Lục Cẩu Thặng ngoan ngoãn gật đầu, nhanh như chớp biến mất trước mặt Khương Linh và trưởng thôn.
Khương Linh và trưởng thôn cũng người trước người sau ra khỏi núi.
Lối vào Lục Gia Thôn lúc này đã chật kín người, có vài phụ nhân không nhịn được tính khí dẫn đầu đi hỏi Lục Cẩu Thặng: "Lục Cẩu Thặng, trưởng thôn chỉ bảo ngươi đánh chuông thôi à? Không giải thích với ngươi có chuyện gì à?"Lục Cẩu Thặng gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Không! Không có, ông nội chỉ nói có chuyện gấp cần thông báo.
"Lời nói của thằng bé khiến mọi người có mặt lộ ra những biểu cảm khác nhau, thậm chí mọi người đã bắt đầu thì thầm to nhỏ.
Trưởng thôn đứng bên ngoài đám người, ho khan một tiếng mới kéo lại được sự chú ý của mọi người.
Mọi người thấy người tới là trưởng thôn, vội vàng tự động nhường đường.
Chẳng qua sau khi mọi người nhìn thấy người đi phía sau trưởng thôn là Khương Linh, sự im lặng ban đầu lập tức biến thành tiếng thì thầm to nhỏ.
"Ai dô, ta còn tưởng là ai cơ, hoá ra là người không thể sinh được nhi tử!" Một giọng nói châm chọc từ trong đám người truyền đến.
Sau khi giọng nói này xuất hiện, ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Khương Linh, Khương Linh nheo mắt nhìn về phía giọng nói, chỉ thấy khuôn mặt ngứa đòn của Lục Hữu Nhân xuất hiện trước mặt Khương Linh.
Lục Hữu Nhân giống như đang cố ý khiêu khích mà xoa xoa bụng của quả phụ Vương trước mặt Khương Linh, giống như đang mỉa mai Khương Linh không thể sinh nhi tử.
Quả phụ Vương ở bên cạnh cũng ưỡn cái bụng tròn xoe của mình ra, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Khương Linh.
Khương Linh cười lạnh, ngẩng đầu nhìn trưởng thôn đang đứng trên bục, sau khi trưởng thôn cho Khương Linh một ánh mắt trấn an không cần lo lắng, lại ho một tiếng nói với mọi người ở bên dưới: "Yên lặng! Yên lặng hết cho ta!""Ta vội vàng gọi mọi người đến đây như vậy là vì có chuyện tốt muốn thông báo, đã tìm thấy khoai tây ở ngọn núi phía sau thôn chúng ta! Hình dáng của thứ này giống như cái lục lạc của con ngựa cho nên gọi nó là khoai tây!""Mấy năm trước ta may mắn được nếm thử thứ này, thứ này ngon đến mức không còn gì để nói, chiên nấu luộc hấp làm gì cũng được!" Trưởng thôn vừa nói vừa lấy củ khoai tay mà lúc nãy Khương Linh đưa cho ông ấy từ trong túi ra.
Khi củ khoai tây có màu vàng xen lẫn với những chấm đen xuất hiện trước mắt mọi người, mọi người ồ lên một mảnh, ánh mắt dán