Diệp Phàm mua sắm một đám tài liệu luyện khí ở Kim Thiết Thành, thông qua truyền tống trận trong Kim Thiết Thành ra biển.
Diệp Phàm ngồi trêи hải thuyền nghịch nước, Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, rất có hứng thú hỏi: “Chúng ta hiện tại đi nơi nào?”
“Tìm một tòa đảo hoang ít người một chút, hẻo lánh một chút, tiện cho ngươi kết đan.” Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi đáp.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
“Kết đan cần rất nhiều ngày, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Thời điểm ở Thương Sơn Hải Vân, Bạch Vân Hi đã ẩn ẩn cảm thấy muốn đột phá, bất quá, bị hắn đè lại.
Tu chân giới vì tranh đoạt bảo vật, hữu nghị, thân tình đều không chịu nổi khảo nghiệm, Diệp Phàm từng nói, thời điểm tu sĩ kết đan thân thể sẽ được trọng tố, không thể tránh khỏi mà lộ ra tướng mạo sẵn có.
Tuy rằng Thịnh Chí Hạo cùng Diệp Phàm ở chung không tồi, nhưng nếu để Thịnh Chí Hạo biết thân phận thật sự của Diệp Phàm, Thịnh Chí Hạo có thể cảm thấy có hứng thú với Thiên Hỏa cùng pháp khí Thiên cấp trêи người Diệp Phàm hay không thì không nói trước được, Bạch Vân Hi không muốn đi khảo nghiệm nhân phẩm của Thịnh Chí Hạo.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm lấy ra mấy bình đan dược, nói: “Trong này đều là đan dược phụ trợ kết đan, còn có Lưu Ly Dịch lấy từ Tư Đồ Ninh, ta đã kiểm tra qua, Lưu Ly Dịch này không có vấn đề, mặt khác, nơi này có ba vạn linh thạch trung phẩm, đều là bắt được từ trong nhẫn không gian của truởng lão Thiên Nhất Phái, đều cho ngươi.”
“Ba vạn linh thạch trung phẩm, cái này có thể so được với ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm.” Linh thạch trung phẩm cùng hạ phẩm giá quy đổi là 1: 100, bất quá, đa số dưới tình huống bình thuờng, trừ phi tăng giá, tu sĩ đều sẽ không đi đổi, linh thạch đẳng cấp càng cao càng dễ hấp thu, dùng để đột phá hiệu quả cũng càng tốt.
“Đúng vậy! Trong nhẫn không gian của tên kia chẳng những có ba vạn linh thạch trung phẩm, còn có hơn sáu trăm vạn linh thạch hạ phẩm, Thiên Nhất Phái đúng là giàu có, tùy tiện một trưởng lão cũng có nhiều linh thạch như vậy, bất quá, hiện tại đều thuộc về chúng ta.” Diệp Phàm mặt mày hớn hở nói.
“Nhiều như vậy a!” Bạch Vân Hi cũng nhịn không được than thở.
“Thiên Nhất Phái giàu có như vậy, tìm thời gian chúng ta lại đi cướp một bút.” Diệp Phàm hứng thú bừng bừng nói.
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ: “Ngươi yên ổn một chút đi, gặp được Kim Đan sơ kỳ còn tốt, nếu gặp phải Kim Đan trung kỳ, hậu kỳ liền phiền toái, càng đừng nói là Nguyên Anh.”
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi không biết, trưởng lão Kim Đan mà bọn họ gặp được trước khi đi Lâm Thành mới vừa ghé qua một toàn quặng linh thạch của Thiên Nhất Phái, còn chưa kịp nộp lên cho tông môn, kết quả tiện nghi Diệp Phàm. Thiên Nhất Phái tuy rằng giàu có, nhưng không giàu có đến mức một trưởng lão Kim Đan sơ kỳ tùy tùy tiện tiện là có thể lấy ra ngàn vạn linh thạch.
……(dreamhouse2255)
Diệp Phàm phiêu bạc trong biển một thời gian, cuối cùng chọn tiểu đảo Nguyệt Quang Đảo.
Nguyệt Quang Đảo này nguyên bản có người cư trú, bất quá, người trêи đảo đều đã dọn đi.
Tòa đảo này địa thế tương đối thấp, mà mực nước trong gần trăm năm này đã dâng lên không ít, ở thời điểm thủy triều, tiểu đảo bị bao phủ, có hải thú lên bờ, dân cư trêи đảo không chịu nổi hải thú quấy rầy, hơn nữa điều kiện trêи đảo cũng chẳng ra sao, liền tập thể dọn đi.
Nguyệt Quang Đảo hẻo lánh ít dấu chân người, rất phù hợp với phẩm vị của Diệp Phàm.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi xây dựng một tòa động phủ trêи đảo, lại thiết trí thật nhiều bẫy rập xung quanh. Làm tốt hết thảy các công tác chuẩn bị, Bạch Vân Hi liền bế quan chuẩn bị thăng cấp.
Diệp Phàm ở ngoài động phủ, đảm nhiệm công tác canh gác.
