“A!” Một tiếng hét thảm từ trong mộ huyệt truyền ra.
Bạch Vân Hi nhìn thấy một người truyền giáo đầy mặt kinh sợ chạy ra, theo sau là không ít hắc xà.
Trêи người kẻ truyền giáo kia tựa hồ là có cái gì, lực hấp dẫn với lũ hắc xà cực lớn, khiến cho chúng nó nhịn không được mà vây quanh hắn, điên cuồng nhào lên người hắn.
Trêи người kẻ truyền giáo có một cây thánh giá chữ thập, thỉnh thoảng lại phát ra u quang, đánh lui đám hắc xà bò lên người, bất quá, theo ánh sáng thánh giá tan dần, ảnh hướng đối với hắc xà cũng càng ngày càng nhỏ.
Trong đám hắc xà có con dài hơn ba mét, thô to như nắm tay, hẳn là xà vương.
Một con hắc xà cắn lên balo đeo trêи lưng người truyền giáo, một “cục đá” lớn hơn cả bóng rổ lăn ra.
“Có phải cái kia không?” Hai mắt Bạch Vân Hi sáng lên hỏi.
“Cư nhiên thật sự là trứng Huyền Điểu!” Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc thốt lên.
Diệp Phàm nguyên bản còn nghĩ cho dù thật sự là trứng Huyền Điểu thì trải qua thời gian dài, giá trị sử dụng cũng không còn bao nhiêu, nhưng nhìn thấy trứng Huyền Điểu, hắn mới phát hiện linh khí quả trứng này còn chưa hoàn toàn tan mất, có thể luyện chế làm đan dược.
(dreamhouse2255)
Hắc xà nuốt quả trứng vào, Bạch Vân Hi kϊƈɦ động hô lên: “Không tốt!”
“Không có việc gì.” Diệp Phàm bình tĩnh nói.
Sau khi hắc xà nuốt quả trứng vào, tràn đầy thống khổ lăn lộn trêи mặt đất, bụng hắc xà trương to lên, nổ ra một lỗ thủng, quả trứng lai lăn ra.
Bạch Vân Hi chứng kiến một màn này, theo bản năng rùng mình một cái, hắc xà đây là no căng chết sao? Nếu như là no căng chết, bụng cũng không thể nộ ra một cái động như vậy! Chẳng lẽ quả trứng này không thể ăn?
“Dị thú bình thường không thể nuốt nổi trứng Huyền Điểu.” Bản thân Huyền Điểu có huyết mạch Phượng Hoàng, loại chim như Phượng Hoàng này chính là cao ngạo nhất trong dòng chim.
Kẻ truyền giáo không cam lòng ôm trứng Huyền Điểu vào trong ngực, đám hắc xà lại vây lấy kẻ truyền giáo, kẻ truyền giáo gầm lên giận dữ, đánh bay đám hắc xà.
“Người này rất lợi hại a!”
“Nỏ mạnh hết đà mà thôi.” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Kẻ truyền giáo ôm trứng Huyền Điểu chạy ra ngoài, nhưng lại bị ảo trận mê hoặc, chạy qua chạy lại trong ảo trận.
Kẻ truyền giáo đại khái đã ý thức được bản thân bị tính kế, không ngừng phun ra những lời muốn thiêu chết dị giáo đồ, thần giáng thần phạt các thứ.
Kẻ truyền giáo nói tiếng nước ngoài, Diệp Phàm nghe không hiểu chút nào.
(dreamhouse2255)
“Tên lông vàng kia đang nói gì vậy? Hắn đang cầu nguyện sao?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không phải, hắn đang nói hắn muốn treo cổ ngươi lên thánh giá, muốn thiêu chết ngươi, hắn nói thần sẽ trừng phạt tội nhân là ngươi.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Tiểu tử này điên rồi. Bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.”
Bạch Vân Hi: “……”
……
Diệp Phàm tung ra một tấm Thiên Lôi Phù, đánh cho đám hắc xà cùng kẻ truyền giáo kia một kϊƈɦ cuối cùng.
