Ngày hôm sau, Diệp Phàm lần thứ hai xuất hiện ở bên dưới Ma Uyên Giếng.
Diệp Phàm đánh một quyền lên vách đá thành giếng, trêи đá xuất hiện một vết rạn thật nhỏ.
Đầu Hành Tây nằm trêи đỉnh đầu của Diệp Phàm, hỏi: “Ngươi không sao chứ.”
Diệp Phàm nhìn nắm tay mình, nói: “Không có việc gì.”
“Quả nhiên da dày! Đánh nặng như vậy còn không hao tổn gì.” Đầu Hành Tây lắc đầu cảm thán.
Diệp Phàm không để ý tới Đầu Hành Tây, lại đánh tiếp mười mấy quyền, vách đá rơi ra mấy mảnh đá vụn, nhưng Diệp Phàm làm việc nửa ngày vẫn không lấy ra được bao nhiêu thành quả.
“Muốn khai thác hết quặng Minh Thiết này rất khó khăn a!” Hỏa linh nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!” Muốn đi xuống dưới Ma Uyên Giếng trêи người nhất định phải có dị hỏa, hắn cũng không thể đi tìm những người khác hỗ trợ.
Cảnh giới luyện thể của Diệp Phàm đã tới Hồng Liên Nghiệp Hỏa, thân thể có thể so với pháp bảo Linh cấp, nhưng khoáng thạch quá cứng, Diệp Phàm một quyền đập lên cũng chỉ có thể đánh rơi mấy mẩu đá vụn.
“Quặng này cũng quá cứng!” Diệp Phàm nói.
Đầu Hành Tây gật đầu: “Còn không phải sao, ta nói ngươi cũng bỏ đi đi, nơi này âm trầm trầm, Minh Thiết đen như mực, quá khó coi, nếu không ngươi đổi kim loại khác làm pháp khí, Kim Sắc thế nào?”
(dreamhouse2255)
“Kim Sắc, Kim Sắc đẹp được không xài được, vừa giao thủ ta liền phải liều mạng.” Diệp Phàm thầm nghĩ: Vũ khí đẹp có lợi ích gì, uy lực lớn mới có tác dụng.
“Nếu ngươi bị người ta bổ, vậy ta liền giải thoát!” Đầu Hành Tây không biết là nghĩ đến cái gì, vui cười hớn hở.
Diệp Phàm: “……”
“Nếu ta tiến lên một bậc, trở thành thất phẩm, liền có thể giúp ngươi nung chảy đám tạp vật này, chỉ để lại Minh Thiết.” Đầu Hành Tây nói.
Diệp Phàm nhìn Đầu Hành Tây, hỏi: “Ngươi muốn thăng cấp cần những gì?”
Đầu Hành Tây không cần nghĩ ngợi đáp: “Có nhiều mồi lửa ăn một chút thì tốt rồi, nếu có Tinh Viêm Kim Tinh của nha đầu lúc trước cũng được!”
Diệp Phàm nhìn Đầu Hành Tây một cái, thầm nghĩ: Đầu Hành Tây là thật sự muốn hỗ trợ mà không phải là lừa đồ ăn đi.
“Đã biết, ta nghĩ biện pháp kiếm thêm mồi lửa trước đã.” Diệp Phàm nói.
Đầu Hành Tây cười cười nhìn Diệp Phàm: “Ngươi nghĩ được như vậy là đúng.”
Diệp Phàm vuốt ve nhẫn trữ vật trêи tay, thầm nghĩ,: Nuôi cái hỏa linh còn tốn nhiều tiền hơn cả nuôi lão bà, thật là phá của!
(dreamhouse2255)
“Bạch đan sư, bên dưới thế nào?” Lâu Thành thấy mỗi lần Diệp Phàm đi xuống đều có thể không hao tổn gì, trong lòng cũng rất muốn thử xuống một phen.
“Có chút phiền toái, ta phải đi Viêm Hỏa Chi Thành một chuyến.” Diệp Phàm nói
“Ta bồi ngươi đi đi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Cũng được!”
……
Đám người Diệp Phàm chuyển mấy cái truyền tống trận, một đường từ Huyết Sắc Hoang Nguyên đi thẳng tới Viêm Hỏa Chi Thành.
Viêm Hỏa Chi Thành nhìn qua một mảnh đỏ rực, núi đỏ, đất đỏ, kiến trúc cũng đỏ.
Bên ngoài Viêm Hỏa Chi Thành đều là núi lửa.
“Nơi này đủ nóng a!” Diệp Phàm nhịn không được nói.
“Xung quanh Viêm Hỏa Chi Thành đều là núi lửa, tự nhiên sẽ nóng, nơi này chính là thiên đường của tu sĩ hỏa linh căn.” Lâu Thành giới thiệu.
Diệp Phàm gật đầu “Nhìn ra được.”
(dreamhouse2255)
Một đường đi dạo, ba người gặp hầu hết đều là tu giả hỏa linh căn.
Diệp Phàm mang theo Bạch Vân Hi đi mấy cửa hàng xem, Viêm Hỏa Chi Thành có không ít cửa hàng bán Hỏa Sơn Viêm, bất quá, đa số chỉ có tam phẩm cùng dưới tam phẩm, ngọn lửa tam phẩm đối với Sinh Linh Chi Diễm không có bao nhiêu tác dụng.
