Nhược Thủy thấy Diệp Phàm tới gần, khí thế không khỏi giảm xuống vài phần, hư trương thanh thế quát lên: “Ngươi muốn làm gì, cút ngay!”
Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn Nhược Thủy: “Ngươi chính là người đả thương biểu ca ta?”
Nhược Thủy cắn môi, không có trả lời, nàng sao có thể nghĩ được vận khí của mình lại kém tới như vậy, chỉ là tùy tay đánh một phàm nhân ở hội đấu giá, cư nhiên rước tới sát tinh, còn bức chết sư phụ.
Diệp Phàm đá một chân lên người Nhược Thủy, Nhược Thủy lập tức bay ra ngoài.
“Đó là biểu ca ta! Biểu ca ta là người ngươi có thể tùy tiện đánh là đánh sao!” Diệp Phàm chống eo, không vui mắng.
Nhược Vân cảm thấy linh khí trêи người Nhược Thủy nhanh chóng xói mòn, bệnh trang giống y sư phụ lúc trước, sư muội cũng sắp biến thành người thường rồi sao?
Nhược Vân nhìn Diệp Phàm, nhàn nhạt nói: “Diệp thiếu, ta biết vị trí của Thiên Thượng Thiên, cũng biết mấy nơi sư phụ giấu đồ, chỉ cần ngươi buông tha cho ta, ta có thể mang ngươi đi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Tốt.”
Nhược Thủy kϊƈɦ động nhìn Nhược Vân, “Sư tỷ, sư phụ đối với ngươi tốt như vậy, ngươi nhẫn tâm để sư phụ thất vọng sao?”
Cảm giác được linh khí trong thân thể dần xói mòn, Nhược Thủy có loại cảm giác sống không bằng chết.
Bản thân đã từng tu chân, Nhược Thủy vẫn luôn có loại cảm giác cao nhân nhất đẳng, trơ mắt nhìn tu vi tu luyện trong nhiều năm hủy trong một sớm một chiều, Nhược Thủy vô cùng tức giận, trong lòng cũng dâng lên một cỗ hối hận cùng chua xót nồng đậm.
Nhược Vân nhàn nhạt nói: “Sư phụ từng nói, người không vì mình, trời tru đất diệt, người tu chân đều là đạp lên thi cốt chồng chất của người khác mới nên được đại nghiệp trường sinh bất lão, sư phụ đã chết, mà ta còn muốn tiếp tục sống.”
“Ngươi khi sư diệt tổ, ngươi sẽ gặp báo ứng!” Nhược Thủy hung tợn nguyền rủa.
Nhược Vân khinh thường nhìn Nhược Thủy: “Ngươi biết Nhược Hà sư tỷ là chết như thế nào không, nàng bị sư phụ hấp thụ linh lực mà chết, ngươi cư nhiên còn tận tâm tận lực thu thập linh dược cho sư phụ, thực lực của sư phụ càng cao, chúng ta liền chết càng nhanh!”
(dreamhouse2255)
Nhược Thủy nhíu mày lại: “Ngươi nói bậy!”
Nhược Vân không để ý đến Nhược Thủy, quay sang nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, chúng ta đi thôi.”
Thao Thiết quỷ linh ngạc nhiên nhìn Nhược Vân: “Nha đầu, ngươi thật thức thời!”
Nhược Vân chua xót cười, đồng lứa này của Thiên Thượng Thiên, nhân tài điêu tàn, ngoại trừ sư phụ thì không có cao thủ nào, sư phụ vừa chết, Thiên Thượng Thiên hẳn là sẽ tan, thời điểm sư phụ còn trẻ từng đắc tội vô số người, nếu tin tức sư phụ chết truyền ra, người mơ ước phúc địa Thiên Thượng Thiên hẳn là rất nhanh sẽ tới tìm nàng, nàng trở về sớm một chút, trước khi Thiên Thượng Thiên tan biến cuốn một bút chạy lấy người.
Diệp Phàm đi theo Nhược Vân tới địa bàn của Thiên Thượng Thiên
……
“Tiểu bí cảnh!” Diệp Phàm tràn đầy kinh nghi hô lên. Địa bàn của Thiên Thượng Thiên tự thành không gian, thập phần thần kỳ.
“Nghe nói bí cảnh này là được sư tổ Thiên Thượng Thiên ta lưu lại.” Nhược Vân nói.
Diệp Phàm tiến vào tiểu bí cảnh, cảm giác được một cỗ linh khí nồng đậm, “Không khí nơi này không tồi!”
