Bên trong dược điền của Khương Mộng có không ít nhân sâm, linh chi niên đại lâu dài, thứ này nếu bán ra ngoài sợ là nhóm quan lớn hiển quý tranh vỡ đầu cũng phải mua được.
“Diệp thiếu cảm thấy dược điền của ta thế nào?” Khương Mộng hỏi.
Diệp Phàm cau mày nói: “Cũng tạm được đi, so với ta tưởng tượng thì vẫn kém hơn một ít.”
Diệp Phàm vừa nói xong, mấy thiếu niên Khương gia đi theo sau Khương Mộng lập tức đưa ra sắc mặt không phục.
Mộ Liên Bình chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Dược điền của Thần Nông Gia người bình thường khó có thể thấy được, Diệp thiếu biểu hiện thiếu đánh như vậy chẳng lẽ là đang dùng phép khích tướng?
Mộ Liên Bình rất nhanh liền bác bỏ loại khả năng này, lấy tính tình của Diệp thiếu chắc chắn là khinh thường dùng mấy loại tiểu kỹ xảo như phép khích tướng, Diệp thiếu sở dĩ biểu hiện thiếu đánh là bởi vì hắn vốn dĩ đã thiếu đánh rồi.
Khương Mộng nhìn Diệp Phàm: “Không biết Diệp thiếu là muốn loại dược thảo nào?”
“Ta mang theo đan dược tới đổi, nhưng hiện tại còn chưa nhìn ra thứ gì đáng giá.” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
Một thiếu niên bên người Khương Mộng ngữ khí không tốt lên tiếng: “Không biết các hạ là mang tới đan dược gì?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm lấy ra một lọ đan dược: “Cái này.”
“Đại Hoàn Đan!” Mộ Liên Bình sửng sốt nhìn theo.
Diệp Phàm gật đầu: “Không sai, chính là Đại Hoàn Đan.”
“Diệp thiếu có thể cho ta xem thử không?” Khương Mộng hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Có thể.”
“Khương tiểu thư, nếu như ngươi thích vậy viên đan dược này liền đưa ngươi đi.” Bạch Vân Hi nói.
Khương Mộng tràn đầy cảm kϊƈɦ nhìn Bạch Vân Hi: “Cảm ơn.”
Diệp Phàm kéo Bạch Vân Hi lại, không cao hứng oán trách: “Ngươi coi trọng nha đầu kia!”
Bạch Vân Hi trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái: “Câm miệng!” Thả lưới rộng mới có thể câu cá lớn a!
Diệp Phàm cau mày, vẻ mặt không cao hứng.
Mộ Liên Bình nhìn sắc mặt buồn bực của Diệp Phàm, hỏi: “Diệp thiếu, ngươi không sao chứ?”
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: “Lão bà lấy đồ của ta đi lấy lòng người khác, còn nói ta câm miệng! Lão bà không yêu ta!”
(dreamhouse2255)
Mộ Liên Bình: “……”
Bạch Vân Hi quay đầu nhìn Mộ Liên Bình: “Đừng động hắn! Tâm tính tiểu hài tử.”
Mộ Liên Bình: “……”
……
Khương Mộng nhận lấy đan dược, đưa một phần vào trong tộc, đan dược rất nhanh liền được chúng trưởng lão đánh giá cao.
Sau đó, trưởng lão Thần Nông Gia nhiệt tình đón chào Diệp Phàm đi tham quan dược viên cao cấp của Thần Nông Gia.
Diệp Phàm hai tay chống lưng, tràn đầy bắt bẻ nhìn dược viên: “Cuối cùng cũng có chút bộ dáng.”
“Diệp thiếu thấy dược viên của Thần Nông Gia chúng ta cũng không tồi đi?” Khương Mộng banh mặt hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Cũng tạm được, có không ít linh dược trăm năm a! Chỉ là linh dược ngàn năm quá ít, bất quá, cái này cũng không có biện pháp, trong điều kiện có hạn như vậy, các ngươi đã làm được không tồi, phải không ngừng cố gắng!”