Diệp Phàm vừa giải quyết xong, lại có một kẻ truyền giáo chạy từ trong mộ huyệt ra, kẻ truyền giáo này cầm trêи tay một thanh kiếm chữ thập, thân kiếm mang theo huyết khí nồng đậm, hẳn là đã từng đâm chết không ít người.
“Trêи người tên này có không ít dụng cụ có ích a!” Diệp Phàm thầm nghĩ.
“Phản nghịch đáng chết!” Kẻ truyền giáo vung kiếm, một kiếm liền giết chết mấy trăm hắc xà.
“Ai đang giả thần giả quỷ, thần ban cho ta ánh sáng đôi mắt, hiện ra đi!” Kẻ truyền giáo bắt đầu điên cuồng công kϊƈɦ trận pháp, trận pháp Diệp Phàm lâm thời bố trí ra bắt đầu xuất hiện tổn hại.
Diệp Phàm nhíu mày lại: “Hình như tên này hơi khó giải quyết hơn một chút.”
“Lôi điện, sát!”
Trận pháp Diệp Phàm bố trí nổ ầm lên.
“Hỗn đản!” Kẻ truyền giáo rống giận một tiếng.
“Lấy danh nghĩa của thần, thẩm phán!”
Kẻ truyền giáo giơ kiếm chỉ vào Diệp Phàm, Diệp Phàm cảm nhận được một cỗ năng lượng quỷ dị đánh ra, tương đương với một kϊƈɦ toàn lực của tu giả cổ võ tầng năm.
(dreamhouse2255)
Thân mình Diệp Phàm chấn động một cái, công kϊƈɦ vừa chạm phải người Dịch Phàm liền vỡ nát.
“Không có khả năng! Ngươi không có khả năng còn sống sau khi thần thẩm phán!”
Diệp Phàm: “……” Tên ngốc này, mới chỉ nắm giữ được một ít nguyện lực liền cảm thấy bản thân thiên hạ vô địch.
“Hiện tại…… Đến phiên ta tới thẩm phán ngươi!” Diệp Phàm phất tay, kẻ truyền giáo kia lập tức bị đánh bay ra ngoài, một chiêu liền chết.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nuốt nước miếng hỏi: “Hắn chết rồi sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Hẳn là chết rồi.”
“Bên dưới còn ai không?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Có thì có, bất quá, hình như đã chết hết.”
Diệp Phàm từ trêи người kẻ truyền giáo đã chết lục ra được một cái la bàn.
“Pháp khí thật thần kỳ, cũng không biết là làm như thế nào?”
Diệp Phàm kiểm tra pháp khí một phen, phát hiện pháp khí có thể kiểm tra đo lường được đồ có chứa linh khí, mà nơi này thứ duy nhất có chứa linh khí hình như chỉ có hai thứ, một là quả trứng đang nằm trêи đất kia, hai là thứ gì đó đang ở bên trong mộ huyệt.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi ngồi xổm xuống, hoài nghi nhìn quả trứng đang nằm trêи mặt đất.
Quả trứng này trước đó đã lăn một vòng trong bụng hắc xà, nhưng giờ nhìn qua lại sạch sẽ vô cùng.
Bạch Vân Hi vươn tay, sờ lên quả trứng, tức khắc, một đoạn hình ảnh truyền vào trong đầu Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi đột nhiên lùi tay về.
“Làm sao vậy?” Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có gì, ngươi sờ thử xem.”
Diệp Phàm vươn tay sờ lên quả trứng, nhìn thấy một đoạn hình ảnh, một đôi phu thê Huyền Điểu sinh hạ một quả trứng, ấp hơn hai trăm năm cũng không thể phu hóa ra được tiểu Huyền Điểu, cuối cùng, có một ngày, phu thê Huyền Điểu phát hiện hồn hỏa của tiểu Huyền Điểu dập tắt.
Huyền Điểu nhìn trứng, chảy ra hai hàng huyết lệ, huyết lệ dung nhập vào trong trứng, sau đó, hai con Huyền Điểu kia bay đi.
Diệp Phàm đột nhiên thanh tỉnh lại, Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm hỏi: “Có phải ngươi nhìn thấy gì đó không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Hai con Huyền Điểu kia cuối cùng bay đi, ta nghĩ chúng có khả năng rời khỏi địa cầu.”