Bạch Vân Hi chạy xe đến vùng ngoại thành liền phát hiện bản thân đã lạc đường, biển hướng dẫn cũng không thấy đâu.
Bạch Vân Hi nhìn đường trước mắt, rốt cuộc cũng xác định hắn hẳn là bị tính kế.
Bạch Vân Hi khởi động xe chạy về phía trước, mấy chục con quạ đen đạp lên kính chắn gió, tầm nhìn bị che đen kịt, xe Bạch Vân Hi liền đâm vào vệ đường.
Bạch Vân Hi muốn khởi động xe, lại phát hiện xe không lên máy.
Xe vừa dừng một lát, trêи xe đã bị đầy sâu bọ bám phải, một con rắn độc bò ngổm ngổm trêи kính chắn gió phun ra nuốt vào đầu lưỡi.
Ngọc bội trêи người Bạch Vân Hi phát ra một đạo ánh sáng, toàn bộ sâu bọ ngoài xe đều bị đánh chết, kính chắn gió cũng vỡ nát.
Diệp Phàm bán ra không ít ngọc bội phòng thân, nhưng đồ dùng cho Bạch Vân Hi đều là thứ có hiệu quả tốt nhất, uy lực lớn nhất.
Bạch Vân Hi bước ra khỏi xe, thầm nghĩ: Tên Diệp Phàm ngu ngốc này, làm ra thứ không phân biệt được địch ta, đánh chết đám sâu bọ rắn rết kia là được rồi, ngay cả kính chắn gió không làm gì cũng vỡ vụn là có ý gì chứ!
Bạch Vân Hi vừa đi ra đã bị một đám rắn độc, bò cạp vây quanh như hổ rình mồi, bọn chúng giống như là đang sợ cái gì, cả đám đều không dám tiến lên.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi có chút bồn chồn!
Một nam tử áo đen đứng trêи cột điện, từ trêи cao nhìn xuống đánh giá Bạch Vân Hi.
Trêи mặt nam tử áo đen có một con bò cạp, trêи người là đủ các loại độc trùng bò lổm ngổm.
Bạch Vân Hi nhìn nam tử áo đen trêи cột điện, thầm nghĩ: Người này thật biết cách làm màu, nếu dây điện rò rỉ, giật chết hắn thì tốt rồi.
Nam tử phi xuống khỏi cột điện.
“Phá!” Bạch Vân Hi tung ra một tấm hỏa phù, dọn một con đường, xoay người liền chạy.
Nam tử lập tức xuất hiện ở trước mặt Bạch Vân Hi, “Nhìn dáng vẻ này xem ra ngươi cũng tu luyện cổ võ, công pháp của ngươi là Diệp Phàm dạy sao, công pháp này có vẻ rất không tồi, Diệp Phàm đúng là đối xử tốt với ngươi, công pháp trân quý như vậy cũng cho ngươi được.”
Ánh mắt Bạch Vân Hi lóe lên, hắn cũng từng gặp được tu giả cổ võ, nhưng bọn họ tuyệt đối không lợi hại như Diệp Phàm, tu giả cổ võ lợi hại cũng có, nhưng tuổi tác lớn hơn
Diệp Phàm rất nhiều, Bạch Vân Hi rất rõ ràng, công pháp mà Diệp Phàm dạy hắn cùng công pháp cổ võ bình thường không cùng một cấp bậc.
Bạch Vân Hi một bên lui lại, một bên ném một tấm Lôi Quang Phù về phía nam tử áo đen.
Nam tử đánh một quyền trêи Lôi Quang Phù, Lôi Quang Phù liền bị đánh lui.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn một màn này, trừng lớn mắt, “Rốt cuộc ngươi là ai?”
“Ta tu luyện cổ võ tám mươi năm mới được như hôm nay, vận khí của ngươi tốt hơn ta rất nhiều a, vừa bắt đầu tu luyện đã có công pháp lợi hại như vậy!” Trong giọng nói của nam tử áo đen toát ra mùi vị ghen ghét nồng đậm.
Một con diều hâu lao về phía Bạch Vân Hi.
Ngọc bội trêи người Bạch Vân Hi lần thứ hai phát ra ánh sáng, con diều hâu phi tới bị đánh bay ra ngoài.
“Pháp khí trêи người ngươi không tồi! Không biết còn có thể bảo vệ ngươi bao nhiêu lần.” Nam tử áo đen híp mắt nói.
Nam tử áo đen vung roi lên, quăng về phía Bạch Vân Hi, ngọc bội lại lần nữa phát sáng.
Nam tử áo đen liên tục phát động công kϊƈɦ về phía Bạch Vân Hi, trong lòng Bạch Vân Hi vô cùng nôn nóng, công kϊƈɦ của nam tử áo đen không phải trí mạng, nhưng lần nào cũng khiến cho linh lực trong ngọc bội bị tiêu hao.
