“Vân Hi, ngươi xem bên kia có cặp tình lữ cầu hôn!” Diệp Phàm hứng thú bừng bừng chỉ.
Bạch Vân Hi thoáng quay đầu lại nhìn: “Đúng vậy! Cầu hôn.”
“Cư nhiên dùng hoa hồng cầu hôn, quá cũ kỹ!” Diệp Phàm tràn đầy khinh bỉ.
Bạch Vân Hi: “……” Đối phương cũng không phải là ngươi có tiêu chí lập dị, mang theo một đống hồ lô đường tới còn tự ăn một nửa.
“Nha nha nha, đáp ứng rồi! Cư nhiên đơn giản như vậy đã đáp ứng, nữ nhân này thật dễ lừa!” Diệp Phàm nhịn không được đô đô miệng.
Sau khi nhà gái đáp ứng cầu hôn của nhà trai, hai người vui sướиɠ ôm hôn nhau.
Trong nhà ăn vang lên một trận vỗ tay chúc phúc.
Diệp Phàm rầu rĩ cau mày, sắc mặt thối thối. “Nam nhân kia tục tằng như vậy cư nhiên cũng có thể dễ dàng thành công.” Hắn soái khí như vậy vì sao ngay cả theo đuổi bạn lữ cũng không dễ dàng, rõ ràng hắn cùng Bạch Vân Hi là trời sinh một đôi.
Bạch Vân Hi bình tĩnh ăn gan ngỗng: “Củ cải rau xanh cũng có tình yêu, mỗi người đều có sở thích riêng, người ta chỉ thích tục tằng ngươi còn có thể trách ai?”
Diệp Phàm mở to mắt nhìn Bạch Vân Hi, “Ngươi thì sao, ngươi cũng thích tục tằng?”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn hai mắt trong trẻo của Diệp Phàm, hơi gật đầu, “Đúng vậy! Ta cũng thích tục tằng.”
Diệp Phàm chuyển động tròng mắt một chút: “Nhìn dáng vẻ này xem ra phương hướng ta đặt ra ban đầu đã sai rồi, sau này ta hẳn là nên tục tằng một chút.”
Bạch Vân Hi: “……” Tục tằng một chút là được rồi, hắn không muốn phải chịu nhiều chú mục như vậy!
Diệp Phàm cúi đầu xuống, đè thấp thanh âm nói với Bạch Vân Hi: “Bàn cách vách bên kia có một nữ nhân coi trọng ta, nhìn chằm chằm ta nãy giờ, ngươi phải nhanh đáp ứng ta, bằng không ta sẽ bị người khác bắt cóc.”
Bạch Vân Hi cười lạnh, “Ngươi suy nghĩ nhiều quá, người ta chỉ là thấy tướng ăn của ngươi có chút khôi hài.”
“Ngươi không biết ánh mắt nữ nhân kia nhìn ta rất không bình thường.” Diệp Phàm thề son sắt.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Đã nhìn ra, “Cái đó không phải là giống chán ghét sao?”
Diệp Phàm khó hiểu: “Chán ghét ta? Vì sao phải chán ghét ta?”
Bạch Vân Hi nhún vai: “Bởi vì ngươi nhìn qua khiến người khác rất muốn đánh một trận!”
Diệp Phàm: “……”
……(dreamhouse2255)
Hai người phục vụ đứng ở một bên khe khẽ nói nhỏ, “Khách nhân bên kia gọi một lần mấy chục món ăn, thật giàu có!”
“Ngươi xác định người nọ rất giàu sao? Vừa rồi gọi đồ uống cư nhiên gọi Coca, Sprite, này còn chưa tính, cư nhiên còn hỏi ta có oa ha ha hay không, ta thấy hắn có khi là nhìn thiếu hai chữ số 0 trong giá thực đơn! Nếu thật sự như vậy, đến khi trả tiền tốt nhất là đừng có trợn tròn mắt!”
“Yên tâm đi, tiểu tử kia không trả nổi không phải là còn có một tiểu tử khác ngồi đối diện hắn hay sao, người kia mang Vacheron Constantin* bản giới hạn, cái đó phải mấy trăm vạn đó!”
“Có thể là hàng giả không? Nếu thật sự có tiền, vậy sao không chọn ghế lô?”
“Hẳn là không phải hàng giả đi, ánh kim kia chính là hàng thật.”
……
“Diệp Linh, ngươi đang nhìn gì vậy?” Bạch Thanh Hòa thấy thần sắc Diệp Linh biến đổi, nhịn không được mà hỏi.
“Không có gì!” Diệp Linh làm sao cũng không nghĩ đến sẽ gặp được Diệp Phàm ở chốn kinh đô này, hành vi của tiểu tử Diệp Phàm kia giống như là nhà giàu mới nổi, làm nàng cảm thấy mất mặt đến cực điểm, Diệp Linh theo bản năng mà phủi sạch quan hệ với Diệp Phàm.
