Tống Lan Y hạ xuống sau núi Bích Vân Tông, thời điểm Tống Lan Y đến, Diệp Khải Hiền đang chỉ điểm kiếm thuật cho Hứa Minh Dương .
“Bái kiến thiếu tông chủ.” Tống Lan Y hành lễ với Diệp Khải Hiền.
Diệp Khải Hiền nhìn Tống Lan Y, hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Cẩm Văn thiếu tông chủ trở về, còn mang theo hai tu sĩ về tông môn, hai tu sĩ kia nói muốn gặp Hứa đạo hữu.”
Hứa Minh Dương ngoài ý muốn nói: “Gặp ta? Người nào?”
“Hắn gọi Phạn Dạ.”
Hứa Minh Dương mê mang: “Phạn Dạ?”
“Hứa đạo hữu không biết sao? Hắn nói hắn quen biết ngươi.” Tống Lan Y thấy Hứa Minh Dương vẻ mặt mê mang, thầm nghĩ trong lòng: Quả nhiên, tên kia nói dối.
Hứa Minh Dương trầm ngâm một chút, nói: “Nếu người tới, ta qua xem thử xem……”
Diệp Khải Hiền nhìn Tống Lan Y, hỏi: “Phạn Dạ, là người có Thiên Đỉnh Đan cùng Nguyên Anh Đan kia?”
(dreamhouse2255)
Tống Lan Y xấu hổ gật đầu: “Đúng vậy.” Tống Lan Y vốn muốn giấu. Nhưng rất hiển nhiên, tông môn đã nhận được tin tức.
“Ta cũng đi xem.” Diệp Khải Hiền thầm nghĩ: Diệp Cẩm Văn đã tới Kim Đan đỉnh, đan dược còn chưa thể định ra, nếu có thể mua được Nguyên Anh Đan từ trêи tay tên kia, vậy không cần đi cầu đan sư Thiên cấp của Đan Lâm Các.
……
Diệp Phàm gặm linh quả, đợi một hồi liền chờ được Hứa Minh Dương.
Nhìn thấy Hứa Minh Dương tiến vào, Diệp Phàm đứng lên, vui sướиɠ lắc lắc tay với Hứa Minh Dương.
“Diệp……”
“Hứa đại ca, đã lâu không gặp.” Bạch Vân Hi đứng lên, đánh gãy lời nói của Hứa Minh Dương.
Hứa Minh Dương nhìn thấy Diệp Phàm, kinh hãi trợn mắt há hốc miệng, trong lòng đầu tiên là vui sướиɠ một trận, tiện đà cả kinh.
Hứa Minh Dương bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, bắt lấy cánh tay Diệp Phàm, kéo Diệp Phàm ra ngoài: “Ta có việc muốn nói với ngươi, ngươi ra ngoài với ta một chút.”
Diệp Phàm nhìn Hứa Minh Dương, nói: “Hứa đại ca, ngươi nắm ta chặt quá! Ngươi nhẹ chút! Ta cũng không có chạy mà.”
(dreamhouse2255)
Hứa Minh Dương thấy mọi người bên trong đại sảnh đều đang nhìn chằm chằm hắn, không khỏi khẩn trương lên.
Hứa Minh Dương áy náy cười cười với Diệp Khải Hiền cùng Diệp Cẩm Văn: “Xin lỗi, ta có chút việc, muốn nói riêng với hắn.”
Diệp Phàm quay đầu lại, sáng lạn tươi cười với Diệp Khải Hiền, còn vẫy tay chào.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Khải Hiền sắc mặt tối tăm, bất đắc dĩ cúi đầu.
Diệp Phàm tên ngốc này, còn cười với Diệp Khải Hiền, không thấy sắc mặt của Diệp Khải Hiền đã trầm tới sắp tích ra nước rồi sao?
……
Hứa Minh Dương kéo Diệp Phàm đến một nơi hẻo lánh ít dấu chân người ở sau núi mới ngừng lại, “Ngươi tới khi nào?”
“Mới đây thôi.” Diệp Phàm nói.
“Qua Biển Vô Tận?” Hứa Minh Dương hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Đương nhiên không phải, ta nào có bản lĩnh như vậy! Ta mới Kim Đan, qua Biển Vô Tận không phải làm thức ăn cho hải thú sao, với lại qua Biển Vô Tận cũng không có nhanh như vậy, ta dùng Truyền Tống Trận thượng cổ tới đây, tốn không ít linh thạch đâu.”
(dreamhouse2255)
“Ngươi cùng Diệp Cẩm Văn về tông môn, các ngươi đã nhận nhau?” Hứa Minh Dương hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu, “Còn chưa có.”
“Ngươi không nói cho hắn sao?” Hứa Minh Dương khó hiểu. Diệp Phàm không giống người có thể giấu được chuyện a!
Diệp Phàm không vui nói: “Ta nói cho hắn, ta là ca hắn, hắn nói hắn là cha ta, còn đe dọa nếu ta còn nói lời lung tung như vậy, hắn liền không tiếp tục khách khí! Rõ ràng hắn khi còn nhỏ tròn vo, béo lùn chắc nịch, đáng yêu bao nhiêu! Không biết ai dạy hắn thành như vậy.”
“Cái đó để sau này rồi nói đi, chuyện thổ lộ lúc trước ở bí cảnh đã trở thành phế thải!” Hứa Minh Dương nói.
Diệp Phàm nhăn mũi lại: “Không tốt lắm đâu, ngươi phải biết ta tốn một trăm linh thạch cực phẩm, lòng nóng như lửa đốt chạy tới, một trong số mục đích chính là sợ đại ca bị người khác nhanh chân đến trước, ta vội vội vàng vàng như vậy chạy tới thổ lộ thay ngươi, ngươi lại nói đã trở thành phế thải!”
