Edit: Trang Nguyễn
Beta: Tiểu Tuyền
Như Ý nhìn một vòng mọi người đứng trong nhà chính, hơn nữa nhìn thoáng qua Tiêu Lê Hoa, bây giờ trong lòng nàng ta còn oán hận Tiêu Lê Hoa hơn trước, nàng ta nghĩ nếu Tiêu Lê Hoa chịu giúp tác hợp nàng ta cùng Triệu Lâm Đình, nàng ta cũng sẽ không mạo hiểm tính kế Triệu Lâm Đình, như thế nào lại tiện nghi cho Cao Chính Bình, nàng ta chỉ muốn gả cho người có gia cảnh tốt, nhưng cũng không muốn làm thiếp cho người ta. Ở trong mắt nàng ta căn bản việc làm thiếp cho người không phải là chuyện hãnh diện, mà là mất mặt xấu hổ, hiện tại nàng ta rơi vào một bước đường này, nàng ta cho rằng tất cả đều do Tiêu Lê Hoa làm hại.
Tiêu Lê Hoa cảm giác được sự oán hận của Như Ý đối với mình, nghĩ thầm bản tính người này thật đúng là không đổi.
“Nhị ca, Nhị tẩu, hai người cũng đừng vội chuyển đi, chuyện Tử Văn đến học đường cũng không phiền các ngươi hao tâm tổn trí, không phải học đường lên giá bạc sao? Số tiền này ta ra.”
“Như Ý, muội nói thật? Học phí cháu trai lớn muội đến trường, muội bỏ ra?” Phương thị vừa nghe vừa mừng vừa sợ, liên tục nói cám ơn, nói: “Như Ý thật là hào phóng, thật đúng là người nhà họ Cố, Tử Văn, còn không mau cám ơn cô cô của con, chờ sau này nếu con có tiền đồ nhớ phải báo đáp cô cô của con.”
Trên mặt Tạ Hữu Khang cũng lộ ra nụ cười, nhi tử được đến học đường là chuyện tốt, có điều là do học phí tăng lên không ít bạc, hiện tại Như Ý có thể chủ động bỏ ra khoản bạc này, giúp bọn họ vừa giảm bớt khoản bạc lại vừa có mặt mũi, hắn nghĩ đến cho dù muội muội đi làm thiếp cho người ta cũng không có gì, ít nhất nàng ta cũng chịu chiếu cố trong nhà, sau này cũng có rất nhiều tiền chiếu cố trong nhà. Khác hẳn Cát Tường kia chỉ biết về nhà mẹ để tống tiền.
Uông thị kéo tay Như Ý lại bắt đầu đau lòng nói nàng ta, vừa vì Như Ý chiếu cố người nhà mà cao hứng, vừa dạy dỗ người khác khiến cho Như Ý ấm ức, nữ nhi gả làm thiếp cho người ta, trong lòng bà ta cũng lo lắng, cũng hi vọng đến lúc đó mấy đứa con trai có thể giúp đỡ thêm một tay, lúc này vừa đúng lúc gõ bọn hắn.
Lý thị đến gần cười nói: “Như Ý à, ngay cả chuyện học phí của Tử Văn muội cũng quan tâm, vậy Xuyên Tử và Tỏa Tử của chúng ta muội có thể quản không? Hai đứa chúng nó cũng thông minh mà…! Nếu cùng nhau đến học đường, đến lúc đó nói không chừng có thể cùng nhau thi đậu tú tài trở về, lúc đó sẽ trở thành một đoạn giai thoại mới. Đến lúc đó trên gương mặt người làm cô cô như muội cũng rạng ngời.”
Như Ý nói: “Vậy để cho bọn chúng cùng nhau đi đi.”
“Ôi chao! Xuyên Tử, Tỏa Tử mau đến đây cảm ơn cô cô của các con, nàng ra bạc cho các con đi học đấy, sau này các con có thể bị đi học biết chữ, đến lúc đó thi tú tài đậu Cử nhân lên làm đại quan, Tạ gia chúng ta có thể quang tông diệu tổ rồi! Mau đến cám ơn cô cô của các con.” Lý thị vội vàng kéo hai huynh đệ đang đứng ở ngưỡng cửa chơi đùa vui vẻ đến đây.
Xuyên Tử quẹt nước mũi, lớn tiếng nói: “Con không muốn đi học đường, nghe nói đi học sẽ bị ăn cây! Ngày ngày còn phải ngồi ở trước một cái bàn, một chút cũng không được chơi đùa!”
Tỏa Tử cắn đầu ngón tay hỏi: “Làm đại quan ngày ngày có thể ăn thịt không? Nếu như ngày ngày có thể ăn thịt, con liền lên học đường làm đại quan, nếu như không thể con liền đi theo Chu đại bá học giết heo, như vậy ngày nào cũng được ăn thịt heo rồi.”
