu Thiên Kỳ bảo Kiều Thụy cởi trói cho đối phương.
“Dạ!” Kiều Thụy gật đầu, buông lỏng dây cho nàng.
“Liễu sư đệ, đây là 800 linh thạch, mặc kệ như thế nào, linh thạch mua Vô Hạ đan không thể để ngươi bỏ ra.” Nói rồi, Mộng Phỉ đưa qua 800 linh thạch cho Liễu Thiên Kỳ.
“Cảm ơn Mộng sư tỷ.
Mộng sư tỷ trở về nghỉ ngơi đi! Nhớ đấy, không được đụng vào mặt, cũng đừng làm rớt bùn ra.
Sáng mai lại rửa!”
“Ừm, cảm ơn Liễu sư đệ nhắc nhở, ta đã biết! Cáo từ hai vị sư đệ!” Nhìn hai người một cái, Mộng Phỉ xoay người rời đi.
Liễu Thiên Kỳ thấy người đi ra, cười thu linh thạch lại.
“Thiên Kỳ, huynh thật là lợi hại.
Ta cảm giác thai ký của Mộng sư tỷ phai nhạt hơn rất nhiều! Huynh làm sao làm được? Huynh dán phù gì vậy?”
"Ta dán cho nàng chính là Bài Độc phù, mỗi lần nàng sử dụng linh lực kích hoạt một lần, linh phù sẽ đánh nát thai ký trên da nàng một chút.
Quá trình này giống như là dùng dao rạch mặt, dùng tay xé mặt vậy, rất thống khổ, nhưng Mộng sư tỷ vẫn vững sừng sững." Hầy, nữ nhân đúng là động vật kỳ quái, vì một khuôn mặt, thế mà đau đến vậy cũng nguyện ý.
"Còn, huynh bôi lên cho nàng là…?"
“Cũng là Bài Độc phù, nhưng so với phía trước ôn hòa hơn chút, sẽ không quá đau.”
“Chỉ bài độc, không đẹp nhan sao?” Nhìn ái nhân, Kiều Thụy tò mò hỏi.
“Không cần, phù chính là dùng để bài độc, đan dược mới là làm mỹ nhan và chữa trị.
Nàng ăn xong đan dược rồi, tế bào trên mặt sẽ trở nên sinh động hơn, càng thích hợp bài độc, mà bài độc xong, dược lực trong đan dược cũng sẽ hấp thu càng tốt hơn.”
“Ồ.
Hóa ra là vậy!”
“Ha ha ha, yên tâm đi, ta nắm chắc ba ngày sữ chữa khỏi cho nàng thôi!”
“Ừ, Thiên Kỳ là nhất!” Đối với Liễu Thiên Kỳ, Kiều Thụy tin tưởng mười phần.
Theo như lời Liễu Thiên Kỳ, ba ngày sau, thai ký trên mặt Mộng Phỉ đã bị loại bỏ, làm mịn lại.
Chuyện này làm Mộng Phỉ mừng như điên.
Mà Liễu Thiên Kỳ cũng thực thuận lợi mà bắt được 9200 linh thạch còn lại kia.
Ngày thứ tư, Liễu Thiên Kỳ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, mang theo Kiều Thụy cùng đi ngâm linh tuyền chúc mừng.
Hai người ngâm mình trong ao linh tuyền, Liễu Thiên Kỳ chậm rãi thở dài một hơi, cảm giác được linh lực nồng đậm trong khoảnh khắc bao bọc lấy thân thể hắn.
“Thật thoải mái!” Vẻ mặt Kiều Thụy hưởng thụ, thích ý nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển và luyện hóa linh lực trong nước.
Liễu Thiên Kỳ nhắm mắt lại, cũng bắt đầu hấp thụ và luyện hóa linh lực trong nước.
Ngâm linh tuyền cả ngày, thẳng đến khi mặt trời xuống núi, Liễu Thiên Kỳ và Kiều Thụy mới tay nắm tay, quyến luyến không tha mà rời ao linh tuyền.
“Ngâm linh tuyền thật là thoải mái, nếu có thể mỗi ngày ngâm mình trong linh tuyền, thực lực chúng ta nhất định sẽ đề cao rất nhanh!”
“Ha ha ha, nếu đệ thích, ta đây sẽ nỗ lực kiếm linh thạch, tranh thủ để Tiểu Thụy của ya mỗi ngày có linh tuyền để ngâm."
Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói như vậy, Kiều Thụy vui vẻ.
“Ta...!ta cũng có thể đi nhận nhiệm vụ kiếm linh thạch.
Không cần huynh nuôi đâu."
“Ừ, ta biết, Tiểu Thụy rất lợi hại.
Nhưng Tiểu Thụy mới vừa thăng cấp Trúc Cơ không lâu, trong vòng nửa năm tốt nhất không nên đi mấy chỗ như Yêu Thú Sơn linh tinh, chờ đến khi thực lực càng củng cố càng ngưng thật, rồi đi cũng không muộn.”
"Ừm, ta biết rồi." biết Thiên Kỳ muốn tốt cho mình, Kiều Thụy tất nhiên sẽ không cự tuyệt.
“Hôm qua là ngày đầu tiên đi học, cảm giác thế nào?”
“Còn tạm, gặp được Liễu Vũ đáng ghét kia, nàng cũng ở Võ Viện.
Nhưng nha đầu này thể thuật không tốt cho lắm, lúc hai người đánh nhau, nàng bị đối thủ thành đầu heo luôn.” Nghĩ đến tình trạng Liễu Vũ thê thảm kia, Kiều Thụy nở nụ cười.
“Hửm? Còn có đánh nhau à?” Nghe thấy cái này, Liễu Thiên Kỳ lo lắng mà xem xét Tiểu Thụy nhà mình từ đầu đến chân.
"Huynh nhìn ta làm cái gì? Đối thủ của ta tuy là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng thể thuật cũng không mạnh hơn Liễu Vũ bao nhiêu, ba quyền đã bị đánh bại rồi.
Hắn cả quần áo của ta cũng chưa động được, sao có thể làm ta bị thương kia chứ?"
"Đệ đó, không sao thì tốt.
Đạo sư các đệ cũng thật là, dạy thể thuật thì dạy thể thuật đi! Mắc gì đánh nhau? Nếu bị thương thì phải làm sao?" nói đến đây, vẻ mặt Liễu Thiên Kỳ lo lắng.
“Ha ha ha, yên tâm đi Thiên Kỳ, ta rất lợi hại, sẽ không dễ dàng bị thương đâu.
Hơn nữa, ta rất thích đánh nhau nữa.
Cái này là chiêu thức có thể tôi luyện chính mình, tăng mạnh kinh nghiệm thực chiến.” Nói đến chuyện đánh nhau này, vẻ mặt Kiều Thụy hưng phấn rõ.
“Ta biết chỗ tốt rất nhiều, nhưng ta sẽ lo lắng cho đệ!”
Liễu Thiên Kỳ đời trước làm sát thủ cũng không thiếu cùng các sát thủ huynh đệ khác đánh nhau.
Đích xác, đánh nhau có thể tăng thêm kinh nghiệm thực chiến, có thể làm nắm tay càng nhanh ác hơn.
Nhưng, cũng rất dễ dàng bị thương.
Vì khi còn nhỏ huấn luyện quá mạnh, nên lúc Liễu Thiên Kỳ bốn mươi tuổi đã có các loại bệnh lung tung rối loạn.
Cứ việc, Tu chân giới này có linh khí có thể tu luyện, sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
Nhưng, Liễu Thiên Kỳ vẫn còn rất lo lắng cho Tiểu Thụy của