Tôn Tổ Bình đứng bên người Thẩm Thu Nguyệt, mơ hồ cảm thấy cách làm của Diệp Phàm có hơi thất lễ, nhưng Tôn Tổ Bình cũng không có cảm thấy quá nhiều phẫn nộ.
Chuyện Diệp Phàm trộm sạch Trận Pháp Lâm làm ấn tượng của Tôn Tổ Bình đối với Diệp Phàm phi thường kém, Diệp Phàm trước mặt mọi người không cho Thẩm Thu Nguyệt mặt mũi, Tôn Tổ Bình cũng cảm thấy đây là bình thường.
“Các hạ sùng bái Diệp Phàm?” Thẩm Thu Nguyệt hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Thẩm đan sư cùng Diệp Phàm đều là đan sư, không biết ngươi cảm thấy giữa ngươi cùng Diệp Phàm, đan thuật của ai lợi hại hơn?”
Thẩm Thu Nguyệt nhấp môi, không nói gì.
Mấy trận pháp sư của Hiệp Hội Trận Pháp Sư nhìn Diệp Phàm, một đám người sắc mặt quỷ dị, đại sảnh im phăng phắc, tưởng chừng tiếng châm rơi cũng có thể nghe.
Lúc trước Thẩm Thu Nguyệt từng so luyện đan với Diệp Phàm một lần, Thẩm Thu Nguyệt thất bại thảm hại, cái này có thể xem như là lịch sử đen của Thẩm Thu Nguyệt.
“Đương nhiên là Diệp đan sư lợi hại hơn.” Thẩm Thu Nguyệt lạnh lùng nói.
Diệp Phàm cười cười: “Ta cũng cảm thấy như vậy.”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi cau mày nhìn Diệp Phàm, cảm thấy người trong đại sảnh hiện giờ đều cảm thấy Diệp Phàm thiếu đánh lợi hại.
Tôn Tổ Bình nhìn Thẩm Thu Nguyệt, nói: “Thẩm đan sư, ngươi không phải muốn đi xem trận pháp phòng hộ của hiệp hội chúng ta sao, không bằng hiện tại để lão hủ dẫn đường?”
Thẩm Thu Nguyệt gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm nhìn Thẩm Thu Nguyệt rời đi, cười lạnh một tiếng, thấp giọng mắng: “Nha đầu thối!”
Bạch Vân Hi: “……”
Tôn Tổ Bình đã mang Thẩm Thu Nguyệt đi xa.
“Võ trận sư muốn tìm người đồng đạo sao? Vừa lúc ta cũng cảm thấy Diệp Phàm rất ưu tú, có lẽ chúng ta có thể tâm sự.” Lâu Thành nhìn Diệp Phàm nói.
Diệp Phàm nhìn Lâu Thành, thầm nghĩ: Lâu Thành cư nhiên cũng tới.
“Nhìn dáng vẻ này xem ra trêи đời này người tinh mắt giống như ta vẫn phải có, vị bằng hữu này, ta vừa nhìn thấy ngươi liền biết ngươi tuệ nhãn cao siêu, tương lai nhất định có thể trở thành cao thủ Nguyên Anh!” Diệp Phàm không chút bủn xỉn khích lệ.
“Đạo hữu quá khen!”
(dreamhouse2255)
“Khó khăn lắm mới gặp được người cùng chung chí hướng như các hạ, có lẽ ngươi sẽ có hứng thú tiến vào động phủ của ta cùng nhau tâm sự.” Diệp Phàm cười nói.
Lâu Thành gật đầu: “Được!” Trước khi Lâu Thành tới, Lâu Nguyệt Hoa đã dặn hắn tận lực kết giao với “Võ Tư Hàm”, hiện giờ “Võ Tư Hàm” chủ động mời, Lâu Thành tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
……
Thẩm Thu Nguyệt cau mày, nhìn Lâu Thành cùng “Võ Tư Hàm” rời đi, sắc mặt tối tăm.
“Tôn tiền bối, đó chính là Võ Tư Hàm, trưởng lão vinh dự của các hạ?” Thẩm Thu Nguyệt hỏi.
Tôn Tổ Bình gật đầu: “Không sai, Võ trận sư tính tình tương đối cổ quái, mặt mũi của ai cũng không mua, hành xử cũng khác người, Thẩm đan sư đừng để ý.”
Thẩm Thu Nguyệt cười cười: “Không nghĩ tới hắn lại là người sùng bái Diệp Phàm.”
“Ta cũng không biết hắn làm sao, cư nhiên lại sùng bái Diệp Phàm.”
