“Diệp thiếu, ngươi đến rồi! Ngươi đã không tới mấy ngày.” Tiểu thư lễ tân nhìn thấy Diệp Phàm, lập tức nhiệt tình chào hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Vân Hi tống cổ ta đi trông lão nhân, ta cũng không có biện pháp từ chối, mấy ngày qua không thoát thân được, Vân Hi đang ở trêи sao?”
“Bạch tổng vẫn đang ở trêи.” Tiểu thư lễ tân nhiệt tình đáp.
“Mấy ngày nay có tiểu yêu tinh nào tới tìm Vân Hi không?” Diệp Phàm nghiêm túc hỏi.
Tiểu thư lễ tân cười cười: “Có thì có, bất quá, chúng ta dựa theo phân phó của ngươi, người nào cũng không cho vào.” Tiểu thư lễ tân không khỏi đau đầu, người tới tìm Bạch Vân Hi đều là hào môn khuê nữ, nàng ngăn cản không cho vào như vậy rất dễ đắc tội người ta a!
Diệp Phàm gật đầu, “Tốt, ta đi lên.”
Diệp Phàm mở cửa, ngựa quen đường cũ đi vào văn phòng Bạch Vân Hi.
Diệp Phàm vào văn phòng, tùy tiện ngã xuống sô pha.
Bạch Vân Hi là người có thói quen khóa trái cửa, bất quá, buổi sáng hôm nay ma xui quỷ khiến lại không khóa.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm tiến vào, không tự giác thở dài nhẹ nhõm một hơi.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi đi đến khóa trái cửa lại, “Ngươi không sao chứ, hình như trêи người ngươi có mùi vị cổ quái.”
Diệp Phàm đứng lên, đem áo cởi, quần cũng cởi, chỉ dư lại một cái quần cộc!
“Ta bị thương!”
Cánh tay cùng chân Diệp Phàm đều bị đạn bắn trúng, trêи người nhiều thêm mấy lỗ thủng, Bạch Vân Hi không hiểu nổi tiểu tử Diệp Phàm này làm sao có thể mang theo vết thương do súng tạo ra chạy đến nơi này như vậy.
Bạch Vân Hi bị hành động cởi quần áo của Diệp Phàm kinh động không nhẹ, nhưng thấy miệng vết thương trêи người Diệp Phàm lại không tiện trách móc cái gì, “Ngươi trúng đạn rồi! Sao không đến bệnh viện xử lý một chút?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không cần, vết thương là huân chương của nam nhân, ngươi muốn xem huân chương của ta không?”
Diệp Phàm nâng chân lên, duỗi đùi tới trước mặt Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi muốn nói, chân ngươi thật thối, nhưng thấy Diệp Phàm đang là người bệnh, yên lặng nhịn xuống.
Bạch Vân Hi nhìn sắc mặt Diệp Phàm thầm nghĩ: Diệp Phàm có phải vì muốn khoe huân chương cho nên mới cố ý trúng đạn hay không?
“Không phải ngươi có ngọc bội có thể bắn ngược viên đạn lại sao? Sao lại để trúng đạn?” Bạch Vân Hi nhỏ giọng trách móc, cũng nhanh tay lấy ra một rương cấp cứu, giúp Diệp Phàm xử lý miệng vết thương.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm bĩu môi nói: “Đạn của bọn họ có hơi nhanh! Hơn nữa người lại quá nhiều.”
Diệp Phàm cau mày, cảm thấy hắn đã hơi xem thường người ở thế giới này. Tuy rằng cao thủ ở thế giới này không nhiều lắm, nhưng vũ khí lại rất lợi hại, võ giả hơi chút lợi hại khi đối mặt với với vũ khí cũng có thể uy hϊế͙p͙ đến tính mạng, lần này thiếu chút nữa là lật thuyền trong mương, hắn phải nhanh chóng nghĩ cách tăng tu vi lên Luyện Khí tầng bốn mới có thể có càng nhiều năng lực tự bảo vệ mình.
Tuy rằng bây giờ hắn đã rất lợi hại nhưng cũng chỉ là so với người bình thường mà, buổi sáng hôm nay hắn giao đấu với một tên ninja người Oa Quốc phi thường lợi hại.
Bạch Vân Hi lấy ra một viên đạn từ trong thân thể Diệp Phàm, “Đây là đạn lôi ưng!”
Bạch Vân Hi cau mày, súng lục lôi ưng có lực xuyên thấu phi thường mạnh mẽ, Diệp Phàm trúng đạn rồi cư nhiên còn có thể sinh long hoạt hổ, sau khi Bạch Vân Hi lấy viên đạn ra, miệng vết thương của Diệp Phàm liền nhanh chóng phục hồi như cũ.
