Thái Soái nghi hoặc nhìn Diệp Phàm: “Ngươi dùng thủ đoạn gì lừa đệ đệ ta?”
“Đệ đệ ngươi đầu óc đơn giản như vậy còn cần lừa sao?” Đương nhiên Diệp Phàm hắn khinh thường lừa những tên ngốc như vậy.
Thái Soái hít sâu một hơi: “Ngươi nhanh chóng rời đi cho ta!”
Diệp Phàm lắc đầu, nghiêm trang nói: “Cái đó không được, ta đã thu tiền, nếu ta không ở lại thì quá không có đạo đức nghề nghiệp! Cái này có tổn hại đến thanh danh hành tẩu trêи giang hồ của ta, huống chi đệ đệ ngươi mới chỉ thanh toán tiền đặt cọc, còn chưa có đưa đuôi khoản đâu.”
Thái Soái: “……”
Diệp Phàm nhìn Thái Soái: “Ngươi đừng nhìn ta như vậy, tiền đệ đệ ngươi đưa chỉ đủ cho ta trông ngươi mười lăm ngày, đến hạn ta tự nhiên sẽ biến mất.”
“Vậy thật là cảm ơn ngươi a! Ta một ngày cũng chịu không nổi!” Thái Soái tức giận trừng mắt nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm lắc đầu: “Người trẻ tuổi, sao ngươi lại không có nhẫn nại như vậy? Như vậy là không tốt!”
Thái Soái: “……”
(dreamhouse2255)
Thái Chấn Tuấn bưng một nồi canh gà đến: “Diệp thiếu, phòng bếp vừa vặn có canh gà, ngươi đến nếm thử xem, canh gà này uống rất bổ.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được, ta nếm thử một chút.”
Thái Soái tức giận: “Ngu ngốc, canh gà là hầm cho mẫu thân bồi bổ thân thể!”
Thái Chấn Tuấn nhíu mày: “Vậy để phòng bếp hầm thêm một con nữa.”
Thái Soái: “……”
Thái Chấn Tuấn tràn đầy lấy lòng nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, hương vị thế nào?”
Diệp Phàm gặm chân gà gật gù: “Cũng tạm được.”
“Diệp thiếu, ngươi từ từ ăn, ta để phòng bếp làm thêm cho ngươi con nữa.”
“Nhanh lên đi! Ăn no mới có sức làm việc.”
“Đương nhiên, đương nhiên, khẳng định sẽ không để ngài bị đói.”
Thái Soái nhìn bộ dáng chân chó của Thái Chấn Tuấn, hận không thể đi lên đá Thái Chấn Tuấn một chân.
“Ngươi có đai đen Tae Kwon Do?” Thái Soái hỏi.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: “Thực lực của ta cao cường, đai đen Tae Kwon Do gì đó cũng không ở trong mắt ta.”
“Ngươi có thể đánh được hắn không?” Thái Soái chỉ chỉ một bảo tiêu bên cạnh.
Diệp Phàm nhìn theo hướng tay Thái Soái chỉ: “Tiểu tử này ai?”
“Trợ lý cha mời cho ta!”
Diệp Phàm gật đầu: “Một tên trợ lý yếu đuối mong manh làm sao có thể đánh đồng với cao thủ như ta.”
Giang Tân nhíu mày, trêи danh nghĩa hắn là trợ lý của Thái Soái, thực tế lại là người Long Tổ phái tới bảo hộ Thái Soái, Long Tổ rất có hứng thú với đồ trong tay Thái Soái, bất quá, Thái Soái không nói, Long Tổ cũng không tiện cưỡng ép.
Giang Tân lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, không nói gì.
“Giang ca, Thái nhị thiếu đang nghĩ gì vậy? Sao có thể mang một người không rõ lai lịch tới đây? Tiểu tử Diệp Phàm kia không có vấn đề gì đi?” Trần Lập hỏi Giang Tân.
“Hắn có khả năng là vì lừa tiền mà tới, Thái nhị thiếu do quá quan tâm nên bị loạn.”
“Giang ca, hiện tại Thái gia loạn như vậy, Thái nhị thiếu còn dẫn sói vào nhà!”
“Bỏ đi, nghe nói quan hệ của hai huynh đệ Thái gia không tồi, Thái nhị thiếu hẳn là sẽ không có tâm đi hại Thái đại thiếu.”
(dreamhouse2255)
Mặc kệ Thái Soái phản đối Diệp Phàm như thế nào, Diệp Phàm vẫn như cũ ở lại Thái gia, trở thành sư phụ dạy võ cho Thái Soái.
