Mộ Tuyết đang hốt hoảng phi độn về phía trước, bỗng nhiên bị Diệp Phàm cản lại đường đi.
Mộ Tuyết nhăn chặt mày, không vui nhìn Diệp Phàm: “Sao ngươi lại ở đây?”
Diệp Phàm hai tay chống lưng, nhàn nhã nhìn Mộ Tuyết: “Ta vừa lúc đi ngang qua, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì? Phía sau có hồng thủy mãnh thú sao?”
Mộ Tuyết nôn nóng nhìn về phía sau: “Mau tránh ra!”
Mới nãy khi Mộ Tuyết đang đi tìm Thiên Hỏa bỗng nhiên lại đụng phải bốn huynh đệ đồng sinh, may mắn dựa vào Độn Phù mới thoát khỏi tay bọn họ, bất quá, mấy thủ hạ giúp đỡ nàng đều đã chết hết.
“Ngươi bán mấy cái Khốn Viêm Chung cho ta đi, dù sao ngươi cũng không dùng hết nhiều như vậy.” Diệp Phàm nói.
Mộ Tuyết không vui nhìn Diệp Phàm: “Sinh Linh Chi Diễm đã không thấy, ngươi còn muốn Khốn Viêm Chung làm cái gì?” Mộ Tuyết không khỏi hoài nghi, Diệp Phàm có phải là biết được tin tức nội tình gì hay không.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Sinh Linh Chi Diễm đúng là không thấy, nhưng lo trước khỏi hoạ a!”
Thời điểm Mộ Tuyết cùng Diệp Phàm nói chuyện, mấy người nữa đuổi tới đây.
(dreamhouse2255)
Thân ảnh bốn huynh đệ đồng sinh xuất hiện trêи cánh đồng hoang.
Diệp Phàm nhìn người đuổi tới, hiểu ra vì sao Mộ Tuyết lại chật vật như vậy, thì ra là gặp phải đám huynh đệ Dung Thiên Cung.
“Tìm được giúp đỡ rồi, cho nên không chạy nữa sao?” Lão đại trong bốn người nhìn Mộ Tuyết, trong mắt lộ ra một tia ɖâʍ tà.
Diệp Phàm có trì độn hơn nữa, nhìn thấy ánh mắt trần trụi của lão đại kia cũng biết là tên này không có ý tốt, không khỏi cảm thán, thật không có ánh mắt, chút tư sắc này của Mộ Tuyết còn không bằng một phần mười lão bà của hắn đâu.
Mộ Tuyết nhìn bốn người một cái, bỗng nhiên nói: “Trêи người ta đã không còn Khốn Viêm Chung, bất quá, trong tay tên này có Ngân Ti Lũ Võng.”
Diệp Phàm tức khắc có loại xúc động muốn đánh chết Mộ Tuyết, bất quá, Mộ Tuyết đã sớm có chuẩn bị, bóp nát một tấm Độn Phù, biến mất vô tung vô ảnh.
Bốn huynh đệ đồng sinh nhìn Hứa Minh Dương bên cạnh Diệp Phàm, quả thật càng thêm tin tưởng lời Mộ Tuyết nói, nhất thời không vội đuổi theo nàng, mà dừng lại đánh giá đám người Diệp Phàm.
Hứa Minh Dương không khỏi kinh ngạc Mộ Tuyết lại biết Ngân Ti Lũ Võng đang ở trong tay Diệp Phàm, phải biết rằng thời điểm hắn tặng cái võng kia cho Diệp Phàm, xung quanh cũng không có người khác a.
Hứa Minh Dương không biết, Mộ Tuyết vẫn luôn coi Diệp Phàm thành địch nhân giả tưởng, vậy nên chuyện về Diệp Phàm nàng liền theo bản năng mà nghiên cứu rất sâu.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cứu Hứa Minh Dương không rõ nguyên nhân, Mộ Tuyết liền cảm thấy trêи người Hứa Minh Dương nhất định là có thứ gì đó khiến cho Diệp Phàm phải mơ ước, nàng điều tra một phen, quả nhiên phát hiện trong tay Hứa Minh Dương có Ngân Ti Lũ Võng.
Xem quan hệ của Diệp Phàm cùng Hứa Minh Dương tốt như vậy, Mộ Tuyết liền lung tung suy đoán, Ngân Ti Lũ Võng đã nằm trong tay Diệp Phàm, lại không ngờ đúng là chó ngáp phải ruồi.
Mộ Tuyết đem toàn bộ tinh lực đặt lên người Diệp Phàm, vậy nên lúc tranh đoạt Thiên Hỏa chân chính, nàng mới phát hiện, đối thủ khó giải quyết quá nhiều, không chỉ Diệp Phàm, mấy cường giả ngoại vực kia mới càng có thủ đoạn.
Cao thủ ùn ùn không dứt khiến cho Mộ Tuyết nguyên bản tự tin tràn đầy dần đánh mất bản thân, bất quá, nàng vẫn như cũ cảm thấy Diệp Phàm mới là người khó giải quyết nhất trong những người muốn tranh đoạt Thiên Hỏa.
“Trong tay ngươi có Ngân Ti Lũ Võng?” Cát lão đại hỏi.