Người trong nhà nghe hai đứa trẻ nói, có người nín cười có người cau mày, Lý thị tức đến nỗi muốn đánh chết hai đứa con trai khiến nàng ta bị mất mặt này, nàng ta nói với Như Ý: “Như Ý, muội nhìn hai đứa cháu muội phá phách như vậy, người ta đều nói hài tử phá phách mới thông minh nhất, so với người khác tiếp thu nhanh hơn. Muội yên tâm, hai đứa nó nhất định sẽ học thật tốt.”
Như Ý gật đầu, nói: “Dù cho không thích học cũng không có vấn đề gì, chỉ cần có thể biết viết chữ cũng coi như tốt rồi, không có ý định thi khoa cử, đến lúc đó cho chúng nó đi làm chưởng quỹ cũng được, Tạ gia chúng ta sau này chỉ có thể trông cậy vào bọn chúng.”
Ánh mắt Tạ Hữu Thái sáng lên, nghĩ Như Ý nói như vậy có phải tính toán sau này cho bọn hắn tiền để bọn hắn mở cửa hàng hay không? Hoặc là cho bọn hắn đến cửa hàng Cao gia làm chưởng quỹ trong đó? Bất kể là loại chuyện nào, đây là chuyện tốt muốn cầu cũng không được. Hắn nghĩ Như Ý có lòng là được, vốn hắn định nhờ nàng chuyện này, nàng tự nói vẫn tốt hơn hắn mở miệng trước.
Không chỉ có Tạ Hữu Thái, trong lòng Lý thị Phương thị cùng Tạ Hữu Khang đều vô cùng mừng rỡ.
Uông thị lại càng khen ngợi Như Ý suy nghĩ chu đáo, mặc dù Tạ Sinh Tài cái gì cũng không nói, có điều nhìn sắc mặt cũng tốt hơn một chút, trong lòng của ông chỉ mong một nhà hòa khí vui vẻ, tất cả người nhà đều trôi qua tốt đẹp, sau đó giúp đỡ lẫn nhau. Hiện tại Như Ý đi làm thiếp cho người ta, trong lòng ông cũng không dễ chịu, có điều nhìn nàng ta biết giúp đỡ ca ca và chị dâu, nghĩ đến sau này nhóm con trai con dâu cũng phải giúp nàng ta, nàng ta cũng có nhà mẹ đẻ dựa vào, lòng của ông cũng nhẹ xuống hơn phân nửa.
Thật ra Như Ý làm như vậy cũng chính là muốn lôi kéo tốt người nhà mẹ đẻ, để cho bọn họ biết cho dù nàng ta đến Cao gia chỉ là một thiếp thất, cũng có thể giúp bọn họ trôi qua những ngày thật tốt. Nếu như bọn họ muốn có những ngày tốt đẹp này thì nhất định phải giúp nàng ta ổn định ở Cao gia. Nàng cũng không muốn cả đời làm thiếp, nàng muốn làm chính thất, như vậy đến lúc đó nàng nhất định phải dùng một chút thủ đoạn, nói không chừng sẽ phải cần đến trợ thủ, người có thể tin chỉ có thể là người nhà mẹ đẻ.
“Như Ý chính là có lòng tốt như vậy, trong tay có tiền cũng biết giúp đỡ người trong nhà, hào phóng như vậy, không giống một ít người, trong nhà trôi qua ngày càng tốt, thu nhập được mấy trăm lượng vào, kết quả đối với người nhà mình thì keo kiệt vô cùng, tình nguyện cho người ngoài cũng không cho người trong nhà. Thật đúng là ăn cây táo, rào cây sung.” Lý thị liếc mắt nhìn Tiêu Lê Hoa.
Tiêu Lê Hoa không lên tiếng, nàng căn bản lười tranh luận cùng người như thế, cho dù có tranh luận với nàng ta lần này cũng không biết lần sau nàng ta lại nói cái gì, dù sao thanh giả tự thanh.
Lý thị thấy Tiêu Lê Hoa không sủa bậy, cảm thấy không có ý nghĩa, cũng không lên tiếng nữa.
Uông thị cũng nói với Tiêu Lê Hoa: “Vợ Lão Tứ, vợ lão Tam nói cũng có đạo lý, để cho ta tức giận nhất không phải việc ngươi đem bạc cho người ngoài, mà cơ bản ngươi không muốn giúp cho người trong nhà. Ban đầu người phía thôn Thượng Cầu đến thỉnh cầu chúng ta, ngươi có thử nghĩ cho Như Ý không? Nên nhân cơ hội xả giận thay Như Ý chứ. Người đó không có nghĩ tới Như Ý, trong ba trăm lượng kia để cho Như Ý một nửa ngươi còn không cho, ngươi nên suy nghĩ cho thật kỹ có phải ngươi quá keo kiệt rồi hay không, ngươi vẫn nên học hỏi Như Ý một chút.”
