* Do một số sai sót nên mình sửa lại tên Lâm Tích Vân thành Lâm Nhược Vân nha mọi người.
Đã vài ngày Kim Quang Dao không gặp Lam Hi Thần.
Cô Tô Lam thị dạo gần đây tựa hồ có rất nhiều việc cần xử lý, lần trước yến hội vừa kết thúc nhị ca liền vội vàng đi trở về, về sau cũng không qua Kim Lân đài gặp hắn.
Nhưng thật ra Ngụy Vô Tiện gần đây thấy số lần gặp tương đối nhiều.
Mỗi lần Giang Trừng tới Kim Lân đài nghị sự, hắn luôn đi theo, ở ngoài cửa chờ bọn họ kết thúc thuận đường xem tẩu tử cùng A Lăng...!Hiện giờ Kim Giang hai nhà hợp tác nhiều, cho nên số lần Giang Trừng tới luôn là nhiều hơn một ít.
Cô Tô Lam thị trùng kiến hoàn thành không lâu, nghĩ đến việc trong môn phái của chính mình cũng nhiều không ít đi...!Kim Quang Dao nghĩ như vậy.
Một vị môn sinh tiến vào gọi hắn ra ngoài sảnh, Tần tướng quân tới.
Xem ra Kim Quang Thiện không có ở Kim Lân đài.
Kim Quang Dao vừa đi vừa nghĩ.
Kim Quang Thiện không ở, có việc gì tìm Kim Tử Hiên.
Kim Tử Hiên ứng phó không được, liền sẽ kêu chính mình đi....!Đều là thói quen a....!
" Phu nhân "
Có một tiểu nha hoàn đi tới, quỳ gối trước mặt Lâm Nhược Vân, run run rẩy rẩy nói.
" Làm sao vậy? "
Lâm Nhược Vân ngồi trên ghế trúc, chậm rãi từ từ thưởng thức trà trong tay, hỏi.
" Tông chủ, tông chủ ngài ấy, ngài đi ngài đi Tầm Phương Các...!"
Tầm Phương Các, tên như ý nghĩa là thanh lâu.
Sắc mặt Lâm Nhược Vân lập tức đen xuống, đem chung trà tinh xảo trong tay đặt xuống bàn.
" Các ngươi như thế nào không ngăn cản!!! "
Nha hoàn kia run lợi hại hơn.
" Nô tỳ....!chúng nô tỳ...!ngăn cản....!nhưng tông chủ ngài ấy...!"
Nàng không có lập tức nói tiếp, bất quá đơn giản chính là không ngăn lại thôi.
Bộ dáng Lâm Nhược Hàn khó thở, bọn hạ nhân chung quanh đều không thể không lui về phía sau, dường như sợ lửa giận của nàng sẽ cháy tới chỗ bọn họ.
" Đã đi bao lâu rồi?! "
" Nửa, nửa canh giờ.
"
Đã nửa canh giờ, nhất định là Kim Quang Thiện thấy nàng cản cũng không còn kịp nữa mới cho phép người tới báo!
" Ngươi "
Lâm Nhược Hàn tùy tay chỉ một cái hạ nhân nói.
" Lập tức đi Tầm Phương Các! Đem Kim Quang Thiện chết đó kêu trở về! Ngay bây giờ! "
Hạ nhan kia run run, vội vàng hành lễ chạy đi ra ngoài.
Nhìn hạ nhân kia chạy ra ngoài, dường như Lâm Nhược Vân phảng phất mới bớt giận, thần sắc hòa hoãn một chút nhưng sắc mặt vân đen như vậy.
An tĩnh một lát, nàng đột nhiên hỏi.
" A Dao ở đâu? "
" Ở đại sảnh cùng đại công tử nghị sự.
"
Thu Tứ tiến lên nói.
Lâm Nhược Vân gật gật đầu, lại tựa hồ không muốn hạ nhân ở chỗ này tiếp tục chê cười chính mình, nàng không kiên nhẫn mà vẫy vẫy tay, để bọn họ đều lui ra ngoài, chỉ có Thu Tứ ở lại.
Đám người vừa đi, thần sắc Lâm Nhược Vân nháy mắt liền khôi phục.
Thu Tứ dâng chén trà mới lên, Lâm Nhược Vân tiếp nhận, lại chậm rì rì uống trà, giống như người mới vừa rồi tức giận không phải nàng...!Hảo đi, xác thật không phải nàng.
Lâm Nhược Vân đương nhiên là không có chút tức giận nào, thay Kim phu nhân giữ mặt mũi thôi.
Mới vừa rồi nàng chỉ tên hạ nhân kia, lấy thân phận của hắn sợ mặt mũi của Kim Quang Thiện cũng chưa thấy.
Nói thật nhiều năm như vậy, nón xanh trên đỉnh đầu Kim phu nhân thật sự không ít, cũng không khi nào nàng ngăn cản được.
Kim Quang Thiện muốn đi thanh lâu, nàng chẳng những không ngại còn ước gì hắn đi nhiều lần vào, sớm một chút đem thân thể chỉnh hỏng đi, sớm một chút S mới hảo, hảo nhường chỗ cho hai