Trêи đường trở về, Trương Huyên nhịn không được nhìn trộm Diệp Phàm một cái.
Diệp Phàm cau mày nói: “Ngươi nhìn ta như vậy làm gì, ta đã có người yêu thích, sẽ không coi trọng ngươi.”
Trương Huyên nghẹn một hơi: “Ngươi suy nghĩ nhiều, ta chỉ thích ngực lớn ʍôиɠ lớn, không thích người như ngươi.”
Diệp Phàm lắc đầu, cực kỳ khinh thường nhìn Trương Huyên: “Yêu thích này của ngươi thật tục tằng!”
Trương Huyên: “……” Giống ngươi yêu thích nam nhân thì không tục tằng chắc!
“Lá cờ kia của ngươi là có được từ nơi nào?” Trương Huyên hỏi.
Diệp Phàm khinh miệt liếc mắt nhìn Trương Huyên một cái: “Đây là bí mật của ta, làm gì phải nói cho ngươi, ngươi cũng không phải thân mật của ta.”
Trương Huyên bĩu môi: “Không nói thì không nói! Keo kiệt!”
Diệp Phàm cùng Trương Huyên từ trong xe taxi đi ra, Trương Văn Đào nhìn thấy hai người lại đây, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sau khi Bạch Mạt Mạt xảy ra chuyện, Trương Văn Đào cùng Trương Huyên cắt lượt chăm sóc Bạch Mạt Mạt, bất quá, thời điểm Trương Văn Đào tới đây lại không thấy Trương Huyên, hỏi Bạch Mạt Mạt mới biết được, Trương Huyên cùng Diệp Phàm đã ra ngoài bắt quỷ, sau khi rõ chuyện, Trương Văn Đào thiếu chút nữa đã gấp muốn chết, sau lần thảm bại ở trêи tay Diệp Phàm lần trước, Trương Huyên đã tâm tâm niệm niệm muốn tìm Diệp Phàm phục thù, Trương Văn Đào sợ hai người gặp mặt sẽ đánh loạn lên.
Giờ phút này nhìn thấy bộ dáng Trương Huyên cùng Diệp Phàm qua lại cũng không tệ lắm, Trương Văn Đào cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
(dreamhouse2255)
“Sư đệ, ngươi không có đánh xong với Diệp thiếu mới đến đây đi?” Trương Văn Đào đè thấp thanh âm hỏi.
Ánh mắt Diệp Phàm nhàn nhạt nhìn Trương Văn Đào một cái: “Không có, hắn không phải là đối thủ của ta, nếu thật sự đánh lên cũng chỉ có phận bị ta đánh.”
Trương Văn Đào cực kỳ bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm, sợ Trương Huyên bắt đầu tạc mao, ngoài ý muốn chính là Trương Huyên cư nhiên không có tức giận, chỉ là đè thấp thanh âm mắng một câu “Vương bát dê con (chắc tương tự vương bát đản :>>)!”
“Các ngươi nói chuyện đi, ta vào xem.” Diệp Phàm nói.
“Các ngươi đi chỗ nào? Không có chuyện gì đi?” Trương Văn Đào nhìn thân ảnh Diệp Phàm biến mất, vội vã quay sang hỏi Trương Huyên.
Trương Huyên lắc đầu: “Không có chuyện gì lớn, sư huynh, ngươi gặp được Diệp Phàm từ chỗ nào? Bản lĩnh của hắn là học từ ai?”
Trương Văn Đào sợ nhảy dựng, Trương Huyên là dòng chính trong tông môn, ngày thường cực kỳ kiêu ngạo, trưởng lão trong tông môn cũng không quản được hắn, nhưng hiện giờ, tiểu tử này hình như lại lấy bộ dáng ngoan ngoãn phục tùng với Diệp Phàm.
Sắc mặt Trương Văn Đào cổ quái nói: “Cái này, kỳ thật ta cũng không quá rõ ràng.”
……
Diệp Phàm trở lại bệnh viện, không thấy Bạch Vân Hi lại gặp được Tiếu Trì.
“Ngoại gia gia, Vân Hi đâu?” Diệp Phàm nhìn đông nhìn tây hỏi.
(dreamhouse2255)
Tiếu Trì khẽ hừ một tiếng: “Hắn trở về rồi.”
“Vậy sao.”
Tiếu Trì ho nhẹ hai tiếng, không tình nguyện nói: “Chuyện của Mạt Mạt, đa tạ ngươi.”
