Ngụy Huyên lại không tự tin được như anh, tuy rằng mẹ của Tưởng Triệt ăn nói rất khách sáo, nhưng cô lại không phải khúc cây, cô vẫn có thể phân biệt được người ta có thật sự thích cô hay không.
Nhưng mà cô cũng có thể thông cảm, hai bên gia đình chênh lệch nhau quá xa, người ta lái xe ô tô, mà nhà cô thì đến một chiếc xe đạp cũng không có.
Hơn nữa cô cũng không thèm để ý trong lòng mẹ Tưởng có thích hay không, dù sao hôm nay bà đồng ý đến nơi này thì cũng có nghĩa bà không thể khống chế quyết định thay Tưởng Triệt, chỉ cần biết chuyện này là được rồi.
Cho dù sau này cô thật sự gả qua đó, cô cũng sẽ không cúi đầu khom lưng nịnh nọt bà mãi.
Hai người chỉ cần giữ được sự hòa bình ở mặt ngoài là được.
Nhìn thái độ của mẹ Tưởng ngày hôm nay thì muốn làm được việc này chắc cũng không khó.
Trong lúc suy nghĩ, anh trai và chị dâu nhà họ Ngụy cũng đã làm việc xong quay về, bữa cơm hôm nay chủ yếu cũng là để cho người nhà họ Tưởng thưởng thức tay nghề của Ngụy Huyên, cho nên chỉ có chị dâu ba Ngụy ở lại xử lý gà giúp cô, những người còn lại đều ra ngoài phòng khách tiếp đón người nhà họ Tưởng.
Đồ ăn nấu xong, hai bên cha mẹ cũng đã bàn bạc gần xong hết mọi việc, Ngụy Huyên bảo Tưởng Triệt đi báo cho bọn họ biết đã có thể ăn cơm rồi.
Ba chị dâu nhà họ Ngụy vào phòng bếp phụ cô bưng thức ăn, nhăn mặt làm xấu với Ngụy Huyên, chị dâu ba Ngụy nói thẳng: “Em út, bạn trai của em trắng thật đó, còn đẹp hơn người đẹp nhất thôn mình, em đúng là tinh mắt thật đó.
”Chị dâu cả Ngụy cũng không ngờ em dâu ba lại nói chuyện không giữ cửa như thế, lú đầu ra ngoài nhìn xem, không thấy ai mới thở phào nhẹ nhõm, dùng giọng điệu có phần nghiêm khác nói: “Em dâu ba à, em đừng nói mấy lời như thế này nữa, nếu không sẽ bị người ta cười vào mặt, hơn nữa tìm bạn trai không phải chỉ nhìn vẻ ngoài, chủ yếu là con người tốt, đối xử tốt với em út mới được.
”Chị dâu ba bị trách có hơi xấu hổ.
Chị dâu hai là có quan điểm