Diệp Phàm bị Mộ Tuyết tính kế một phen, trong lòng thập phần không vui, thấy bộ dáng không ai bì nổi của Cát lão đại liền càng thêm phẫn nộ: “Trong tay ta có thứ gì thì có liên quan gì đến ngươi!”
Cát lão đại nhìn Diệp Phàm, cười lạnh một tiếng: “Tốt a! Ta vốn còn đang nghĩ giao Ngân Ti Lũ Võng ra đây rồi tạm thời tha cho đám người ngoại vực các ngươi, không nghĩ tới các ngươi thế nhưng lại bừa bãi như vậy, đúng là tìm chết!”
Cát lão đại không khỏi hừ lạnh một tiếng, ra lệnh các huynh đệ cùng nhau lên.
Cát lão đại bản thân chính tu sĩ Trúc Cơ đỉnh, tồn tại cao nhất trong bí cảnh này, hơn nữa, trêи người lại có bảo vật tông môn giao cho, vậy nên càng thêm không để những tu sĩ tầm thường khác vào mắt.
(dreamhouse2255)
“Muốn so người với ta!” Diệp Phàm vung tay, năm con rối nằm trong túi trữ vật lập tức được triệu hồi.
Năm con rối giơ tay lên, rầm rầm loạn tạc.
“Hỗn đản, cư nhiên dám phản kháng!” Bốn người Cát lão đại liên thủ trước giờ vẫn luôn chiếm thượng phong, trước nay tu giả ngoại vực thấy bọn họ quỳ xuống xin tha không ít, thấy Diệp Phàm kiêu ngạo như thế, lập tức giận sôi máu.
Uy lực của Thiên Lôi Châu không nhỏ, bất quá, bốn huynh đệ Cát lão đại cũng không dễ chọc, Dung Thiên Kính đã thay bọn họ cản lại phần lớn công kϊƈɦ đánh tới.
Diệp Phàm tức giận mắng: “Gian lận!” Hắn thầm nghĩ: Có một tông môn lợi hại làm chỗ dựa thật quá tốt, đáng tiếc, hắn có chỗ cũng không dựa được, quá xa.
Cát lão đại nhìn Diệp Phàm, không khỏi kϊƈɦ động lên, uy lực của Thiên Lôi Châu cực kỳ kinh người, Dung Thiên Kính bởi vậy mà hao tổn một phen, Dung Thiên Kính là bảo vật mà các trưởng lão trong tông môn cho mấy người mượn, khi về còn phải trả lại, Dung Thiên Kính bị hao tổn, bọn họ đương nhiên sẽ khó công đạo.
“Ngươi…… ngươi dám phá hư Dung Thiên Kính, ta muốn giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi!” Cát lão đại giận dữ hét.
Cát lão đại vừa ra lệnh, bốn mảnh gương đồng thời bắn ra một tia sáng về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm lập tức tế ra Huyền Long Ấn, Huyền Long Ấn bay vào không trung, hình thành một quang bình, ngăn cản công kϊƈɦ của đám người Cát lão đại.
Diệp Phàm cau mày nhìn Huyền Long Ấn, trong lòng ẩn ẩn có chút suy nghĩ.
(dreamhouse2255)
Huyền Long Ấn phát sáng, Diệp Phàm cảm thấy linh lực trong thân thể lúc này đang cuồn cuộn chảy vào trong Huyền Long Ấn, hắn nhịn không được ngẩng đầu lên, Huyền Long Ấn tỏa ra ánh sáng chói mắt, quang mang càng ngày càng thịnh!
Diệp Phàm cảm giác được, công kϊƈɦ của đám người Cát lão đại đã hòa tan phong ấn bên trong Huyền Long Ấn, uy lực chân chính của Huyền Long Ấn sắp hiển lộ ra rồi.
Một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên, thanh chấn khắp mọi nơi.
Diệp Phàm đang lúc linh lực cạn kiệt, thiếu chút nữa đã bị chấn ngất xỉu, từ sau khi tiến vào Trúc Cơ, hắn đã rất lâu không cảm nhận được cái cảm giác khi cạn kiệt linh lực thế này, giống như là đã sắp bị hút thành thây khô.
“Ầm!” một tiếng vang lên, Huyền Long Ấn hung hăng đánh về phía bốn huynh đệ đồng sinh.
Đám người Cát lão đại ở thời điểm Huyền Long Ấn phản phệ đã sôi nổi ngã xuống mặt đất.
“Trảm!” Bạch Vân Hi ngự sử pháp kiếm, đánh về phía đám người Cát lão đại.
Đám người Cát lão đại bị Huyền Long Ấn đánh một chưởng, linh lực đang lúc hỗn loạn, đối mặt với công kϊƈɦ của Bạch Vân Hi đương nhiên là không có một chút lực phản kháng nào.
Hứa Minh Dương ngoài ý muốn nhìn Bạch Vân Hi: “Tốc độ của ngươi nhanh thật!”
“Tận dụng thời cơ a!” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.
Hắn là cố ý tranh trước Hứa Minh Dương xử lý đám người này.
Bạch Vân Hi biết đám người Cát lão đại địa vị trong Dung Thiên Cung không kém, Hứa Minh Dương trở về Nam Đại Lục sau này có khả năng còn phải giao tiếp với Dung Thiên Cung.