Diệp Linh là đường tỷ Diệp Phàm, từ nhỏ đã có học phẩm xuất sắc.
Diệp Phàm cùng Diệp Linh đứng chung một chỗ, đối lập tựa như là thổ cẩu cùng khổng tước.
(dreamhouse2255)
Bạch Thanh Hòa vừa quay đầu liền thấy được Diệp Phàm, Diệp Phàm thật sự là quá bắt mắt, hơn phân nửa người trong nhà ăn đều chú ý tới hắn.
Thời điểm Bạch Thanh Hòa quay đầu, Diệp Phàm sóng rền gió dữ mà đem một bát to đồ ăn quét ngang đến không còn.
Diệp Phàm há miệng, nhét đồ ăn còn lại vào trong, hai má phình phình giống như một con hamster vậy!
“Tiểu tử kia ăn uống thật tốt nha!” Bạch Thanh Hòa nhịn không được cảm thán.
Bạch Thanh Hòa cũng coi như là người Bạch gia, bất quá đã quá năm thế hệ, quan hệ với Bạch gia cũng không phải rất gần gũi.
“Bỏ đi, đừng nhìn nữa, một tên nhà giàu mới nổi mà thôi, không có gì đẹp!” Diệp Linh tức giận mắng nhỏ.
“A!” Bạch Thanh Hoa kinh ngạc kêu nhẹ một tiếng, Diệp Linh khó hiểu hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là người đi cùng tên nhà giàu mới kia có chút giống với vị đường đệ tôn quý của ta, bất quá, đường đệ tính cách quái gở, cá tính lãnh ngạo, không có khả năng sẽ xuất hiện ở loại địa phương này.” Bạch Vân Hi bưng chén rượu, che khuất nửa khuôn mặt, Bạch Thanh Hòa không nhìn quá rõ ràng.
“Ngươi nói đường đệ là chỉ Bạch tam thiếu sao?” Diệp Linh nhịn không được hỏi.
Bạch Thanh Hòa gật đầu, tuy rằng đều là họ Bạch nhưng hắn chỉ là một người chi thứ, căn bản không thể so sánh với người ở dòng chính như Bạch Vân Hi.
(dreamhouse2255)
Trong lòng Diệp Linh suy nghĩ phập phồng, khoảng thời gian trước hình như Bạch Vân Hi đã từng tới Thương Thành, đáng tiếc khi đó nàng đang ở học viện mà bỏ lỡ.
Diệp Linh ngẫu nhiên từng nghe cha mẹ nói qua, đường đệ bùn nhão không trét nổi tường kia cư nhiên đánh chủ ý lên Bạch Vân Hi, Diệp Linh cảm thấy Diệp Phàm thật sự vớ vẩn, đồng thời cũng có chút lo lắng Bạch Vân Hi sẽ giận chó đánh mèo Diệp gia.
Cũng may Bạch Vân Hi rất nhanh đã rời khỏi Thương Thành, mà đường đệ kia cũng bị trục xuất khỏi gia môn, sự tình sau đó, Diệp Linh cũng không quá rõ ràng.
……
Diệp Phàm khẽ lắc đầu, một đôi nam nữ trang điểm quý khí nhìn về phía Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
Hai người nhìn chằm chằm một hồi sau đó liền đi tới. “Vân Hi, các ngươi cũng ở chỗ này sao?” Chu Tuyết Oánh lên tiếng chào hỏi.
Bạch Vân Hi nhíu mày, đi ăn cơm cũng gặp được đại ca, đại tẩu, không biết là tại sao, Bạch Vân Hi lại có cảm giác giống như đang bị bắt gian.
Chu Tuyết Oánh gật đầu với Diệp Phàm: “Diệp thiếu, đã lâu không gặp.”
Diệp Phàm gật đầu: “Đã lâu không gặp, các ngươi cũng tới nơi này ăn cơm sao?”
Chu Tuyết Oánh gật đầu: “Đúng vậy!”
(dreamhouse2255)
“A! Các ngươi tới muộn như vậy chỉ sợ không còn vị trí, có muốn tới ngồi chung bàn không?” Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại, vừa muốn mở miệng, Bạch Vân Cẩn đã đáp ứng, “Được a! Ta còn đang lo ta tới muộn như vậy không còn vị trí vậy phải làm sao bây giờ đây!”
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Đại ca hắn có ghế lô chuyên dụng ở chỗ này, sao có thể phát sầu vì chuyện không còn vị trí chứ.
“Diệp thiếu, hiện tại đang làm gì vậy?” Bạch Vân Cẩn hỏi.
“Ta a! Vẫn đang