Lý thị lại lên tinh thần lần nữa, vì lấy lòng Như Ý, nàng ta lập tức nói:
“Như Ý lập tức sẽ gả đến Cao gia, Cao gia kia lại là nhà giàu có, bên trong nô bộc thành đoàn, cái gì lại không cần chuẩn bị chứ, càng nhiều bạc vẫn càng tốt hơn. Tứ đệ muội lúc ở sự kiện thôn Thượng Cầu bên kia không nghĩ giúp Như Ý, lại không chịu đem ba trăm lượng kia chia một nữa cho Như Ý, các ngươi yên tâm sao?”
Phương thị cũng không rơi ở phía sau, nhàn nhạt nói: “Lại nói đến Cao gia và Tứ đệ muội còn có chút ít chuyện dính líu, không nói đến sự kiện trước kia, ban đầu Tô thị kia đúng lúc ở Tú trang gặp chuyện không may Tứ đệ muội không thoát khỏi liên quan, nghe nói cuối cùng Tô thị kia bị sảy thai rồi, đây chính là đại thù a, cũng không biết Như Ý gả vào có thể trở thành nơi trút giận thay hay không.Vì chuyện này Tứ đệ muội cũng nên chuẩn bị cho Như Ý một chút bạc.”
Tiêu Lê Hoa nghĩ tại sao lại kéo đến đến ba trăm lượng bạc kia rồi, lần trước đã cự tuyệt một lần, bọn họ còn muốn lần thứ hai, da mặt thật dày.
“Như Ý, ngươi muốn ta thêm trang cho ngươi sao?”
Tiêu Lê Hoa cười nhìn Như Ý, tim Như Ý đầy hoảng hốt, nhớ đến trước đó Tiêu Lê Hoa uy hiếp, lập tức lắc đầu, răng nghiến chặt muốn cắn nát môi. Chờ nàng ta trở thành phu nhân chính thất của Cao gia, địa vị ổn định rồi, nhìn nàng ta làm sao thu thập Tiêu Lê Hoa, nàng nhất định phải làm cho nàng ta đền bù cho mình ba ngàn lượng bạc, đền bù không được bắt nàng ta đến dập đầu với nàng ba ngìn cái!
Lập tức Tiêu Lê Hoa cảm thấy tinh thần sảng khoái, thầm nghĩ thì ra trong tay có nhược điểm của người khác lại thư thái như vậy, sau này xem ai không vừa mắt thì phải bắt được cái đuôi nhỏ của đối phương, chỉ cần tìm đến gây phiền toái cho nàng thì túm chặt hung hăng ném xuống, như vậy thiên hạ thái bình rồi.
Người của Tạ gia rất thất vọng vì Như Ý lùi bước, Uông thị trừng mắt liếc nhìn Tiêu Lê Hoa, sau đó lại khen Như Ý hiểu chuyện không so đo, đem Như Ý khen đến độ nở thành một đóa hoa. Phương thị Lý thị cũng hùa theo khen ngợi, các nàng đều cảm thấy Như Ý được chỗ tốt ở nơi này so với bọn Tạ Hữu Thuận còn dễ dàng hơn.
Tạ Sinh Tài gật đầu hài lòng, hắn không biết Như Ý do sợ Tiêu Lê Hoa nên mới lắc đầu, còn tưởng rằng Như Ý thật hiểu chuyện, hắn rất thích con gái hiểu chuyện như vậy.
“Hữu Thái, vợ Hữu Thái, các con xem chuyện này đã giải quyết xong, Như Ý vì không để các con tức giận nên đã ra mặt, các con cũng đừng dọn nhà. Xem như nể mặt Như Ý, chờ con bé xuất giá rồi lần nữa chuyển ra, có được không a?! ”
Tử thị nhìn Tạ Hữu Thái, lúc này nàng còn kiên trì nói tiếp thì thật giống như cố ý gây sự.
Tạ Hữu Thái suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói không chuyển nữa, hiện tại thời tiết đang lạnh, nhà cửa còn chưa xây dựng, phải mướn nhà của người khác, nhà của người khác làm sao tốt bằng nhàmình, hơn nữa đó cũng là một khoản chi tiêu, nếu không phải bị ép buộc, hắn cũng không muốn chuyển đi trong lúc này.
Tử thị không tiếng động thở dài, nàng cũng biết lúc này dọn nhà không tốt, nhưng vẫn rất muốn chuyển đi, nàng chỉ mong sao sớm qua năm mới một chút, mùa xuân nhanh đến một chút, đó là thời điểm tốt để bọn họ xây dựng nhà ở.
