Sau khi Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Hắc Thạch Cốc, lục tục liền có mấy người tới khiêu chiến, bị Diệp Phàm đánh không mấy chiêu liền chạy, dần dà, người tới càng ngày càng ít.
Diệp Phàm một bên hừ hừ ngâm nga, một bên nướng thịt chim.
“Vân Hi, muốn ăn thịt nướng không? Thịt của loài chim này rất nộn!” Diệp Phàm nhiệt tình hô.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được!”
Bạch Vân Hi cắn một miếng thịt, không khỏi kinh ngạc, Bạch Vân Hi sau khi trở thành tu sĩ đối với thức ăn liền không còn lại bao nhiêu chấp nhất, nhưng mỗi lần xem Diệp Phàm ăn đến thơm nức, khó tránh khỏi cũng bị mang theo cảm giác thèm ăn.
“Thủ nghệ của ngươi càng ngày càng tốt.” Bạch Vân Hi nói.
“Ta là thiên tài mà, tự nhiên học cái gì cũng nhanh hơn người khác, cho dù nấu ăn cũng như vậy.” Diệp Phàm thần thái phi dương tự khen.
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm ngẩng đầu lên, nói: “Hình như có người gọi ta! Lại có người tới gây chuyện sao? Mấy tên lần trước tới té xỉu, còn phải làm phiền ta đưa bọn họ tới khu cấp thấp, không biết lần này là người nào, hi vọng không phải là phế tài đi cũng không nổi.”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Ta nghĩ không phải tới gây chuyện, người tới gây chuyện đều gọi ngươi bại hoại, cặn bã, hỗn đản, vương bát đản, người này gọi ngươi Diệp đan sư.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đảo đảo mắt: “Thật sự a! Vẫn là Vân Hi ngươi thông minh!”
Bạch Vân Hi: “……”
……
Diệp Phàm buông ra cấm chế, đưa hai tu sĩ bên ngoài vào trong động phủ.
“Lɦσα ɦuyệt hữu.” Bạch Vân Hi nhìn thấy Lâm Mạc, không khỏi cao hứng.
Mấy năm không gặp, Lâm Mạc cũng thăng cấp Kim Đan.
“Lɦσα ɦuyệt hữu, thì ra là ngươi! Ta còn tưởng rằng là kẻ nào tới gây chuyện.” Diệp Phàm chống cằm nói.
Lâm Mạc cười cười: “Diệp đạo hữu nói đùa, Thẩm Mạn Thanh cũng bị ngươi đánh ngã xuống cảnh giới Kim Đan, ai dám tới tìm ngươi gây chuyện chứ!”
Diệp Phàm bĩu môi: “Vẫn phải có, luôn có một ít kẻ ngu ngốc không muốn sống, muốn giệt trừ bại hoại ta, thay trời hành đạo, bất quá, mấy kẻ kia đều rất yếu, vừa nhìn thấy ta liền mềm chân.”
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ cười cười: “Bọn họ không phải nhìn thấy ngươi mới mềm chân, bọn họ vốn dĩ đã mềm chân.”
“Ai biết được, dù sao cũng chỉ là một đám nhu nhược.”
(dreamhouse2255)
Lâm Mạc: “…… Diệp đan sư vẫn hài hước như thế!”
Lâm Mạc giới thiệu với Diệp Phàm: “Đây là tông chủ tông ta.”
Vạn Nhạc gật đầu với Diệp Phàm.
Bạch Vân Hi đánh giá Vạn Nhạc, đảo đảo mắt, Vạn Nhạc là tu sĩ Kim Đan đỉnh, hơi thở trêи người ẩn ẩn đã tới cảnh giới kết anh, Bạch Vân Hi suy đoán Lâm Mạc mang Vạn Nhạc tới đây chính là vì Vạn Nhạc.
Lâm Mạc lại hàn huyên với Diệp Phàm mấy câu, sau đó mới chuyển đến đề tài chính.
“Nhờ ta luyện chế Nguyên Anh Đan?” Diệp Phàm ngoài ý muốn nhìn Lâm Mạc.
Lâm Mạc gật đầu: “Không sai.”
Bạch Vân Hi trong lòng hiểu rõ, Diệp Phàm cùng Thiên Nhất Phái có thù hiện tại đã không phải là bí mật gì, Lâm Mạc cùng Vạn Nhạc lúc này tới đây nhờ hỗ trợ sợ là phải mạo hiểm không nhỏ, mà sở cầu tất nhiên cũng không nhỏ.
Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi: “Sao không tìm Lâu đan sư?”
Diệp Phàm còn chưa luyện chế qua đan dược Thiên cấp, Lâm Mạc đúng là tin tưởng Diệp Phàm.
Lâm Mạc cười khổ: “Lâu đan sư quá quý.”
(dreamhouse2255)
Huyền Kiếm Môn dùng toàn bộ lực lượng cuối cùng chỉ thu thập được một phần tài liệu Nguyên Anh Đan, một phần tài liệu này tiêu tốn mất 70 năm của Huyền Kiếm Môn.
Nếu mời Lâu đan sư ra tay, ít nhất cần tới ba phần tài liệu Nguyên Anh Đan, cùng với một phần linh thạch phụ trợ.
Huyền Kiếm Môn tư lịch mỏng, tài lực hữu hạn, huống chỉ, tài liệu Nguyên Anh Đan cũng không phải cứ có linh thạch là có thể mua được, Vạn Nhạc đã hơn 450 tuổi, thật sự không còn thời gian chờ hai phần tài liệu khác nữa.
Bạch Vân Hi cau mày: “Vạn đạo hữu, ngươi nghĩ kỹ chưa? Diệp Phàm chưa từng luyện chế đan dược Thiên cấp, hơn nữa, ngươi cũng chỉ có một phần tài liệu, thật sự không có nắm chắc sẽ luyện chế ra thành phẩm.”
Vạn Nhạc cười cười với Bạch Vân Hi: “Bạch đạo hữu cứ việc yên tâm, nếu luyện đan thất bại, vậy cũng không trách được Diệp đạo hữu, mà nếu luyện đan thành công, ta lại may mắn thăng cấp Nguyên Anh, tại hạ nguyện ý lấy tâm ma thề đi theo làm việc cho Diệp đan sư một trăm năm.”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng, một tay đấm cấp bậc Nguyên Anh cho dù là ở Nam Đại Lục thì cũng rất ít khi thấy, lấy tư chất của hắn, trăm năm sau hẳn là cũng có thể thăng cấp Nguyên Anh, đến lúc đó liền không cần tới người này, nếu thật sự có một hộ vệ Nguyên Anh, sau này rời khỏi Hắc Thạch Cốc hắn cũng không cần phải giấu đầu lộ đuôi.
Diệp Phàm vừa định mở miệng đã bị Bạch Vân Hi đánh gãy, “Hai vị đường xa mà đến, không bằng dàn xếp ở lại nơi này một thời gian rồi lại nói.”
(dreamhouse2255)
Vạn Nhạc gật đầu: “Cũng được.”
……
“Vân Hi, ngươi thấy thế nào?” Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi hỏi.
“Người là Lɦσα ɦuyệt hữu giới thiệu tới, theo ta thấy, đối phương cũng rất có thành ý, có thể tin được.” Bạch Vân Hi nói.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Thanh danh của Diệp Phàm ở ngoại giới quá không xong, gần như tới nông nỗi trêи đời toàn là địch, mà bọn họ xác thật cũng đang cần một ngoại viện cường hữu, nếu Vạn Nhạc thăng cấp Nguyên Anh, vậy Huyền Kiếm Môn sẽ là một phen phong cảnh khác.
Diệp Phàm gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, dù sao lão nhân kia đã nói, dù luyện đan hỏng cũng sẽ không trách ta.”
Diệp Phàm tự giác cảm thấy trình độ luyện đan đã tới Thiên cấp, bất quá, vẫn luôn không có dược thảo tiện tay, cho nên không thể làm thử.
Bạch Vân Hi cười cười: “Nếu ngươi cảm thấy không thành vấn đề, vậy tiếp đi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được.”
……(dreamhouse2255)
Mấy ngày sau, Hắc Thạch Cốc sấm sét ầm ầm, hấp dẫn không ít tu sĩ chú ý.
Rất may mắn, Diệp Phàm chỉ dùng một phần tài liệu liền luyện chế ra Nguyên Anh Đan.
Hoàn cảnh ở Hắc Thạch Cốc đặc thù, dị tượng thành đan khác ngoại giới một trời một vực, hơn nữa Diệp Phàm thỉnh thoảng lại dẫn tới một ít hiện tượng dị thường, cho nên mọi người chỉ nghị luận một hồi liền ném ra sau đầu.
