Trong tửu lầu.
Diệp Cẩm Văn hai tay chống lưng, đứng thẳng trước cửa sổ, nhìn phong cảnh nơi xa.
“Sư huynh, ngươi đang nghĩ cái gì?” Tống Lan Y thật cẩn thận nhìn Diệp Cẩm Văn hỏi.
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: “Không có gì.”
Tống Lan Y rối rắm nói: “Sư huynh, xin lỗi! Ta không biết đó là Nguyên Anh Đan cùng Thiên Đỉnh Đan.”
Diệp Cẩm Văn không vui cau mày lại: “Chuyện đã qua, không cần nhắc lại!”
Tống Lan Y cúi đầu, thần sắc ảm đạm, đó chính là Nguyên Anh Đan cùng Thiên Đỉnh Đan a!
Lúc trước Diệp Khải Hiền kết anh, muốn cầu một viên cũng không được, chỉ có thể căng da đầu không đan kết anh, cũng may vận khí tốt, thành công, Diệp Cẩm Văn tuy rằng tài hoa hơn người, so với Diệp Khải Hiền cũng không nhường một tấc, nhưng chưa chắc đã có vận khí tốt như Diệp Khải Hiền.
Sao lại có tu sĩ Kim Đan coi hai loại đan dược kia như rác rưởi vậy chứ.
Chỉ bởi vì một câu nói sai của nàng liền mất đi hai viên đan dược, cho dù Diệp Cẩm Văn không ngại, truyền về tông môn, mấy vị trưởng lão cũng sẽ để ý, dù sao mấy vị đó cũng đang thay Diệp Cẩm Văn trù tính hai loại đan dược này, cơ hội tốt như vậy bày ở trước mắt, lại vì nàng mà bỏ lỡ.
(dreamhouse2255)
“Sư huynh, hai người kia ở lại tửu lầu trong thành, nếu ngươi tìm hắn, hẳn là vẫn kịp, ta thấy tu sĩ kỳ quái kia rất có hảo cảm với ngươi, nếu ngươi mở miệng, hẳn là có thể mua lại từ trong tay hắn.” Tống Lan Y nói.
Diệp Cẩm Văn ôm hai tay, trong lòng thầm nghi hoặc, không biết vì sao, rõ là lần đầu tiên gặp mặt, hắn lại mơ hồ cảm thấy tu sĩ kia có chút quen thuộc.
……
Diệp Phàm ngồi trong tửu lầu, nhìn linh thực lần lượt được đưa lên bàn.
Gã sai vặt phụ trách mang đồ ăn lên xong, liền lòng bàn chân bôi dầu chạy đi, giống như chậm một giây liền sẽ bị giết chết.
Diệp Phàm nhìn trái nhìn phải một hồi, phát giác xung quanh có không ít tầm mắt đang nhìn về phía hắn.
“Vân Hi, bọn họ vì sao nhìn ta như vậy?”
“Đại khái là bởi vì hôm qua ngươi đánh cho một tu sĩ Nguyên Anh kỳ phải hóa Nguyên Anh trốn đi, cho nên bọn họ đều khá sợ ngươi.” Bạch Vân Hi giải thích.
Diệp Phàm nghi hoặc nghiêng đầu: “Hôm qua ta đánh chết một tu sĩ Nguyên Anh sao?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Có!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chống cằm, kỳ quái nói: “Hình như không có ấn tượng gì!”
Bạch Vân Hi nâng nâng cằm: “Nhẫn trêи tay ngươi chính là lấy từ tu sĩ Nguyên Anh đó, tu rằng hắn hóa thành Nguyên Anh ly thể bỏ chạy, nhưng nhẫn trêи tay vẫn chưa kịp mang đi.”
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Từ trình độ nào đó mà nói, Diệp Phàm vẫn rất là tiến tới, cho dù say mơ mơ hồ hồ, cũng không quên chiếm đoạt chiến lợi phẩm.
Diệp Phàm vuốt ve nhẫn không gian trêи tay: “A! Ngươi vừa nói như vậy, ta hình như nhớ lại rồi.”
