Nguyệt Hoa đan lâu.
“Không ngờ Diệp Phàm nhanh như vậy liền luyện chế ra Kim Tủy Đan.” Lâu Nguyệt Hoa cảm thán.
Lâu Thành gật đầu: “Cừu tiền bối ra tay rất nhanh, Diệp Phàm chỉ luyện chế ra hai viên Kim Tủy Đan, một viên đã nằm trong tay hắn.”
Lâu Nguyệt Hoa híp mắt: “Cừu Nhiễm Khách đúng là hạ được vốn gốc, đan lô Thiên cấp cũng dám lấy ra.”
Lâu Thành nhìn Lâu Nguyệt Hoa: “Thúc thúc, đó là Kim Tủy Đan, ngươi cũng dùng được đi.”
Nếu hắn nhớ không lầm, thúc thúc nghiên cứu Kim Tủy Đan đã rất lâu, bất quá, thử mấy lần vẫn không có thành công.
Lâu Nguyệt Hoa cười cười: “Kim Tủy Đan có tác dụng với tất cả tu sĩ dưới Hóa Thần, ta đương nhiên là cũng dùng được, hai viên Kim Tủy Đan hiện tại chỉ còn một, lão quái vật Tư Đồ Hoàng Thất, các chủ Tụ Bảo Các, tông chủ Hồng Tụ Chiêu đều đang nhìn chằm chằm nó đây.”
Lâu Nguyệt Hoa kỳ thật cũng rất khát vọng Kim Tủy Đan, nhưng lúc trước Diệp Phàm cho Lâu Nguyệt Hoa một phần tâm đắc luyện đan giá trị xa xỉ, Lâu Nguyệt Hoa cũng không biết nên mở miệng với Diệp Phàm như thế nào.
Lâu Thành cau mày lại: “Bạch Vân Hi sau khi nâng cấp pháp khí liền rời đi, thúc thúc, pháp kiếm của Bạch Vân Hi hình như đã tới Thiên cấp, cứ như vậy, Bạch Vân Hi cũng xem như là luyện khí sư Thiên cấp ……”
(dreamhouse2255)
Lâu Nguyệt Hoa lắc đầu: “Pháp kiếm của Bạch Vân Hi thuần túy là dùng tài liệu nâng lên, trình độ của hắn hẳn còn chưa tới Thiên cấp, nhưng bởi vì tài liệu quá tốt, cho nên pháp kiếm mới thăng cấp Thiên cấp, nhưng mặc kệ nói thế nào, Bạch Vân Hi thăng cấp pháp kiếm tới trình độ Thiên cấp, luyện khí thuật của hắn hẳn là cũng không tệ.”
……
Hiệp Hội Luyện Khí Sư.
“Sư phụ, Kim Mãn Sơn tiền bối tới.” Nghê Thanh Tùng nói.
Cừu Nhiễm Khách vẫy vẫy tay: “Nói cho hắn ta bế quan.”
Nghê Thanh Tùng cau mày: “Sư phụ, ngài không đi gặp Kim tiền bối sao?”
Rất nhiều pháp khí mà Hiệp Hội Luyện Khí Sư luyện chế ra đều là giao cho Tụ Bảo Các của Kim Mãn Sơn bán hộ, Hiệp Hội Luyện Khí Sư cùng Tụ Bảo Các liên hệ chặt chẽ, quan hệ cũng không tồi.
Cừu Nhiễm Khách lắc đầu: “Tên kia hơn phân nửa là muốn hỏi ta có nguyện ý chuyển nhượng Kim Tủy Đan hay không, đan dược này ta phải trả đại giới đổi lấy, đương nhiên không thể nhường cho hắn, nếu câu trả lời của ta không thể khiến hắn hài lòng, vậy còn không bằng không gặp mặt.”
Nghê Thanh Tùng: “……”
(dreamhouse2255)
Cừu Nhiễm Khách châm chước một chút nói: “Ta phải nhanh chóng bế quan, bằng không không chỉ Kim Mãn Sơn, những người khác đều sẽ chạy hết tới, cái đám người kia thật sự là không dễ đuổi.”
Nghê Thanh Tùng: “……”
“Mị lực của Kim Tủy Đan lớn như vậy sao?” Nghê Thanh Tùng khó hiểu.
“Chỉ trách Đông Đại Lục chúng ta quá ít đan sư Thiên cấp, đan dược có thể hỗ trợ Nguyên Anh tăng tiến tu vi đếm đi đếm lại có bấy nhiêu loại, tăng nhiều cháo ít a!”
Cừu Nhiễm Khách thầm nghĩ may mắn, Kim Mãn Sơn giỏi luồn cúi, Diệp Phàm tựa hồ có ấn tượng không tồi về Kim Mãn Sơn, nếu không phải bởi vì sau khi luyện chế ra đan dược liền rời khỏi, Diệp Phàm nói không chừng đã xem trêи phần nhân tình trước đây đưa một viên Kim Tủy Đan cho Kim Mãn Sơn.