Khương Mộng: “……” Tên tiểu tử Diệp Phàm này, thật sự coi mình là tiền bối sao! Linh dược ngàn năm quá ít? Coi linh dược ngàn năm là cải trắng chắc? Lấy điều kiện hiện tại, linh dược ngàn năm có thể dễ bồi dưỡng sao?
(dreamhouse2255)
“Diệp thiếu lợi hại như vậy, ngươi có biết đào tạo linh dược không?” Một thiếu niên Khương gia hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Ta? Ta không biết! Ta không biết đào tạo, ta chỉ biết dùng!”
“Linh dược bên ngoài chính là bị những người chỉ biết dùng không biết làm như Diệp thiếu ngươi làm hại, cho nên hiện tại bên ngoài mới không còn linh dược nữa, cứ tiếp tục như vậy, qua mấy trăm năm nữa, hậu nhân phải làm sao bây giờ?” Thiếu niên Khương gia đau đớn nói.
Diệp Phàm bĩu môi, không thèm để ý nói: “Ta ngay cả cho mình ăn còn không đủ, sao có thể quản được hậu thế thế nào? Lại nói tiếp, ta cưới Vân Hi, đã sớm làm tốt chuẩn bị sẽ không hậu nhân, hai người ăn no, cả nhà không đói bụng.”
Khương Mộng: “……”
Diệp Phàm dùng Đại Hoàn Đan cùng đan phương Tiêu Linh Đan đổi lấy hơn mười cây linh thảo của Thần Nông Gia.
“Linh thảo vẫn còn chưa đủ a!” Diệp Phàm ngồi trêи xe, rầu rĩ nói.
Từ Nguyên Thanh khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, còn chưa đủ sao?”
Linh điền của Thần Nông Gia đã được coi là nơi đầy đủ linh dược nhất hiện tại, nếu còn muốn tìm một Thần Nông Gia thứ hai chỉ sợ là không quá có khả năng.
Nhờ phúc của Diệp Phàm, Từ Nguyên Thanh mới có thể nhìn thấy dược viên cao cấp của Thần Nông Gia, hình ảnh kia thật sự là khiến Từ Nguyên Thanh chấn động không thôi, bất quá, nhìn lại bộ dáng bắt bẻ của Diệp Phàm, mấy trưởng lão luôn tự cho là mình rất cao của Thần Nông Gia bị đả kϊƈɦ không nhẹ.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu đáp: “Đúng vậy!” Nếu muốn luyện chế long châu thành đan dược, yêu cầu về phụ dược nhiều hơn so với trứng Huyền Điểu rất nhiều, muốn tìm cũng không dễ.
Có lẽ đã đến lúc nên đánh chủ ý lên con rùa đen kia, Diệp Phàm vuốt cằm, âm thầm suy nghĩ.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái: “Từ từ tới đi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được.”
……
Diệp Phàm ngồi trong phòng, viết viết vẽ vẽ trêи giấy.
“Đang viết cái gì vậy?” Bạch Vân Hi đi đến hỏi.
“Túy Hồn Hương, một loại hương liệu dùng để mê hoặc yêu thú, nếu như tác dụng không đủ, cũng chỉ có thể coi thành đồ bài trí.” Diệp Phàm đáp.
Thao Thiết quỷ linh khinh thường nói: “Dê hai chân các ngươi chính là thích mấy thứ âm mưu quỷ kế này, không lên được mặt bàn! Nếu là ta, ta đã sớm một gặm ăn sạch con rùa đen kia!”
Diệp Phàm khinh thường nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Được rồi, đừng mạnh miệng, lực phòng ngự của Huyền Vũ chính là số một. Một gặm ăn sạch, ngươi không sợ gãy răng sao?”
(dreamhouse2255)
Thao Thiết quỷ linh khẽ hừ một tiếng: “Ta và dê hai chân ngươi không có tiếng nói chung!”