“Phi, quá kém, tiểu bí cảnh của hai ngàn năm trước hơn xa nơi này, hiện tại nơi này cũng chỉ tốt hơn chỗ chướng khí mù mịt ngoài kia một chút.” Thao Thiết quỷ linh lười biếng nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng rồi, đúng rồi! Có chút ít còn hơn không!”
Kỷ Văn vừa chết, Thiên Thượng Thiên chỉ còn dư lại vài tiểu binh, có hai tên muốn ra tay ngăn cản Diệp Phàm, bị Diệp Phàm tùy tiện cưỡng chế đuổi đi.
Diệp Phàm đi theo Nhược Vân tới một tòa gác mái, “Đây là nơi sư phụ tu luyện, ngày thường người khác đều không thể tới gần, trước đây từng có một sư muội không biết quy củ, tự tiện xông vào, bị sư phụ đánh chết.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Sư phụ ngươi thật nghiêm khắc!”
Nhược Vân cười cười, không đáp lời, đưa Diệp Phàm vào gác mái, “Phía sau gác mái có một dược viên, ta chỉ từng ngẫu nhiên nhìn thấy một lần, dược viên hẳn là có cơ quan nào đó, nghe nói cơ quan này là được tổ tiên ngàn năm trước lưu lại. Từng có người tự tiện xông vào dược viên, muốn ăn trộm linh dược, bị cơ quan bên trong đánh trọng thương, cuối cùng chết trong đó.”
Thao Thiết Quỷ Linh lười biếng nói: “Nơi này là địa chỉ cũ của Thiên Thượng Thiên, người Thiên Thượng Thiên rời đi rồi, tổ sư của ngươi liền chiếm đất làm vua, đúng là tiện nghi cho tổ sư ngươi.”
Nhược Vân xấu hổ cười cười, không biết nên nói như thế nào.
Diệp Phàm đi đến dược viên, tức khắc cả kinh, “Ai nha, phát tài!”
Trong dược viên gieo trồng không ít linh thảo, chẳng những có Huyết Long Tham Diệp Phàm muốn tìm, còn có cả Băng Phách Quả, cứ như vậy, linh thảo Diệp Phàm yêu cầu chỉ còn sót lại Ngư Lân Thảo cùng Lạc Huyết Quả.
(dreamhouse2255)
Nhược Vân nhìn Diệp Phàm hưng phấn chạy về phía dược viên, cũng không có nhắc lại chuyện cấm chế cho Diệp Phàm.
Thấy Diệp Phàm trôi chảy vọt vào trong dược viên, không xảy ra bất cứ chuyện gì, Nhược Vân không khỏi có chút kinh ngạc.
Thao Thiết quỷ linh cười hì hì nhìn Diệp Phàm: “Tiểu nha đầu, Diệp Phàm không có việc gì, có phải ngươi rất thất vọng không?”
Nhược Vân xấu hổ hơi cúi đầu: “Sao có thể.”
“Ngươi không thất vọng, ta lại có chút thất vọng, nếu tên ngốc kia chết, ta liền tự do.”
Thao Thiết quỷ linh bay tới bay lui trong không trung, nhỏ giọng nói: “Tên ngốc Diệp Phàm kia biết nhiều thứ thật!” Tùy tay liền giải trừ một cấm chế, tốc độ cực nhanh, không nhìn kỹ còn không phát hiện ra được.
Diệp Phàm mang theo một đống linh dược thắng lợi trở về, tin tức Kỷ Văn chết trêи tay Diệp Phàm nhanh chóng truyền ra.
……
“Biểu ca, ngươi thế nào rồi?” Diệp Phàm vào phòng hỏi.
Võ Tư Hàm cười cười: “Khôi phục gần tốt rồi.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm vừa đi, hắn liền khôi phục gần hết, sau đó lại lục tục có người tới cửa tặng lễ cho hắn, không đến ba ngày, hắn liền thu lễ đến mỏi tay.
“Gốc nhân sâm kia lấy về rồi?” Võ Tư Hàm hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Lấy về rồi, đó chính là thứ tốt, đương nhiên không thể tiện nghi người ngoài.”
“Biểu ca, nhân duyên của ngươi không tồi!” Diệp Phàm nói.
Võ Tư Hàm cười cười: “Những người đó đều muốn lấy lòng ngươi.” Bất quá, hình như biểu đệ Diệp Phàm