Thái Soái ngồi bên trong nhà ăn, Diệp Phàm ngồi đối diện Thái Soái xem truyện tranh, trong miệng thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười khanh khách.
Giang Tân bên cạnh Thái Soái tràn đầy câm nín nhìn Diệp Phàm.
“Khi nào ngươi mới có thể cút đi?” Thái Soái không kiên nhẫn gầm nhẹ một tiếng.
Diệp Phàm buông truyện tranh xuống: “Chờ lấy được đuôi khoản đi.”
Thái Soái: “……”
“Không phải ngươi là sư phụ đệ đệ ta mời đến dạy võ sao? Ngươi nghĩ dạy ta cái gì?” Thái Soái cảm thấy Diệp Phàm chính là thùng cơm danh xứng với thực, thùng cơm này da mặt còn rất dày, đuổi cũng không đi.
“Ta thấy căn cốt của ngươi quá kém, học đến chết cũng không học được bao nhiêu, không cần lãng phí thời gian.” Diệp Phàm uống một ngụm trà sữa, tùy ý đáp.
“Vậy ngươi còn chưa cút?”
“Tuy rằng ta không thể dạy ngươi Tae Kwon Do nhưng ta có thể dạy ngươi những thứ khác.” Diệp Phàm thong dong bình tĩnh nhìn Thái Soái.
(dreamhouse2255)
“Tôn sư trọng đạo?” Thái Soái châm chọc hỏi.
Diệp Phàm ngẩng đầu nhìn Thái Soái, khích lệ khen một câu: “Thật đúng là trẻ nhỏ dễ dạy, tuy căn cốt của ngươi không được nhưng ngộ tính vẫn còn có thể chấp nhận.”
Thái Soái nghe Diệp Phàm khích lệ, thiếu chút nữa giận đến hộc máu.
“Phục vụ, thêm hai ly trà sữa nữa, chú ý cho ít đường một chút.”
Thái Soái nghi hoặc nhìn Diệp Phàm: “Không phải là ngươi thích đồ ngọt sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ta còn muốn theo đuổi lão bà, phải chú ý dáng người.”
Thái Soái: “……” Cả ngày ăn nhiều như vậy cư nhiên còn dám nói chú ý dáng người!
“Theo đuổi lão bà? Người nào xui xẻo bị ngươi coi trọng vậy?” Thái Soái hứng thú hỏi.
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Thái Soái: “Được ta coi trọng sao có thể xui xẻo?”
Thái Soái: “……” Bị ngươi coi trọng còn chưa đủ xui xẻo sao?
Thái Chấn Tuấn ôm một chồng truyện tranh đi đến: “Diệp thiếu, đồ ngươi muốn ta đã mang đến cho ngươi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Tốt, lão ca ngươi quá nhàm chán, nếu không có đám lương thực tinh thần này ta làm sao có thể sống được!”
(dreamhouse2255)
Thái Soái: “……” Ở không được ngươi còn chưa cút!
Thái Chấn Tuấn lấy lòng nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi còn thích xem cái gì nữa không, nói một tiếng với ta là được, lão ca ta đúng là rất nhàm chán, đắc tội ngươi rồi, ngươi xem trêи phần mặt mũi ta, đừng chấp nhặt với hắn.”
Diệp Phàm gật đầu: “Yên tâm đi, bụng tể tướng có thể chống thuyền (ý là người có bụng dạ lớn, lòng dạ rộng rãi), ta sẽ không so đo với ca ngươi.”
Thái Soái nhìn Thái Chấn Tuấn: “Lão nhị, ngươi mang người như vậy đến đây là thành tâm muốn ta ngột ngạt sao? Ngươi chê ta hiện tại còn chưa đủ phiền phải không?”
“Không phải, đại ca, Diệp thiếu chính là cao thủ đai đen Tae Kwon Do.” Thái Chấn Tuấn một bộ lợn chết không sợ nước sôi nhìn Thái Soái.
“Ngươi có tin ta đánh ngươi thành mắt gấu trúc không?”
Diệp Phàm nhìn Thái Soái, nghĩa chính từ nghiêm lên tiếng: “Ngươi thân làm đại ca, sao có thể thô bạo như vậy? Như vậy là không có nghĩa khí!”
Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Đúng vậy, đại ca, ngươi như vậy là không tốt.”
Thái Soái nhìn Thái Chấn Tuấn,