Trương Huyên ngồi một bên nghe nửa ngày, nhịn không được lên tiếng hỏi: “Vì sao ngươi lại truyền tin tức sư phụ cùng sư muội ngươi là mẫu tử ra? Cái này không có chỗ nào tốt đối với ngươi đi?”
Người Nguyệt Cung coi trọng thanh danh nhất, Thạch Duyệt truyền ra loại tin tức này, người Nguyệt Cung sợ là đã hận chết nàng.
Trong mắt Thạch Duyệt dấy lên hận ý nồng đậm: “Ta hận Nguyệt Cung, người Nguyệt Cung tự nhận là Thánh Nữ, tự nhận là thánh khiết, thực tế là không có nơi nào ô uế hơn Nguyệt Cung, khiến người khác phải ghê tởm hơn Nguyệt Cung.”
Trương Huyên chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Muội tử, trước kia ngươi cũng là người Nguyệt Cung a! Nói như vậy thật sự tốt sao?
“Trương thiên sư, ta nghĩ ngươi hẳn là cũng có nghe được, người tiến vào Nguyệt Cung cần phải chặt đứt với trần duyên, không còn liên lụy gì với trần thế, cho nên đệ tử Nguyệt Cung đều được chọn lựa trong đám cô nhi có tư chất tốt.” Thạch Duyệt nói.
Trương Huyên gật đầu: “Cái này ta biết.”
Trương Huyên luôn cảm thấy Nguyệt Cung có chút giống tà giáo, tuyên truyền phụng hiến cả thể xác và tinh thần cho Nguyệt Thần.
Thạch Duyệt cười lạnh một tiếng: “Trêи đời này nào có nhiều cô nhi có tư chất tốt như vậy! Hơn nữa, Nguyệt Cung thu đồ đệ, yêu cầu về dung mạo đều rất cao, này liền càng khó tìm, hiện tại trong cô nhi viện phàm là đứa nhỏ còn chân còn tay đều được các đôi phu thê không hài tử thu dưỡng, cho nên tông môn chọn lựa đệ tử, tìm được người thích hợp liền trực tiếp giết chết cả nhà người kia, vậy nàng liền trở thành cô nhi.”
(dreamhouse2255)
Nghe thấy Thạch Duyệt nói, Trương Huyên nhịn không được kinh hãi, không dám tin trừng lớn mắt: “Không thể nào……”
“Gần đây sư phụ ta không thấy đâu, ta đoán có lẽ nàng đã xảy ra chuyện.” Thạch Duyệt nói tới đây, nhìn về phía Diệp Phàm một cái, Lý Khinh Tuyết mấy ngày nay không thấy bóng người, Thạch Duyệt suy đoán có thể nàng đã bị ngộ hại. “Ta mạo hiểm mở tủ sắt của nàng ra, phát hiện nhật ký của nàng ở bên trong, vì vậy ta mới biết cả nhà ta đều do nàng giết hại.”
Mấy năm qua Thạch Duyệt vẫn luôn hoang mang nguyên do sư phụ bất công, một khắc mở tủ sắt ra, nàng rốt cuộc cũng rõ ràng nguyên nhân.
Kỳ thật nhiều năm trước nào đã ẩn ẩn hoài nghi sư phụ cùng sư muội có quan hệ không tầm thường, nhưng chân tướng còn bất kham hơn cả nàng tưởng tượng.
Trương Huyên nguyên bản đã cảm thấy Nguyệt Cung cổ cổ quái quái, một đám nữ nhân coi mình thành tiên nữ, giờ nghe được Thạch Duyệt nói, liền càng thêm phiền chán.
Trương Huyên nhìn đôi mắt không ngừng chuyển động của Diệp Phàm, biết Diệp Phàm tâm động với 1 tỷ kia, nhịn không được ho nhẹ hai tiếng, thấp giọng nhắc nhở: “Diệp thiếu, Bạch tam thiếu bên kia……”
Diệp Phàm nghĩ nghĩ: “Xin lỗi, gần đây ta rất bận, không rảnh bảo hộ ngươi, bất quá, ta có một đề nghị.”
Thạch Duyệt tò mò hỏi: “Đề nghị gì?”
“Ta có thể bán pháp khí, phù chú cho ngươi, ta thấy ngươi đang bị thương, ta cũng có thể bán đan dược, chất lượng đồ của ta đều có bảo đảm, ngươi mua tuyệt đối không hại, không tin ngươi hỏi hắn.” Diệp Phàm chỉ về phía Trương Huyên.
(dreamhouse2255)
Trương Huyên gật đầu: “Đúng vậy, đồ Diệp thiếu đưa đều là thứ tốt.” Trương Huyên buồn bực, thầm nghĩ: Lại thêm một đối thủ cạnh tranh!
Sắc mặt Thạch Duyệt thay đổi mấy lần, rất nhanh liền đồng ý, dùng 1 tỷ đổi lấy pháp khí cùng phù chú của Diệp Phàm.
Đối với Thạch Duyệt mà nói, trước mắt quan trọng nhất là bảo mệnh, tiền tài chỉ là vật ngoài thân.
Giao dịch đạt thành, Thạch Duyệt liền rời đi.