“Tốc độ khép miệng vết thương của ngươi nhanh thật!” Bạch Vân Hi cảm thán nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Thể chất của ta tương đối đặc thù!”
“Ngươi cẩn thận một chút.” Nếu để người có tâm phát hiện tốc độ khôi phục miệng vết thương của Diệp Phàm, nói không chừng sẽ bị cắt thành miếng đem đi nghiên cứu.
“Đã giải quyết hết đám người Oa Quốc rồi sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Khi ta rời đi đã gọi điện thoại cho cảnh sát, để bọn họ thu thập tàn cục.”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: “……”
Bạch Vân Hi lấy viên đạn trong người Diệp Phàm ra, sau đó đưa cho Diệp Phàm một cái thảm lông, có thể là do quá mệt mỏi, Diệp Phàm vừa nằm xuống sô pha liền ngủ mất.
Khi Diệp Phàm ngủ không ngừng nghiến răng, không biết có phải là đói bụng hay không.
……
Sau khi dàn xếp tốt cho Diệp Phàm, Bạch Vân Hi liền bắt đầu xử lý công vụ, một lát sau, tiếng đập cửa lại vang lên, Bạch Vân Hi đứng dậy đi mở cửa.
“Nhị tỷ, sao ngươi lại tới đây?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Ta tới thăm ngươi a! Ngươi biết không, hôm nay trong một nhà hoang vùng ngoại ô phát hiện thi thể 21 ninja Oa Quốc, tin tức đã bị phong tỏa, hình như những người đó chính là người đã tập kϊƈɦ ngoại gia gia, đám người đó bị tận diệt, ngoại gia gia cũng có thể……” yên tâm.
Bạch Vân Phỉ nhíu mày, “Thanh âm gì vậy, ai đang ngáy sao?”
“Nhị tỷ!” Bạch Vân Hi gọi một tiếng, không hiểu sao lại có chút chột dạ.
Bạch Vân Phỉ rất nhanh liền phát hiện Diệp Phàm ngủ trêи ghế sô pha, Diệp Phàm trở mình, lộ ra thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Bạch Vân Phỉ kinh ngạc quay đầu qua, “Vân Hi, ngươi……”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi xấu hổ cười cười: “Tỷ, không phải như ngươi nghĩ.”
Bạch Vân Phỉ: “…… Bỏ đi, để hôm khác ta lại đến tìm ngươi.”
Bạch Vân Hi tiễn Bạch Vân Phỉ đi, đau đầu đỡ trán, nhặt thảm lên che trêи người Diệp Phàm.
Bạch Vân Hi bực bội gãi gãi tóc, nhìn gương mặt say ngủ của Diệp Phàm, hận không thể đi lên đánh hai cái!
……
Quân khu.
Hồ sơ về 21 cỗ thi thể nhận một chữ “Bài trừ”.
“Đội trưởng, mấy người này hẳn là ninja do Oa Quốc điều lại đây, miệng vết thương của bọn họ rất kỳ quái, hẳn là do thuật sư hạ tay.” Hồ Lâm nói.
Trần Viêm gật đầu: “Đã nhìn ra.”
Trong đầu Trần Viêm hiện ra gương mặt bất cần đời của Diệp Phàm, thầm nghĩ: Có lẽ là Diệp Phàm cảm thấy không giải quyết được đám ninja này liền không thể trở lại bên cạnh Bạch Vân Hi cho nên mới đem mấy người này diệt sạch. Nghe nói người nọ trời đất bao la chỉ hẹn hò là lớn nhất! Bị giữ lại bên người Tiếu Trì lâu như vậy hình như đã làm tiểu tử kia khó chịu rồi.
“Đội trưởng, ngươi xem có thể là hắn hay không?”
(dreamhouse2255)
Trần Viêm liếc mắt nhìn Hồ Lâm một cái, thầm cảm thấy ý tưởng của Hồ Lâm không hẹn mà hợp, “Hẳn là hắn đi.”
“Năng lực của Diệp Phàm đúng là có chút không thể tưởng tượng được, không nói cái khác, chỉ lấy ngọc bội cùng phù chú kia đã rất kinh người, sao bên trêи không thu hắn về Long Tổ? Không phải là bên Long Tổ thiếu người sao?” Kỳ thật trong nước có rất nhiều người có năng lực, nhưng đều thuộc về mấy tông môn lánh đời, mấy tông môn đó chú ý tu thân dưỡng tính, nung đúc tình cảm, bình thường không dễ mời ra.
Trần Viêm lắc đầu: “Bên trêи cảm thấy nhân phẩm Diệp Phàm không đạt tiêu chuẩn.” Người xấu không đáng sợ, người xấu có lực phá hoại siêu mạnh thì lại đáng sợ, dị nhân phạm tội cơ bản là không thể so