Tôn Tổ Bình cười cười, thầm nghĩ: Tuy rằng Thiên Nhất Phái cực lực bôi đen Diệp Phàm, nhưng ở trong đám tu sĩ trẻ tuổi, Diệp Phàm lại là một tồn tại siêu nhiên, tuổi còn trẻ đã có hai kiện pháp khí Thiên cấp, Thiên Hỏa, chí bảo mà ngay cả tu giả Nguyên Anh kỳ cũng phải đỏ mắt, còn tinh thông đan thuật, phù thuật.
(dreamhouse2255)
Có tu giả nào không có một giấc mộng tung hoành tu chân giới, có tu giả nào không muốn có một tay đan thuật xuất thần nhật hóa, không cần tìm được linh thảo lại phải cúi mình đi cầu đan sư, có tu giả nào không muốn có một tay phù thuật tinh vi, thời điểm đối địch rải một đống cũng không cần đau lòng.
Diệp Phàm tinh thông đan thuật, phù thuật, không đề cập đến nhân phẩm, tuyệt đối là một thiên tài hiếm thấy, tự nhiên trở thành chong chóng đo chiều gió trong lòng các tu sĩ trẻ tuổi.
Thẩm Thu Nguyệt cau mày lại, trước khi tới, nàng còn muốn kết giao với vị trận pháp sư này, nhưng xem tình hình hiện tại, “Võ Tư Hàm” lại là người sùng bái Diệp Phàm, khả năng kết giao không được cao cho lắm.
……
Lâu Thành đi theo Diệp Phàm vào trong động phủ, vừa tiến vào động phủ, Diệp Phàm liền khởi động trận pháp, che đậy động phủ đến kín mít.
Trong động phủ phong bế, Lâu Thành có chút không được tự nhiên, cảm giác giống như là bị bắt ba ba trong giọ.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Lâu Thành nhíu mày lại, Diệp Phàm vừa mở miệng, Lâu Thành liền cảm thấy thanh âm của Diệp Phàm thay đổi, mơ hồ có chút quen thuộc.
“Thúc thúc ta nói ta mang lễ vật tới cho ngài.”
“Thúc thúc ngươi sao lại biết ta ở chỗ này, còn để ngươi mang lễ vật tới cho ta?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
(dreamhouse2255)
Lâu Thành: “……”
Bạch Vân Hi: “……” Lâu Nguyệt Hoa đương nhiên không biết Diệp Phàm đang ở đây, phần lễ vật này của Lâu Nguyệt Hoa hẳn là đưa cho “Võ Tư Hàm”, mà không phải đưa cho Diệp Phàm.
Lâu Thành ngây ngốc nhìn Diệp Phàm, mày nhăn chặt lại.
“Thúc thúc ngươi đưa đan dược cho ta làm gì? Đưa linh thảo mới tốt, bỏ đi, có vẫn tốt hơn là không có.” Diệp Phàm nói.
“Bạch đan sư? Nha, không, Diệp đan sư?”
“Ngươi muốn gọi như thế nào liền gọi như thế đó đi.”
Lâu Thành: “……”
“Diệp đan sư, ngươi cư nhiên ở Hiệp Hội Trận Pháp Sư!” Lâu Thành kinh ngạc cảm thán.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Không ở lại Đan Đô được nữa, mọi người đều biết ta biết chế phù, ta cũng không tiện đi Hiệp Hội Phù Sư, cho nên ta liền đi Hiệp Hội Trận Pháp Sư.”
Lâu Thành: “……”
“Ta nghe nói ngươi vừa tới Hiệp Hội Trận Pháp Sư liền cướp sạch Trận Pháp Lâm?” Lâu Thành hỏi.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng là có chuyện như vậy, nhưng ngươi biết đấy, việc này cũng không thể trách ta, ta vừa tới, hội trưởng liền dẫn ta đi Trận Pháp Lâm, lão nhân kia bày một đống linh thạch trước mặt ta, khảo nghiệm ta có thể ngồi mà trong lòng không loạn, ta không nhặt của rơi không phải là quá khôi hài rồi sao? Ngươi biết đấy, nuôi lão bà rất phí tiền, mà ta lại là kẻ thấy tiền sáng mắt.”
Lâu Thành: “……”
Lâu Thành hơi nhìn về phía Bạch Vân Hi, gật đầu: “Lý giải, lý giải, cho dù là ai có được đạo lữ như Bạch thiếu đây cũng đều sẽ nỗ lực kiếm linh thạch ……” Hắn vốn dĩ đã cảm thấy chuyện cướp sạch Trận Pháp Lâm này rất có phong cách của Diệp Phàm, hiện tại xem ra quả nhiên là do Diệp Phàm làm.
“Đương nhiên! Ta tìm đạo lữ xinh đẹp dễ dàng sao? Cái tên thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm thật thật giả giả kia cũng muốn đoạt với ta,