“Ngươi nhớ rõ đêm qua ngươi làm gì sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ta nhớ có một lão nhân chặn đường, sau đó ta đánh bay hắn.”
Bạch Vân Hi: “…… Không sai, chính là như vậy!”
Tu sĩ làm bộ đi ngang qua nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, sắc mặt đại biến, cái gì gọi là “Có một lão nhân chặn đường, sau đó ta đánh bay hắn!” Đó chính là tu sĩ Nguyên Anh a! Đặt ở trong đại tông môn cũng là tồn tại có thể làm trưởng lão, trong miệng của người này lại giống như là du côn lưu manh vậy.
……
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nói chuyện, một tu sĩ của Tinh Hà Kiếm Phái đi tới, “Vị đạo hữu này, còn xin thỉnh giáo tên húy.”
(dreamhouse2255)
“Hắn gọi Phạn Dạ.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi một cái, cam chịu cách nói của Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Diệp Phàm đã “mất” nhiều năm như vậy, bây giờ đột nhiên nhảy ra, sợ là sẽ khiến người khác khó có thể tiếp thu.
Năm đó ở bí cảnh Thiên Mộc, có không ít tu sĩ chết trêи tay Diệp Phàm, cái này thật ra cũng không có gì, nhiều năm như vậy, tu sĩ Trúc Cơ của các tông môn hẳn là đã đổi một vòng.
Nhưng bốn tu sĩ của Dung Thiên Cung chết trêи tay hắn, tuy rằng Diệp Phàm dạy hắn cách xóa đi hồn ấn trong thân thể, nhưng cũng không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối, Dung Thiên Kính của Dung Thiên Cung còn đang ở trong tay hắn, Dung Thiên Kính chính là chí bảo của Dung Thiên Cung, để tu sĩ của Dung Thiên Cung biết Diệp Phàm tới, sợ là sẽ xảy ra chuyện, có một số việc, vẫn là tránh được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
“Có việc gì sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Không biết các hạ là có ý muốn bán Nguyên Anh Đan cùng Thiên Đỉnh Đan sao?” Lý Cần Trung hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không bán.”
Diệp Phàm ngẫu nhiên nghe thấy người qua đường nói, Tinh Hà Kiếm Phái cùng Bích Vân Tông đã trở mặt, cho dù không trở mặt, Diệp Phàm cũng sẽ không tùy tiền bán đan dược cho người của Tinh Hà Kiếm Phái.
(dreamhouse2255)
“Nhưng không phải các hạ định tặng đan dược cho người khác sao? So với tặng người, không bằng trao đổi vật tư, Tinh Hà Kiếm Phái chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các hạ.” Lý Cần Trung thành khẩn nói.
Diệp Phàm: “……”
Cái đó sao có thể giống nhau. Tuy rằng tiểu tử thối Diệp Cẩm Văn hiện tại cực kỳ thiếu đánh, nhưng đó là đệ đệ hắn a! Làm ca ca, hắn phải rộng lượng, cho dù đệ đệ không phải thứ gì tốt, hắn cũng phải bao dung một chút!
“Phạn Dạ không định tặng đan dược cho người khác, chẳng qua hôm qua hắn uống say, đầu óc không rõ ràng, lấy sai đan dược mà thôi, chúng ta còn muốn giữ lại cho mình dùng.” Bạch Vân Hi giải thích.
“Thì ra là lấy sai đan dược, ta đã nói mà.” Lý Cần Trung lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.
Tống Lan Y vừa tới liền nghe được lời giải thích của Bạch Vân Hi, trong lòng hoàn toàn thất vọng.
Tống Lan Y vốn dĩ nghĩ, nếu lúc trước Phạn Dạ nguyện ý tặng đan dược cho Diệp Cẩm Văn, vậy bây giờ tiêu một bút linh thạch hẳn là vẫn có thể mua được, nào biết rằng thì ra là Phạn Dạ “uống say”, cho nên mới