Trong một phòng bệnh ở bệnh viện công chức xưởng bông vải thành phố Bắc Kinh, ba người phụ nữ vây quanh bên giường nhẹ giọng nói gì đó với người trên giường bệnh, có thể nghe được tiếng khóc lóc như có như không truyền ra.
Mà trong tay một người đàn ông đứng ở cửa cầm sợi dây da, to tiếng quát tháo thanh niên đối diện ông ấy: “Tưởng Triệt, mày xem mày chọc giận mẹ mày kìa, còn không mau nhận sai.
”Người đàn ông trẻ được gọi là Tưởng Triệt lại rất cứng đầu, giống như không nghe thấy lời này, gân cổ không lên tiếng.
Mà mẹ Tưởng nằm trên giường bệnh thấy con trai như vậy thì không ngồi yên được nữa, không khỏi khóc to hơn, có xu thế nếu con trai không đồng ý yêu cầu của bà thì tình trạng của bà sẽ càng nguy cấp hơn.
Cha Tưởng thấy vợ khóc thành như thế, vừa tức giận vừa xót, nhất thời cũng bị bộ dạng điếc không sợ súng này của con trai chọc tức ngã ngửa, nhưng dây da trong tay lại không nhẫn tâm vung xuống được, dù sao cũng là đứa con trai út mình thương yêu nhất, nếu thật sự đánh nhừ, không nói bản thân ông ấy, vợ ông ấy cũng sẽ không tha cho ông ấy.
Nhìn thấy bầu không khí tắc nghẽn ở đây, ba chị gái của Tưởng Triệt ở một bên càng không dám thở mạnh.
Cuối cùng vẫn là mẹ Tưởng không bỏ được con trai, lùi một bước trước, chuyện này mới được xoa dịu viên mãn.
Tưởng Triệt thấy mẹ anh đồng ý cho anh cưới Ngụy Huyên, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười rạng rỡ, dường như người nghiêm mặt vừa nãy không phải anh, nịnh nọt mẹ Tưởng, nịnh bay luôn chút không tình nguyện cuối cùng trong lòng của mẹ Tưởng.
Bỏ đi, người nông thôn thì nông thôn thôi, chỉ cần có thể khiến con trai bà ấy hồi tâm, bà ấy cũng chấp nhận.
Thấy chuyện đã được giải quyết, ba chị gái của Tưởng Triệt nháy mắt với nhau, đáy mắt đều ngập tràn bất đắc dĩ và quen thuộc, họ biết cuối cùng sẽ như thế này mà.
Cha mẹ Tưởng có tổng cộng năm đứa con, con cả là con trai, tiếp đó là ba đứa con gái mà Tưởng Triệt được coi là đứa con sinh muộn, cũng chỉ lớn hơn cháu của nhà anh cả 6 tuổi, cộng thêm anh dẻo miệng biết lấy lòng người khác, cũng đẹp trai, nói là miếng thịt trong tim của mẹ Tưởng cũng không quá.
Anh chị trong nhà đều lớn hơn anh không ít, cũng đều nhường nhịn anh, cho nên mới dưỡng thành tích cách tiểu bá vương như thế này.
Vì vậy ba người chị của anh không hề ngạc nhiên gì về việc sau cùng cha mẹ đều sẽ đồng ý, từ