Chuyện này coi như giải quyết xong, Tiêu Lê Hoa theo Tử thị đi vào phòng của bọn họ, Tiêu Lê Hoa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Tử Võ, rất là yêu thích, nàng nói với Tử Võ nàng đang làm cho hắn một chiếc túi sách, chỉ còn vài đường châm thêu nữa là xong, chờ hai ngày nữa sẽ đem đến đây cho hắn.
Tử Võ vội vàng nói cảm ơn, trong lòng nghĩ túi sách là cái gì nhỉ, nghe hình như là hòm đựng sách thì phải, đối với Tứ thẩm hiện tại hắn cũng cảm thấy rất mới lạ, Tứ thẩm so với trước kia đột nhiên biến đổi lớn, còn có thể làm đủ thứ vật tốt, hơn nữa còn giúp đỡ người trong thôn sửa cầu, hắn thích tứ thẩm như vậy.
“Nhị ca, Nhị tẩu, các người đã tính toán tiền xây nhà sang năm như thế nào? Chỗ này của muội có một biện pháp phát tài giúp cho các người, không biết các người có muốn hay không?”
Tiêu Lê Hoa cảm thấy này hai người này có nhân phẩm tốt, lúc trước vẫn giúp đỡ nhà bọn họ, hiện tại nàng muốn đền đáp cho bọn họ một chút, trước lúc giúp người trong thôn, nàng cũng muốn để bọn họ phát tài một khoản.
Ánh mắt Tử thị sáng lên, lập tức hỏi: “Biện pháp gì? Không dối gạt Tứ đệ muội, trong tay chúng ta còn chút ít tiền bạc, nhưng cũng không nhiều lắm, mặc dù ta có thể hỏi mượn nhà mẹ đẻ, nhưng chính mình có không phải tốt hơn sao? Chúng ta cũng muốn xây dựng nhà lớn hơn một chút, như vậy chờ đến lúc Tử Võ thành hôn thì không cần phải xây thêm phòng nữa. Tứ đệ muội, đầu óc muội linh hoạt, có nhiều cách kiếm tiền, chúng ta đều thấy được. Nếu muội có biện pháp, nguyện ý giúp chúng ta một tay, dĩ nhiên chúng ta cao hứng.”
Tạ Hữu Thái vốn ngồi ở một bên, lúc này cũng nhìn Tiêu Lê Hoa, hắn nhìn cuộc sống nhà Tứ đệ trôi qua ngày càng náo nhiệt, trong lòng cũng rất hâm mộ.
Tiêu Lê Hoa sẽ đem việc mình chuẩn bị bán công thức làm thịt khô nói cho bọn họ, nói: “Đến lúc đó muội sẽ để Hoa công tử thu thịt heo ở thôn của chúng ta trước, hơn nữa giá tiền khẳng định không thấp, các người đi đến những thôn khác mua heo, đến lúc đó có thể từ đó kiếm được một khoản lợi nhuận.”
Tạ Hữu Thái cùng Tử thị vừa nghe đều vừa mừng vừa sợ, kinh hãi là Tiêu Lê Hoa còn có phương pháp, vui chính là bọn họ cũng cảm thấy quả thật có thể kiếm được một khoản tiền từ đây.
“Hiện tại trong tay của muội có chút bạc, đến lúc đó nhị ca cầm đi thu mua heo.” Tiêu Lê Hoa lại đem tiền vốn ra cho bọn họ mượn.
Lập tức Tạ Hữu Thái cùng Tử thị cảm kích nhìn Tiêu Lê Hoa, bọn họ cần thu một lượng heo lớn như vậy, đến lúc đó nhất định cần không ít bạc.Tuy nhà mẹ đẻ Tử thị trôi qua khá tốt, nhưng cũng không phải nhà giàu, nàng có thể mượn ở nhà hai ba mươi lượng đã không tệ rồi, nhiều hơn nữa sẽ rất khó khăn. Bọn họ muốn kiếm được nhiều tiền thì chắc chắc phải bỏ ra rất nhiều tiền vốn. Trong tay Tiêu Lê Hoa có thể có hơn trăm lượng bạc, đến lúc đó có thể tưởng tượng được bọn họ kiếm không ít tiền.
Tử Võ cũng nghe hiểu, nói với Tiêu Lê Hoa: “Tứ thẩm, bọn hắn đối tốt với cô cô, sau này con sẽ đối xử tốt với thẩm.”
Tiêu Lê Hoa vừa nghe liền vui vẻ, nghĩ thầm tên tiểu tử này còn nhớ đến chuyện vừa rồi, có điều hắn có thể biết có ân phải báo, nàng cũng rất cao hứng, sờ sờ đầu của hắn nói chờ hắn lên làm đại quan, đến lúc đó sẽ được hưởng danh tiếng của hắn.