“Thật nhiều khoáng thạch!” Bạch Vân Hi đi bên trong thành, nhịn không được nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, đại bộ phận đều là hàng rẻ tiền, thua xa Minh Thiết.”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm thuê một động phủ trong thành ở lại.
……
Bên trong động phủ.
Diệp Phàm chống cằm, buồn bực nói: “Đầu Hành Tây quá kén ăn, chỉ muốn ăn mồi lửa tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm, tứ phẩm còn dễ nói, ngũ phẩm khó tìm, lục phẩm càng là quý chết người.”
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm an ủi “Từ từ tới đi, dù sao cũng không nóng vội, làm đại sự luôn phải trả đại giới.” Tu sĩ kết đan có 500 năm thọ nguyên, bọn họ còn rất nhiều thời gian.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm nói chuyện, bên ngoài động phủ truyền đến tiếng đưa tin.
Diệp Phàm nhíu mày lại: “Kỳ quái, ai tìm ta? Ta hẳn là không có quen biết người nào ở nơi này đi!”
Bạch Vân Hi nói: “Ra ngoài xem liền biết.”
Diệp Phàm ra ngoài động phủ, nhìn thấy Lâu Thành đang nói chuyện cùng một người lạ mặt.
“Bạch đan sư, vị này là thành chủ của Viêm Hỏa Chi Thành, Viêm Tẫn.” Lâu Thành giới thiệu.
Diệp Phàm gật đầu với người tới: “Kính ngưỡng đã lâu!”
Viêm Tẫn cười cười nhìn Diệp Phàm: “Viêm Tẫn không biết Bạch đan sư đại giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón, mong rằng thứ tội!”
Diệp Phàm vội vàng nói: “Thành chủ khách khí, chúng ta vào trong nói chuyện đi.”
“Được.” Viêm Tẫn đáp.
Diệp Phàm ngồi đối diện Viêm Tẫn, đánh giá Viêm Tẫn một phen, trêи người Viêm Tẫn tản ra khí chất của một ngọn lửa, tóc, lông mày đều màu đỏ, tu vi hẳn là ở Kim Đan hậu kỳ.
“Viêm Tẫn thành chủ tới tìm ta hẳn không phải chỉ là để bái phỏng đi?” Diệp Phàm hỏi.
(dreamhouse2255)
Viêm Tẫn lấy ra một cái hộp, mở nắp.
Diệp Phàm nhìn đồ vật trong hộp, ánh mắt tỏa sáng, trong hộp là một đóa Hỏa Sơn Viêm lục phẩm, “Nghe nói Bạch đan sư đang tìm mồi lửa, Bạch đan sư cảm thấy ngọn lửa này thế nào?”
Diệp Phàm cười nói: “Tuyệt đối là thứ tốt!”
Loại mồi lửa như Hỏa Sơn Viêm này thuộc tính bình thường, Hỏa Sơn Viêm trưởng thành thường là vào tứ phẩm, nhưng Hỏa Sơn Viêm mà Viêm Tẫn mang tới lần này lại là lục phẩm, hẳn là đã biến dị, Viêm Hỏa Chi Thàng xung quanh toàn núi lửa, Hỏa Sơn Viêm uẩn dưỡng trong dung nham của núi lửa lâu rồi, sinh ra biến dị cũng rất bình thường.
Tuy rằng đều là lục phẩm, nhưng uy lực của Sinh Linh Chi Diễm cao hơn Hỏa Sơn Viêm rất nhiều, không gian trưởng thành càng không cần phải nói.
Hỏa Sơn Viêm lục phẩm đối với Sinh Linh Chi Diễm hiện tại mà nói có thể xem như vật đại bổ, nếu dung hợp đóa Hỏa Sơn Viêm này, Sinh Linh Chi Diễm rất có khả năng sẽ thăng cấp thất phẩm.
“Bạch đan sư nếu thích, đóa Hỏa Sơn Viêm biến dị này liền tặng cho ngươi đi.” Viêm Tẫn nói.
Diệp Phàm tỏ vẻ khó xử: “Không tốt lắm đâu, đồ vật trân quý như vậy ta vô công bất thụ lộc.”
“Kỳ thật tại hạ còn có việc muốn nhờ.” Viêm Tẫn nói.
(dreamhouse2255)
“Nói đi.” Diệp Phàm gật đầu, thầm nghĩ: Có việc muốn nhờ thì tốt, nếu không có việc muốn nhờ, người ta tặng lễ nặng như vậy hắn cầm cũng phỏng tay.
“Đây là khuyển tử, Viêm Phi.”
Diệp Phàm nhìn Viêm Phi, nghiêng đầu nói: “Viêm Phi, xem hơi thở trêи người hắn, hẳn là sắp kết đan rồi đi.”
Viêm Tẫn cười khổ một tiếng: “Nhi tử này của ta tư chất vốn rất tốt, chỉ là thời điểm lần đầu tiên kết đan nóng vội, cho nên thất bại, lần thứ hai cũng không chuẩn bị tốt.”
Diệp Phàm nhíu mày: “Kết đan mấy