Hồ Lâm ngồi trong đại sảnh của Hiệp Hội Đan Sư, mày nhíu chặt, thần sắc hơi hơi khẩn trương.
“Xin lỗi Hồ tiền bối, Diệp đan sư nói hôm nay không gặp khách.” Nữ tu phụ tránh truyền lời của Hiệp Hội Đan Sư áy náy nhìn Hồ Lâm.
Hồ Lâm nghe xong lời nữ tu nói, ánh mắt nhanh chóng ảm đạm xuống.
“Ta biết rồi.” Hồ Lâm than thở một hơi.
Tuy rằng đã có chuẩn bị trước, nhưng nghe được lời này của nữ tu, Hồ Lâm vẫn rất là thất vọng.
“Hồ Lâm, sao ngươi lại ở đây?” Mộc Hồng Lăng đi vào đại sảnh, tùy ý nhìn Hồ Lâm hỏi.
Hồ Lâm đứng lên, xấu hổ cười đáp: “Bái kiến Mộc tiền bối, ta tới cầu kiến Diệp đan sư, bất quá, Diệp đan sư không gặp khách.”
“Ngươi là người của Y Tiên Cốc, cho dù Diệp đan sư gặp khách cũng sẽ không gặp ngươi!” Mộc Hồng Lăng thuận thuận tóc, lười biếng nói.
Hồ Lâm cười khổ một tiếng, thầm nghĩ: Mộc Hồng Lăng nói chuyện vẫn thẳng thắn như vậy.
Thiên phú, tư chất của Hồ Lâm cùng Mộc Hồng Lăng không chênh lệch nhiều lắm, nhưng cơ duyên lại cách biệt không ít.
(dreamhouse2255)
Mộc Hồng Lăng sau khi thăng cấp Kim Đan liền được tông chủ tiền nhiệm của Hồng Tụ Chiêu xem làm trọng điểm bồi dưỡng, một đường hát vang tiến mạnh vào Nguyên Anh, mà Hồ Lâm bởi vì bên trêи bị đè bởi Thẩm Mạn Thanh, sau khi thăng cấp Kim Đan, tài nguyên của Y Tiên Cốc đều nghiêng về phía Thẩm Mạn Thanh, Hồ Lâm chỉ có thể dựa vào chính mình, tu vi tiến cảnh đương nhiên chậm.
“Xem hơi thở trêи người ngươi, tựa hồ là sắp thăng cấp Nguyên Anh! Ngươi cũng thật xui xẻo, thời trẻ bị Thẩm Mạn Thanh đoạt cơ duyên, hiện tại lại bị nàng liên lụy.” Mộc Hồng Lăng lắc đầu, tiếc hận than thở.
Hồ Lâm cúi đầu, không nói gì, nếu nói Hồ Lâm hoàn toàn không có chút khúc mắc nào với Thẩm Mạn Thanh, đó là không có khả năng.
Theo Mộc Hồng Lăng biết, năm đó cốc chủ tiền nhiệm của Y Tiên Cốc kỳ thật càng coi trọng Hồ Lâm hơn, nhưng Thẩm Mạn Thanh nhân duyên tốt a!
Năm đó nhi tử tông chủ Thiên Nhất Phái cùng đệ tử tinh anh của mấy tông môn đều thích Thẩm Mạn Thanh, mấy người theo đuổi Thẩm Mạn Thanh đồng thời viết thư cho cốc chủ tiền nhiệm Y Tiên Cốc, hy vọng cốc chủ chiếu cố Thẩm Mạn Thanh một chút.
Hồ Lâm cùng Thẩm Mạn Thanh đều là đồ đệ của cốc chủ tiền nhiệm Y Tiên Cốc, ở trong mắt cốc chủ tiền nhiệm, bồi dưỡng ai cũng như nhau, cuối cùng liền lựa chọn bồi dưỡng Thẩm Mạn Thanh.
Mộc Hồng Lăng ôm hai tay, nói: “Ta cùng tên mập chết tiệt Tụ Bảo Các hẹn hôm nay đi gặp mặt Diệp đan sư, nếu ngươi nắm chắc có thể đả động được hắn, vậy thì đi theo ta.”
Hồ Lâm nghe vậy vội nói: “Đa tạ Mộc tiền bối.”
(dreamhouse2255)
Tuy rằng có hơi ngoài ý muốn Mộc Hồng Lăng cư nhiên lại mạo hiểm đắc tội với Diệp Phàm giúp đỡ nàng, nhưng tận dụng thời cơ, Hồ Lâm cũng không có nhiều thời gian suy nghĩ, vội vàng đi theo.
……
Hồ Lâm đi theo Mộc Hồng Lăng tiến vào biệt viện của Diệp Phàm, Kim Mãn Sơn đang ngồi đối diện Diệp Phàm nói chuyện.
“Diệp đan sư, thật sự không thể giảm giá một chút sao?” Kim Mãn Sơn hỏi.
Diệp Phàm gặm đùi gà, nhàn nhã nói: “Đã rất rẻ rồi, ngươi phải biết rằng, thứ nhất, viên đan dược này là do ta luyện chế, ta là ai? Ta chính là thiên tài đỉnh cấp vạn năm khó gặp. tương lai sẽ thăng cấp Hóa Thần, chờ ta tới Hóa Thần. viên đan dược này cho dù không thể ăn thì cũng vẫn rất có giá trị cất chứa.”