Hứa Minh Dương ảm đạm thở dài: “Chỉ sợ phải cô phụ một phen tâm huyết của ngươi.”
“Vì sao? Ngươi di tình biệt luyến?” Diệp Phàm hỏi.
Hứa Minh Dương gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Phàm cau mày nói: “Hứa đại ca, ngươi cũng quá hoa tâm, nhiều năm như vậy, ta vẫn toàn tâm toàn ý, ta là một nam nhân tốt.”
(dreamhouse2255)
Hứa Minh Dương gật đầu: “Ngươi đương nhiên là nam nhân tốt……”
“Bất quá, ngươi coi trọng ai, ngươi nói thích kiếm tu cao lãnh muộn tao, Cẩm Văn cũng phù hợp! Nếu ngươi không muốn thổ lộ với đại ca, ta có thể hỗ trợ ngươi thổ lộ với Cẩm Văn.” Diệp Phàm nghiêng đầu nói.
Hứa Minh Dương vẫy vẫy tay: “Chuyện này không cần nhắc lại, ca ngươi…… có lẽ rất nhanh sẽ cưới Đan Lâm Các Lâm Mộng Kỳ.”
“Cưới Lâm Mộng Kỳ, cái này là đại ca nói?” Diệp Phàm hỏi.
Hứa Minh Dương lắc đầu: “Không có, nhưng cũng không còn biện pháp khác, ca ngươi là thiếu tông chủ của Bích Vân Tông, phải lấy đại cục làm trọng!”
Diệp Phàm bất mãn chống eo: “Kiếm tu yêu cầu thẳng tiến không lùi, cần cái gì mà lấy đại cục làm trọng, nếu khó khăn của Bích Vân Tông yêu cầu đại ca ở rể mới có thể giải quyết, vậy hắn cũng quá uất ức, nói không chừng sẽ sinh tâm ma.”
“Nếu như là lưỡng tình tương duyệt, tự nhiên liền không cần băn khoăn cái này, Lâm tiểu thư thiên tư thông minh, tư chất không tầm thường, lại có một gia gia là đan sư Thiên cấp, ca ngươi hẳn là cũng thích nàng, nếu ngươi nhìn thấy nàng, cũng sẽ thích tẩu tử như vậy.” Hứa Minh Dương nói.
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: “Có lẽ đi! Ta không cảm thấy như vậy.”
Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm, cắn cắn môi: “Coi như ta cầu ngươi, được không?”
(dreamhouse2255)
“Chuyện thổ lộ ngươi không cho ta nói ta liền không nói! Nếu ngươi muốn, có thể tìm ta bất cứ lúc nào!”
Hứa Minh Dương: “……”
……
Trong đại sảnh.
Diệp Khải Hiền lạnh lùng nhìn Bạch Vân Hi: “Phạn Dạ là đạo lữ của ngươi?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy.”
Bạch Vân Hi cảm giác được một cỗ kiếm khí nồng đậm, bị áp chế đến không thoải mái.
Ngao Tiểu No chân tay co cóng ghé vào trêи vai Bạch Vân Hi, nói: “Đang yên đang lành hắn phóng kiếm khí làm cái gì chứ! Một nhà Diệp gia đều là bại hoại! Bại hoại! Không có một thứ gì tốt.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Hắn là đạo lữ của ngươi, sao ngươi không trông chừng hắn?” Diệp Khải Hiền hỏi.
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn: “……” Đại ca hũ nút này, không ý thức được lời nói của ngươi chua bao nhiêu sao.
Bạch Vân Hi cau mày nói: “Hắn rất thành thật, không cần trông chừng.”
“Bạch đạo hữu, đạo lữ của ngươi cùng Hứa đại ca quan hệ thật là không tồi a!” Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Cẩm Văn cau mày, thầm nghĩ: Hắn vốn dĩ còn đang cảm thấy Phạn Dạ là nói dối, nhìn tình huống vừa rồi, Phạn Dạ cùng Hứa Minh Dương thật sự có quen biết, chỉ là, thần thần bí bí như vậy, rốt cuộc muốn nói cái gì chứ, còn giấu cả huynh đệ bọn họ.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Quan hệ của bọn họ thật sự không tồi.” Diệp Phàm là coi Hứa Minh Dương thành đại tẩu.
“Vân Hi.” Diệp Phàm cùng Hứa Minh Dương một trước một sau đi đến.
Bạch Vân Hi nhìn thấy Diệp Phàm trở về, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hứa Minh Dương kéo Diệp Phàm đi, lại không kéo hắn, để một mình hắn trong đại sảnh với hai huynh đệ Diệp gia mắt to trừng mắt nhỏ, hắn thật sự mệt quá sức.
Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương, hỏi: “Các ngươi nói xong rồi?”
Hứa Minh Dương gật đầu, nhìn Diệp Khải Hiền, “Phạn Dạ muốn gia nhập Bích Vân Tông, không biết có thể hay không?”
(dreamhouse2255)
Diệp Khải Hiền cười cười nhìn Diệp Phàm: “Nếu hắn là người ngươi đề cử, đương nhiên có thể.”
Diệp Cẩm Văn hồ nghi nhìn Diệp Phàm: “Phạn đạo hữu cùng Hứa đại ca hàn huyên lâu như vậy là nói những gì đó?”
Diệp Phàm lười biếng ngồi xuống, đáp: “A! Cũng không có gì, hàn huyên một ít chuyện, ta là nam nhân tốt gì đó.”
Diệp Cẩm Văn: “……”
Bạch Vân Hi: “……”
“Phải vậy không?”