Diệp Phàm vỗ vỗ ngực, dũng cảm ngẩng cao đầu: “Không cần, không cần, sau này chúng ta chính là người một nhà, đây là chuyện ta nên làm.”
Tiếu Trì: “……”
“Vừa rồi Mạt Mạt nói ngươi ra ngoài bắt quỷ, không biết tình huống thế nào rồi?” Tiếu Trì hỏi.
Diệp Phàm vẫy tay: “Đã giải quyết xong, ta ra tay ngươi còn không yên tâm sao?”
Tiếu Trì như trút được gánh nặng khẽ gật đầu: “Giải quyết là tốt rồi, giải quyết là tốt rồi.”
Trong lòng Tiếu Trì cũng có chút ngoài ý muốn, tuy rằng Tiếu Trì biết Diệp Phàm có chút bản lĩnh nhưng cũng không biết bản lĩnh đến tột cùng là trình độ gì, vấn đề mà hai chân nhân Long Hổ Sơn cũng giải quyết không được, Diệp Phàm cư nhiên giải quyết dễ như trở bàn tay, tiểu tử Diệp Phàm này so với hắn tưởng tượng càng thêm bất phàm!
“Ngoại gia gia, ngươi thoạt nhìn mặt mày hồng hào, có phải nhờ hiệu quả của thập toàn đại bổ hoàn không?” Diệp Phàm chớp chớp mắt hỏi.
(dreamhouse2255)
Tiếu Trì bị Diệp Phàm hỏi như vậy, da mặt tức khắc nóng lên. “Hiệu quả của thuốc viên kia cũng không tệ lắm.”
Diệp Phàm gật đầu: “Đó là đương nhiên, đồ ta đưa ra khẳng định là không kém được.”
Tiếu Trì có chút xấu hổ kể: “Phu nhân ta cũng dùng, số lượng có chút không đủ……”
Diệp Phàm thở dài một hơi: “Ta hiện tại không có, hôm khác sẽ luyện một lọ cho ngươi, ngoại gia gia ngươi lớn tuổi, tay già chân yếu ớt cũng thật không dễ dàng gì.”
Tiếu Trì cười khan, nghiến răng nghiến lợi nói: “Có ai nói không phải đâu, đúng là không dễ dàng gì!”
“Nếu Vân Hi không ở đây, vậy ta đi trước.”
“Được!”
Diệp Phàm rời đi không lâu, một người từ trong phòng bệnh đi ra, “Tên hỗn đản này đến cũng không biết lên tiếng chào hỏi ta một câu.” Bạch Sĩ Nguyên chống eo, phẫn uất mắng.
Tiếu Trì nhìn Bạch Sĩ Nguyên: “Hắn cũng không biết ngươi đang ở đây.”
Bạch Sĩ Nguyên rầu rĩ than thở: “Tên hỗn đản kia cũng thật hiếu thuận với ngươi, ngay cả ngoại gia gia cũng kêu được.” Đối với hắn lại không được! Chào hỏi cũng không có một câu!
“Nếu hắn biết thân phận của ngươi, nhất định sẽ vui lòng gọi ngươi gia gia.” Tiếu Trì nói.
(dreamhouse2255)
Bạch Sĩ Nguyên vẫy tay: “Miễn đi, ta còn chưa muốn có thêm một tôn tử nhanh như vậy.”
……
Diệp Phàm ngồi trong văn phòng Bạch Vân Hi, chống cằm như suy tư gì đó, trêи mặt mơ hồ có vài phần thần sắc ưu tư.
“Làm sao vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Người nơi này cũng quá nhát gan, vừa nghe nói biệt thự ta là quỷ trạch đã không dám đi, một đám đều là kẻ bất lực.” Diệp Phàm cực kỳ buồn bực mắng nhỏ.
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Ngươi mời người ta đến biệt thự ngươi làm gì?”
“Ta muốn trang hoàng a! Bên trong lung tung rối loạn, sô pha gì đó đều không thể dùng, ta cũng không thể ngày nào cũng ngủ dưới đất đi!”
“Như vậy để ta liên hệ một đội trang hoàng cho ngươi.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Vậy thật tốt!”
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Trọng thưởng tất có dũng phu (có tiền thì có người nguyện ý làm), người bình thường không dám đến quỷ trạch, đưa giá gấp hai, gấp ba bình thường tự nhiên sẽ có người nguyện ý nhận, cái này gọi là có tiền có thể sử quỷ đẩy ma a!
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm mặt mày hớn hở đá đá chân: “Vân Hi, ngươi biết đấy, kỳ thật dù ta mỗi ngày