Trương Huyên tràn đầy cảm thán nhìn bóng dáng Thạch Duyệt rời đi: “Không nghĩ tới Nguyệt Cung lại là nơi lung tung rối loạn như vậy, Diệp thiếu, ngươi cảm thấy sao?”
Diệp Phàm phủng mặt, như suy tư cái gì, bị Trương Huyên đẩy một cái mới hoàn hồn.
“Diệp thiếu, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?”
“Ta đang nghĩ nữ nhân này thật hào phóng! Đều nói tiền của nữ nhân là dễ kiếm nhất, quả nhiên không phải giả! Nhìn dáng vẻ này xem ra về sau ta nên thử phát triển với một ít khách hàng nữ.” Diệp Phàm nói.
Trương Huyên nhìn hai mắt sáng lấp lánh của Diệp Phàm, trong lòng hiện lên vài phần dự cảm không tốt.
Diệp Phàm hạ mặt xuống, hung thần ác sát nhìn Trương Huyên, “Nhìn dáng vẻ này xem ra trước kia pháp khí, phù chú ta bán cho ngươi đều là bán rẻ rồi! Ngươi nói đi, có phải ngươi lừa ta không?”
(dreamhouse2255)
Trương Huyên: “……”
Giá trị đồ Diệp Phàm đưa đều không dễ đánh giá, mỗi người một ý. Loại tình huống như của Thạch Duyệt hiện tại, mua về liền nhặt được một cái mạng, đương nhiên bao nhiêu tiền cũng nguyện ý trả, Long Hổ Sơn bọn họ tuy rằng có chút của cải, nhưng cũng không thể bừa bãi giống Thạch Duyệt a!
“Diệp thiếu, ngươi suy nghĩ nhiều, ta nào dám lừa ngươi chứ!” Trương Huyên tràn đầy xấu hổ nói.
Thái Chấn Tuấn ngồi một bên im lặng nãy giờ tràn đầy hâm mộ lên tiếng: “Diệp thiếu, tốc độ kiếm tiền của ngươi quá nhanh!”
“Đó là đương nhiên! Ta là thanh niên đầy hứa hẹn, không giống phú nhị đại chỉ biết ăn no chờ chết như ngươi.” Diệp Phàm hừ một tiếng.
Thái Chấn Tuấn không cho là đúng cãi lại: “Diệp thiếu, ngươi đừng xem thường người khác! Ta cũng biết nỗ lực.”
“Vậy ngươi nỗ lực như thế nào?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Mỗi ngày ta đều nỗ lực đòi tiền! Lão cha quá keo kiệt, không lì lợm la ɭϊếʍ, theo đuổi không bỏ, vậy căn bản là không được! Ngươi biết đấy, vì đòi tiền, ta la lối khóc lóc lăn lộn, nhảy nhót lung tung, chỉ kém một bước lấy chết đe dọa, vì đòi tiền, ta còn tổng kết ra ba mươi sáu thức đòi tiền tiêu chuẩn!” Thái Chấn Tuấn dương dương tự đắc đáp.
Diệp Phàm gật đầu: “Ngươi cũng không dễ dàng gì!”
Trương Huyên: “……”
(dreamhouse2255)
Thời điểm Bạch Vân Hi trở về, Diệp Phàm đang xem văn kiện.
“Làm gì đấy?”
“Có một đạo diễn nói ta ẩn lui như vậy có chút đáng tiếc, giới nghệ thuật rất thiếu nhân tài, vậy nên muốn mời ta tái xuất giang hồ.” Diệp Phàm dũng cảm nói.
Bạch Vân Hi lười biếng ngồi lên sô pha: “Đóng phim kiếm tiền nào nhanh được như lừa gạt nữ hài tử chứ!”
“Không sai! Hôm nay ta mới lừa được 1 tỷ của một nữ nhân, sau lần giao dịch này ta mới hiểu được, đừng nhìn mấy tiểu tử Trương Huyên, Thái Chấn Tuấn nhìn qua phong độ lắm tiền, ra tay kém xa nữ hài tử! Mệt bọn họ còn dám xưng là phú nhị đại.” Diệp Phàm lắc đầu cảm thán.
“Nếu lừa nữ hài kiếm tiền nhanh như vậy, ngươi còn muốn đóng phim làm gì?” Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay, lộ ra vẻ mặt cao thâm khó lường: “Vân Hi a, ngươi nói như vậy là không đúng rồi. Nhân sinh a, không thể chuyện gì cũng đều phát triển một phương diện! Nếu chuyện gì cũng chỉ phát triển một bên, vậy quá tục tằng, có đôi khi, chúng ta vẫn là phải vì mộng tưởng, vì yêu thích mà nỗ lực một phen.”
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, “Mộng tưởng? Ngươi lại tâm huyết dâng trào muốn vào giới giải trí lăn lộn? Nhìn trúng nhân vật nào?”
Diệp Phàm cười đáp: “Lần này không phải nhân vật nào, mà là một quảng cáo, quảng cáo này cần nam nhân trẻ tuổi, thật cường tráng.”
(dreamhouse2255)
“Tiền đóng quảng