Kế hoạch tỉ mỉ một hồi cục, cứ như vậy liền thành trộm gà không được mà miếng luôn nắm thóc.
Tâm Kim Quang Thiện áp chế cổ khí kia, mãi cho tới khi yến hội kết thúc cũng không có chỗ để phóng ra.
Tiếp đãi tất cả mọi người rời đi, bọn hạ nhân bắt đầu thu thập vệ sinh.
Kim Quang Thiện lập tức ném đồ vật trên bàn, bọn hạ nhân vội vàng ngừng thu thập chén dĩa trong tay, đến một bên đứng yên.
Ai cũng không muốn tiếp cận hắn để gặp rủi ro.
" Tông chủ, ngài bớt giận a.
"
Người mở miệng là quản gia Kim Lân đài, hắn xem như người Kim Quang Thiện tín nhiệm nhất trên Kim Lân đài.
Đây là lời an ủi khuyên giải, đương nhiên cũng không có tác dụng gì, Kim Quang Thiện nghe thấy âm thanh của hắn, ngẩng đầu lên.
" Mọi người đều đi rồi à.
"
" Trừ bỏ Vân Mộng Giang thị cùng Cô Tô Lam thị và Ngụy Vô Tiện tạm thời còn chưa rời đi, mặt khác các thế gia đều đã rời đi.
"
Quản gia nói.
" Diêu tông chủ đâu? "
" Yến hội vừa kết thúc được một lúc, hắn cũng đã rời đi rồi.
"
Quản gia nói.
"....!"
Tuy rằng nói chuyện này không hoàn thành cũng không thể nói là Diêu tông chủ sai.
Nhưng hắn cứ như vậy không đón đánh mà đã rời đi, tự nhiên Kim Quang Thiện vẫn là thập phần không thoải mái.
Trải qua một chuyến này, ngày sau hai người họ khó có cơ hội lại hợp tác lần nữa.
Bên kia, Kim Lăng bị bà vú ôm trở về, Lâm Tích Vân cùng Giang Yếm Ly đi ra tiễn khách, Thu Tứ dẫn đầu đi tới, không có tiếng động chỉ đứng ở phía sau Lâm Tích Vân.
Từ trên thần sắc, Lâm Tích Vân đã minh bạch, sự tình phát triển rất thuận lợi cũng yên lòng, cùng Giang Yếm Ly đi tới ngoại thính.
" Lam Trạm, mới vừa rồi cảm ơn ngươi.
"
Ngụy Vô Tiện đứng ở nơi đó, hướng Lam Vong Cơ ở bên cạnh nói.
Lam Vong Cơ cũng ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
" Không sao.
"
Ý tứ là không cần phải viết, dù sao hắn cũng là ăn ngay nói thật.
Ngụy Vô Tiện cười cười quay đầu, thấy Giang Yếm Ly đi ra, Ngụy Vô Tiện vội vàng tiến lên.
" Sư tỷ "
" A Tiện, thế nào? Bọn họ không có làm khó dễ gì đệ chứ? "
Giang Yếm Ly mặt mày tràn đầy lo lắng.
" Ai còn có thể khó xử hắn đâu.
"
Một âm thanh phát ra.
" Giang Trừng? "
Ngụy Vô Tiện quay đầu, nhìn thấy thân ảnh áo tím đi tới, nói.
" Ngươi còn chưa đi à.
"
" Ta nếu đi rồi, xem ngươi như thế nào trở về Vân Mộng! "
Giang Trừng tức giận nói.
" Cái gì, trở về Vân Mộng? "
Giang Yếm Ly bắt được trọng điểm hai người đối thoại, hỏi.
Ngụy Vô Tiện đơn giản đem chuyện vừa rồi cùng nàng nói.
Thần sắc Giang Yếm Ly tràn đầy kinh hỉ không ức chế được.
" Hảo a, hảo a, đi trở về liền hảo.
"
Nói, hốc mắt lại hơi ươn ướt.
" Sư tỷ,