Kim Mãn Sơn âm thầm trợn trắng mắt: “Hóa Thần, Diệp đan sư quả nhiên chí hướng rộng lớn!”
Diệp Phàm cười cười: “Còn không phải sao! Ta không chỉ chí hướng lớn, rất nhanh là có thể hoàn thành mục tiêu này.”
“Đúng vậy, đúng vậy, Diệp đan sư tuổi còn trẻ đã là Kim Đan trung kỳ, tương lai vấn đỉnh Hóa Thần cũng rất có khả năng.” Tuy rằng âm thầm không cho là đúng, nhưng Kim Mãn Sơn vẫn không ngu xuẩn đến nỗi phản bác trước mặt Diệp Phàm.
“Thứ hai, vật lấy hi vi quý, trêи tay ta chỉ còn dư lại hai viên Kim Tủy Đan, Lâu đan sư bên kia cũng hết linh thảo luyện chế Kim Tủy Đan rồi, nếu dược liệu luyện chế Kim Tủy Đan không xuất hiện, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không còn viên Kim Tủy Đan nào xuất hiện nữa.” Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
“Hai viên, không phải ba viên sao? Diệp đan sư luyện chế hai lò đan dược, tổng cộng thành bốn viên, một viên cho Cừu đạo hữu, còn thừa ba viên mới đúng chứ?” Kim Mãn Sơn khó hiểu hỏi.
“Ngươi biết cũng nhiều thật! Đúng là như thế, ta đưa một viên cho Lâu đan sư.” Diệp Phàm nói.
Kim Mãn Sơn cau mày lại: “Đưa cho Lâu đan sư? Lâu đan sư không phải cũng có thể luyện chế Kim Tủy Đan sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Nhưng thời điểm ta đưa, hắn còn chưa biết luyện, giờ hắn luyện chế được rồi, lại không nói gì muốn trả lại cho ta, đó là đương nhiên mà, đan dược ta luyện chế phẩm chất cao!” Diệp Phàm nhún vai giải thích.
Kim Mãn Sơn: “……” Cái này phiền toái a! Lâu đan sư bên kia đã có người đi hỏi, Lâu Nguyệt Hoa tỏ vẻ Kim Tủy Đan hắn muốn giữ lại cho chính mình dùng, ai cũng không bán.
Mộc Hồng Lăng đi vào, vừa lúc nghe thấy Diệp Phàm cùng Kim Mãn Sơn nói chuyện, buồn bực nói: “Diệp đan sư cùng Lâu đan sư quan hệ thật sự không tồi!”
Người khác muốn đan dược, chỉ có thể dùng giá trêи trời đi đổi, Lâu đan sư thì tùy tiện đưa, so với Lâu Nguyệt Hoa, hiển nhiên đám tu sĩ Nguyên Anh bọn họ càng cần Kim Tủy Đan hơn nhiều, Lâu Nguyệt Hoa nếu muốn Kim Tủy Đan, còn có thể tự mình luyện chế.
Diệp Phàm gật đầu: “Chúng ta là bằng hữu cũ mà, ta cũng phải cho hắn chút mặt mũi, lại nói, dược liệu cùng đan phương đều là hắn ra.”
Mộc Hồng Lăng: “……” Đan sư quả nhiên là chiếm tiện nghi!
……(dreamhouse2255)
“Mộc tiền bối tới a!” Diệp Phàm nhìn Mộc Hồng Lăng một cái, nhàn nhạt chào hỏi.
Ánh mắt Diệp Phàm đảo qua Hồ Lâm, cũng không quá để ý, chỉ coi Hồ Lâm thành sư điệt của Mộc Hồng Lăng.
Kim Mãn Sơn nhìn Hồ Lâm đi theo sau Mộc Hồng Lăng, trong lòng âm thầm cổ quái.
Hồ Lâm hành lễ với Diệp Phàm, “Bái kiến Diệp đan sư, lúc trước Y Tiên Cốc chúng ta đắc tội ngài, còn mong thứ lỗi.”
Diệp Phàm nhíu mày nhìn Hồ Lâm: “Ngươi là người Y Tiên Cốc?”
“Hồ Lâm đúng là người Y Tiên Cốc, thời điểm trẻ tuổi từng cùng Thẩm Mạn Thanh cạnh tranh chức vị cốc chủ, nhưng Thẩm Mạn Thanh quá nhiều nhân tình, nên tranh thua.” Mộc Hồng Lăng giải thích.
Diệp Phàm gật đầu, “À” một tiếng, sắc mặt hòa hoãn không ít.
Hồ Lâm lấy ra một cái hộp, nói: “Đây là lễ tạ tội ta đại biểu cho Y Tiên Cốc đưa tới, lúc trước Y Tiên Cốc đắc tội ngài, mong rằng thứ lỗi.”
Diệp Phàm nhìn đồ vật trong hộp, ánh mắt lóe lóe.
(dreamhouse2255)
Một ngọn lửa nằm trong hộp thủy tinh, trung tâm ngọn lửa là hỏa linh hình