Ngoại trừ đương sự, cũng không có ai biết dị tượng lần này là bởi vì Diệp Phàm luyện chế ra đan dược Thiên cấp.
Vạn Nhạc phát tâm ma thề, sau đó liền cầm đan dược rời đi.
Cho dù có Nguyên Anh Đan, cơ hội tu sĩ Kim Đan thăng cấp Nguyên Anh cũng chỉ có ba phần, kết anh không phải chuyện có thể xong trong một sớm một chiều, kéo dài mấy tháng đến mấy năm cũng có khả năng.
Diệp Phàm tiễn đi Vạn Nhạc, liền ném Vạn Nhạc ra sau đầu, tiếp tục nghiệp lớn luyện thể.
……
Sau khi Huyền Kiếm Môn Vạn Nhạc rời khỏi không lâu, Diệp Phàm liền nghênh đón khách nhân thứ hai.
Chuyện Vạn Nhạc tới tìm Diệp Phàm không thể giấu, bất quá, đại đa số chỉ biết Vạn Nhạc tới nhờ Diệp Phàm luyện đan, lại không biết là đan dược gì.
(dreamhouse2255)
“Diệp đan sư, đã lâu không thấy.”
Diệp Phàm nhìn Viêm Tẫn, nghiêng đầu hỏi: “Là Viêm đạo hữu a! Viêm Phi đạo hữu thăng cấp Kim Đan chưa?”
Viêm Tẫn cười cười: “Nhờ phúc của Diệp đan sư, đã thăng cấp.”
Diệp Phàm gật đầu: “Vậy thì tốt.”
Viêm Tẫn chỉ chỉ tu sĩ bên cạnh: “Vị này là bạn tốt của ta, Vân Phù Trầm, lần này tới là muốn cầu Diệp đạo hữu một viên Dung Tâm Đan.”
Diệp Phàm chống cằm: “Dung Tâm Đan, người nào trái tim cố hóa sao?”
Viêm Tẫn gật đầu: “Đúng vậy, đạo lữ của Vân đạo hữu tu luyện xảy ra chút vấn đề, trái tim đọng lại.”
Cái gọi là trái tim cố hóa, chính là trái tim đình chỉ vận động, bất quá, hơi thở vẫn còn, nói ngắn gọn chính là biến thành hoạt tử nhân.
“Luyện chế Dung Tâm Đan có rất nhiều bước đi a!” Diệp Phàm cau mày, mỗi bước luyện chế Dung Tâm Đan đều không khó, chỉ là bước đi quá nhiều, bước đi nhiều, cơ hội làm lỗi cũng nhiều lên, hơi không để ý một chút liền nổ lò, cho nên Dung Tâm Đan cũng được công nhận là một trong những loại đan dược Linh cấp khó luyện chế nhất.
(dreamhouse2255)
“Đúng là rất khó, cho nên mới tìm Diệp đan sư a! Ai cũng biết, Diệp đan sư đan thuật tinh vi, luyện chế đan dược Linh cấp giống như chơi đùa.” Viêm Tẫn nói.
Năm đó, Diệp Phàm cùng Thẩm Thu Nguyệt so đan thuật, nháo đến ồn ào huyên náo, tuy rằng thanh danh của Diệp Phàm không tốt, nhưng luyện đan thuật lại không chê vào đâu được, xác xuất thành công cũng cao vượt mức bình thường.
Diệp Phàm gật đầu: “Đó là đương nhiên.”
Sinh Linh Chi Diễm từ trong thân thể Diệp Phàm bay ra, như hổ rình mồi nhìn Viêm Tẫn.
Viêm Tẫn bị Sinh Linh Chi Diễm đột nhiên xuất hiện dọa sợ nhảy dựng, Viêm Tẫn cảm giác được, Sinh Linh Chi Diễm vừa ra, ngọn lửa bản mạng của hắn liền co đầu rút cổ trong đan điền, run lên bần bật.
“Ta nhận ra ngươi.” Đầu Hành Tây ngồi trêи đỉnh đầu Diệp Phàm, cười nhìn Viêm Tẫn.
Viêm Tẫn xấu hổ gật đầu.
Viêm Tẫn lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Hỏa, Thiên Hỏa cư nhiên có thể nói tiếng người, không khỏi tấm tắc bảo lạ.
“Lần trước ngươi cho ta một ngọn lửa ăn rất ngon.” Đầu Hành Tây dư vị chẹp chẹp