Nghĩ đến đan đỉnh Thiên cấp hắn lấy ra trao đổi, Cừu Nhiễm Khách không khỏi đau thắt ruột.
Cừu Nhiễm Khách thầm nghĩ: Nếu đổi thành vạn năm trước, Đông Đại Lục có ba bốn đan sư Thiên cấp, giá trị của đan đỉnh kia khẳng định ở trêи Kim Tủy Đan, nhưng hiện tại thế thời thay đổi, đan dược là qua thôn này liền không còn cửa hàng.
……
Ra khỏi Hiệp Hội Luyện Khí Sư, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi tùy tiện tìm một tòa linh sơn nghỉ ngơi.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn đan đỉnh mới tới tay, hai mắt tỏa sáng, “Vân Hi, ngươi xem đan đỉnh này của ta!”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đan đỉnh không tồi.”
“Đúng vậy! Luyện khí thuật của luyện khí sư luyện chế ra đan đỉnh này không tệ, dung nhập không ít Thanh ʍôиɠ Kim ở bên trong, luyện khí sư ở Đông Đại Lục cũng không rõ là không biết nhìn hàng hay là xa xỉ, sử dụng thứ tốt không nương tay chút nào, cái đan đỉnh này nếu đặt ở Nam Đại Lục, không chừng phải đổi tới năm sáu viên Kim Tủy Đan, địa vị của đan sư Thiên cấp ở Nam Đại Lục rất cao, nhưng mà có tới mấy người.”
Bạch Vân Hi cười cười: “Nhìn dáng vẻ này xem ra ngươi nhặt được bảo.”
Diệp Phàm gật đầu: “Còn không phải sao!”
Diệp Phàm thầm nghĩ: Trình độ tu chân của tu sĩ Đông Đại Lục xa không bằng Nam Đại Lục, nhưng một ít tài nguyên mà tu sĩ Nam Đại Lục trông mà thèm, ở Đông Đại Lục lại không đáng giá tiền.
Bạch Vân Hi nhìn pháp kiếm của mình, yêu thích không nỡ buông tay.
“Phẩm chất bộ kiếm của ta hình như tăng lên rất nhiều.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi đáp: “Đương nhiên là tăng lên!” Dùng nhiều thứ tốt như vậy, uy lực không tăng lên liền không thể nào nói nổi.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nghĩ nghĩ: “Trêи tay ta có không ít đan dược không dùng đến, có thể đi đổi một bút linh thạch, bế quan tu luyện một thời gian.”
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, thầm nghĩ: Gần đây vội vàng thu thập linh thảo, tựa hồ không có thời gian cẩn thận tu luyện, tu vi của Vân Hi vững chắc tăng lên, hắn lại bị trận pháp thuật, luyện đan thuật bắt chân, tu vi đã đình trệ một thời gian dài, Bạch Vân Hi sở hữu đơn linh căn, nếu hắn không nắm chặt thời gian, rất dễ bị Vân Hi ném ra sau đầu.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm vung tay lên, một đống lớn linh thạch bay ra, phủ kín toàn bộ động phủ, Diệp Phàm đặt giường trêи đống linh thạch, vỗ vỗ: “Vân Hi, tới tu luyện.”
Bạch Vân Hi nhìn một màn này, đầu đầy hắc tuyến, thời điểm ở trêи địa cầu, Bạch Vân Hi đã nghe nói có người thích ngủ ở trêи tiền, Bạch Vân Hi nghe xong liền khịt mũi coi thường, cảm thấy loại hành vi này tràn ngập hơi thở nhà giàu mới nổi, nhưng hiện tại…… Diệp Phàm cái tên tục tằng này!
Diệp Phàm vận chuyển linh lực, linh lực bên trong linh thạch cuồn cuộn trút ra, chui vào trong thân thể Diệp Phàm.
Bạch Vân Hi bị Diệp Phàm đè ở dưới thân, Diệp Phàm giống như đang ăn kem loạn gặm trêи người Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi một bên đáp lại Diệp Phàm, một bên nghĩ thầm: Bản lĩnh nhất công nhị dụng Diệp Phàm luyện không tồi, hấp thu linh thạch còn có thể không ngừng nghỉ như vậy.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm say mê ôm Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi bỗng nhiên đẩy Diệp Phàm ra, Diệp Phàm ngã xuống chồng linh thạch.
Diệp Phàm ủy khuất nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ngươi làm gì vậy?”
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: “Bên ngoài hình như có người.”
Diệp Phàm nhào lên giường, lần thứ hai đè Bạch Vân Hi ở dưới thân, “Không có ai hết, chúng ta tiếp tục ……” Lăn giường được một nửa lại bị người đánh gãy luôn là một chuyện khiến người ta không thể nào thoải mái nổi.
Bạch Vân Hi hồ nghi nhìn Diệp Phàm: “Thật sự có người a! Linh hồn lực của ngươi có vấn đề gì sao, sao lại không cảm thấy được?”
Diệp Phàm nhăn mũi, không cao