Diệp Phàm: “……”
“Túy Hồn Hương này dùng được không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Dùng được a! Thứ này cũng coi như là rượu mạnh đối với yêu thú, bất quá, trong này có mấy vị dược không tìm thấy, chỉ có thể dùng cái khác thay, hiệu quả có khả năng sẽ kém hơn một chút, nhưng không có biện pháp, kém hơn một chút thì kém hơn một chút đi.”
“Ngu ngốc! Cư nhiên chuốc rượu cho yêu thú! Vạn nhất đối phương say rượu nổi điên, đập nát thuyền của ngươi, ngươi liền xui xẻo!” Thao Thiết quỷ linh vui sướиɠ khi người gặp họa ha ha cười lên.
Diệp Phàm không vui nhìn Thao Thiết quỷ linh một cái: “Câm miệng!”
Thao Thiết quỷ linh: “……”
……
Sau khi quyết định ra biển, sinh hoạt của Diệp Phàm liền trở nên có quy luật, mỗi ngày tu luyện, sửa chữa du thuyền, chuẩn bị pháp khí, luyện chế Túy Hồn Hương, cùng với song tu mà Diệp Phàm yêu thích nhất.
Dựa vào đan dược phụ trợ, ba tháng sau, tu vi của Diệp Phàm thuận lợi lên tới Luyện Khí tầng chín.
(dreamhouse2255)
Ba tháng này, liên minh tìm tiên sơn tiến hành đợt tìm kiếm lần thứ hai, tình huống của lần này còn không xong hơn cả lần trước, Huyền Quy bị kϊƈɦ thích nổi cơn điên, đưa tới sóng thần, bất quá, nghe nói vận khí khá tốt, có người nhân dịp hỗn loạn xông vào tiên sơn, nhổ được mấy cọng linh thảo, hơn nữa còn giữ được mạng chạy ra biển.
“Diệp thiếu, ngươi định ra biển sao?” Mộ Liên Bình nhìn Diệp Phàm hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”
Mộ Liên Bình do dự một chút, nói: “Diệp thiếu, con rùa đen kia liên tiếp bị kϊƈɦ thích mấy lần, hiện tại tình tình phi thường táo bạo, lần này ra biển đã chết hai mươi mấy người, ta thấy Diệp thiếu vẫn nên đợi thêm một đoạn thời gian nữa rồi đi thì tốt hơn.”
Diệp Phàm lắc đầu: “Lại đợi nữa cũng là uổng công.”
Diệp Phàm cau mày, tu vi của hắn sau khi đến Luyện Khí chín tầng đã tiến vào bình cảnh, có chờ thêm mấy tháng, mấy năm nữa, tu vi của hắn cũng chưa chắc sẽ có bao nhiêu tiến bộ.
“Huống hồ mấy thứ như rùa đen thích ngủ, đặc biệt là sau khi bạo phát một hồi, nếu tên kia ngủ say, ta liền không tìm được nó nữa.” Diệp Phàm nói.
“Nếu Diệp thiếu đã quyết định, vậy chú ý bảo trọng.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được, giúp ta bảo vệ tốt người Bạch gia.”
Mộ Liên Bình vội đáp: “Diệp thiếu yên tâm, ta sẽ.”
……
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chuẩn bị tốt hết thảy, lên thuyền ra biển.
Diệp Phàm ngồi trêи boong tàu, nhìn bản đồ, khó hiểu cau mày lại: “Hẳn là ở vùng biển này a, sao lại không thấy đâu?”
Thao Thiết quỷ linh hì hì cười một chút: “Ngươi lạc đường rồi, ngươi là tên lộ si (mù đường).”
Diệp Phàm buồn bực nói: “Nếu còn tiếp tục không tìm được nữa đồ ăn liền không đủ.”
Thời điểm Diệp Phàm ra biển đã chuẩn bị thức ăn cho sáu tháng, bất quá, rất không khéo, trong ba tháng, đồ ăn đã gần như không còn.
Diệp Phàm vuốt cằm nói: “Đáng lẽ nên mang theo một đầu bếp tới đây, bất quá, như vậy liền khó bảo đảm cho thế giới hai người của ta cùng Vân