Vẻ mặt phức tạp của mọi người đều đổ dồn lên người Khương Linh, Khương Linh bất lực thở dài một hơi, chuyện này hiển nhiên có người muốn vu oan hãm hại nàng.
Kỳ thực tìm ra người này là chuyện rất dễ dàng, ngày hôm qua ai cứ luôn miệng chống đối, ai có xích mích với chính mình vừa xem liền hiểu ngay, nhưng bây giờ không có bất cứ bằng chứng nào, tuỳ tiện nói ra có khi còn bị hắn ta quật ngược lại.
"Không thể! Chắc chắn không phải là nương, chắc chắn có người muốn vu oan hãm hại!" Khương Diệu Kiệt vốn đang im lặng đột nhiên mở miệng.
"Thằng ranh từ ngoài đến này, ở đây làm gì có chỗ cho ngươi chõ mõm vào! Ngươi thực sự cho rằng ngươi là dân gốc của cái thôn này à?" Lục Hữu Nhân trừng mắt nhìn Khương Diệu Kiệt rồi chế giễu.
"Ngươi! " Mặt của Khương Diệu Kiệt đỏ bừng, cả người run lên nhè nhẹ.
Khương Linh biết Khương Diệu Kiệt là một đứa trẻ có tình có nghĩa, nàng vỗ vỗ vai Khương Diệu Kiệt an ủi: "Không sao, ta sẽ giải quyết tốt, con yên tâm!""Được, ngươi nói bí mật do ta nói, vậy ta hỏi ngươi, ta nói lúc nào, nói ở đâu nói với ai?" Khương Linh liếc nhìn nam nhân trước mặt, bình tĩnh nói.
"Ngươi! "Nam nhân kia liếc thấy vẻ mặt thản nhiên của Khương Linh, không khỏi do dự, mắt đảo tròn cắn cắn môi nói: "Tối hôm qua giờ tý, ngươi đến Khương Gia Thôn nói chuyện này với bà nương của ta!""Cái gì Khương Gia Thôn?""Cái này! Đây không phải là nơi mà Khương Thị ở trước khi gả qua đây à? ""Hừ! Khương Thị này thật đúng là kẻ hai mặt! Lương thực do chính mình tìm ra còn dám tiết lộ cho người ngoài thôn biết!"Âm thanh mắng chửi truyền đến tai của Khương Linh, Khương Linh làm như không nghe thấy, nàng vẫn đứng trong đám đông, ngẩng cao đầu, hai mắt ngoan cường nhìn chằm chằm vào nam nhân đang chỉ vào nàng: "Ngươi có dám bảo đảm mỗi một từ mà ngươi nói tiếp theo đều là thật không?"Nam nhân vừa rồi vẫn hung hăng bị Khương Linh hỏi thì có chút do dự, hắn ta cắn môi, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng Khương Linh, nhưng hắn ta vẫn nói năng hùng hồn: "Khương Hải ta cam đoan những gì ta vừa nói đều là sự thật!""Sao ở đây lại ồn ào như vậy?" Lời nói của Khương Linh còn kịp ra khỏi miệng, cách đó không xa truyền đến một giọng nói có phần uy nghiêm.
Mọi người đều nhìn