Tuy rằng trêи người hắn có không ít pháp khí phòng thân, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, kiểu gì cũng có lúc phải hết.
Bạch Vân Hi ném một tấm phù về phía tu giả áo đen, thừa dịp tu giả áo đen luống cuống, xoay người liền chạy.
(dreamhouse2255)
Tu giả áo đen rất nhanh liền đuổi theo, Bạch Vân Hi một bên trốn, một bên ném phù lục, rất nhanh phù lục liền hao hết!
“Diệp Phàm, tên hỗn đản ngươi còn chưa tới!”
“Tới, tới!”
Thanh âm Diệp Phàm đột nhiên vang lên bên tai Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi thiếu chút nữa đã cảm thấy mình gặp phải ảo giác.
Bạch Vân Hi nhìn thấy một chiếc ô tô bỗng dưng xuất hiện từ không trung, quả thực tựa như một chuyện thần quái.
Diệp Phàm dừng xe lại, bước ra khỏi ô tô.
Bạch Vân Hi nhìn thấy Diệp Phàm, thở dài nhẹ nhõm một hơi, tránh ra phía sau Diệp Phàm.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, trong lòng hiện lên vài phần khác thường, không biết từ lúc nào hắn đã ỷ lại vào Diệp Phàm tới như thế.
“Ta đã nói với ngươi rồi, đại sư đoán mệnh kia rất chuẩn, hắn nói ngươi sẽ gặp tai ương phải đổ máu, ngươi xem, hiện tại ứng nghiệm rồi đi, ngươi trách người ta là kẻ lừa đảo, còn không cho phép ta đi theo ngươi, còn may ta tới kịp, ta biết mà, cao thủ ở khắp nơi trong dân gian.” Diệp Phàm lải nhải oán trách.
Bạch Vân Hi thở dốc một hơi, tức giận mắng: “Ngươi đừng có nói chuyện với ta.”
Trong lòng Bạch Vân Hi vô cùng rầu rĩ, hắn đã bị tên áo đen quái thai kia dọa ra một thân mồ hôi lạnh, sau khi Diệp Phàm tới đây còn rảnh nói mát hắn!
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm: “……”
Diệp Phàm phất tay, một đám sâu bọ rắn rết xúm tới đều nổ ra, máu tươi giàn giụa.
Mùi máu tươi dày đặc truyền đến khiến Bạch Vân Hi không nhịn được phải bưng kín mũi.
Nam tử áo đen thấy một màn như vậy, hai mắt dao động một chút, đáy mắt hiện lên vài phần kiêng kị.
Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn nam tử áo đen, có chút kinh ngạc cảm thán: “Trong thân thể của ngươi có một con Ngự Thú Cổ a! Không nghĩ tới ngươi lại có thể tìm được cổ trùng như vậy.”
Ở tu chân giới, Ngự Thú Cổ cũng là một loại cổ trùng vô cùng quý trọng, tu sĩ có được Ngự Thú Cổ có thể dễ dàng trở thành ngự thú sư, khế ước mấy con linh thú, thời điểm đối địch vô cùng chiếm tiện nghi, một khi khế ước được với Ngự Thú Cổ, cổ trùng sẽ chỉ có thể ký sinh trong một thân thể, người có Ngự Thú Cổ cũng thường được coi thành trọng điểm bồi dưỡng trong tông môn, đáng tiếc, linh khí nơi này quá kém, căn bản là không có tông môn gì.
“Ta là truyền nhân kiệt xuất nhất của Vạn Cổ Môn, cũng là người thiên tài nhất tông môn trong hàng nghìn năm, đáng tiếc, vận khí không được tốt như ngươi, ngươi rốt cuộc là ai, sao ngươi có được truyền thừa viễn cổ? Giao ra đây, ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống.” Nam tử áo đen lạnh giọng nói.
Diệp Phàm: “……” Khẩu khí tên này không nhỏ a!
“Ngươi chính là cái tên cổ sư chuyên đi dụ dỗ nữ nhân, sau đó lại hạ cổ đi, ngươi vô sỉ như vậy, cư nhiên cũng có thể làm đệ nhất thiên tài của tông môn, có phải tông môn các ngươi chỉ có một mình ngươi, sau đó, ngươi chính là đệ nhất không?” Diệp Phàm tràn đầy châm chọc hỏi.
(dreamhouse2255)
Nam tử áo đen không cho là đúng lắc đầu: “Dụ dỗ? Chuyện ngươi tình ta nguyện mà thôi!
Đủ rồi, đừng có lãng phí thời gian, công pháp đâu, giao ra đây!”
“Vận khí của ta