Diệp Phàm đùa nghịch con rối, thời điểm Diệp Phàm ở trong bí cảnh, cướp được ba con rối, lại tiêu tốn một bút lớn mua thêm tám con trong từ Thương Lâu.
Ngao Tiểu No đánh lăn một cái trong bụi cỏ, lười biếng nói: “Diệp Phàm, ngươi mua nhiều con rối như vậy làm gì?”
Diệp Phàm nhìn qua Ngao Tiểu No: “Tòa đảo này cách mỗi mấy tháng lại có hải thú lên đảo, ta phải chuẩn bị trước một chút.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chỉ huy con rối phân bố xung quanh động phủ.
“Lão bà nhà ngươi đã bế quan mấy ngày.”
Diệp Phàm gật đầu: “Ừ” một tiếng. Kết đan không phải chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều, ngắn cần mấy tháng, chậm có khả năng cần tới mấy năm.
Bạch Vân Hi ngồi trong động phủ chất đầy linh thạch, theo Bạch Vân Hi không ngừng vận chuyển linh lực, linh thạch hỏa thành từng mảnh vụn rơi xuống đất.
Bạch Vân Hi có thể cảm giác được linh khí trong đan điền đang dâng lên cuồn cuộn, một viên Kim Đan dần dần thành hình.
Từng luồng hàn khí từ trong động phủ tản ra, Ngao Tiểu No chớp chớp mắt, nói: “Lão bà ngươi bắt đầu kết đan, ngươi đã chuẩn bị gọi tiền bối chưa?”
Diệp Phàm không vui mắng: “Câm miệng!”
Vài ngày sau, độ ấm trêи đảo càng ngày càng thấp, bên trêи động phủ của Bạch Vân Hi mây đen dày đặc, bạc xà loạn vũ.
Diệp Phàm cảm thấy Bạch Vân Hi kết đan sắp thánh, trong lòng không khỏi khẩn trương lên.
Chiều hôm buông xuống, trêи mặt biển lại xuất hiện tiếng sóng động, Diệp Phàm tản linh hồn lực ra ngoài, mày không khỏi nhăn lại.
(dreamhouse2255)
Cách Nguyệt Quang Đảo không xa, một đầu hải thú Kim Đan đang đuổi giết mấy tu sĩ Trúc Cơ.
Mấy tu sĩ Trúc Cơ không ngừng lấy pháp khí ra ngăn cản hải thú Kim Đan, hải thú Kim Đan vẫn rít gào đuổi theo sau đám người.
Mấy người giống như là bị dị tượng trêи đảo hấp dẫn, chạy đến đây.
“Sư huynh, là dị tượng kết đan, trêи đảo có người kết đan!”
“Nơi hẻo lánh như vậy sao có thể có tu sĩ kết đan?”
“Chúng ta mau qua đi, súc sinh này lợi hại như vậy, có lẽ tu sĩ trêи đảo có thể cứu chúng ta một mạng”
Diệp Phàm nhăn mày lại, thời điểm tu sĩ kết đan kiêng kỵ nhất là bị người quấy rầy, đám tu sĩ này biết lại còn chạy tới đây, hiển nhiên là không để tính mạng của người đang kết đan vào trong lòng.
……
“Cút!” Diệp Phàm xông ra ngoài, thân ảnh huyền phù trêи trời, quát chói tai một tiếng với đám tu giả.
Mấy tu sĩ bị tiếng hô của Diệp Phàm gọi lại, “Vị tiền bối này, chúng ta bị hải thú truy kϊƈɦ, hi vọng ngài xem trêи phân nhượng mọi người đều là tu sĩ, giúp chúng ta một tay.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm không vui nhìn mấy tu sĩ, lạnh giọng nói: “Không rảnh!”
“Sư huynh, hải thú sắp đuổi tới đây, không cần phải nhiều lời với hắn, hắn cũng chỉ là Trúc Cơ mà thôi.”
Thấy Diệp Phàm dầu muối không ăn, mấy tu sĩ lập tức lộ ra gương mặt thật.
Tu sĩ cầm đầu trong mắt lóe lên một tia ý lạnh.
Một con hải thú màu tím thật lớn từ trong biển nhô ra, uy áp thật mạnh ập vào trước mặt.
Tu sĩ cầm đầu thấy hải thú đã đuổi tới đây, lanh tay lẹ mắt lấy từ trong nhẫn không gian ra một quả trứng, ném về phía Diệp Phàm.
Hải thú Kim Đan lập tức gào rít nhào về phía Diệp Phàm.
Thấy hải thú Kim Đan bị Diệp Phàm thu hút, mấy tu sĩ lập tức bỏ chạy.
Nhìn thấy trứng hải thú, Diệp Phàm tức khắc hiểu được vì sao hải thú Kim Đan lại đuổi theo mấy tu giả không bỏ, đám người này trộm trứng của hải thú Kim Đan, tự nhiên sẽ khiến cho hải thú bất mãn, mà vì họa thủy đông