Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 132


trước sau

Chương 132

Cô đánh răng, thay quần áo xong thì đi ra ngoài. Vừa đẩy cửa phòng, một mùi thức ăn thơm phức len theo không khí mà lan tràn khắp căn nhà. Mộc Tâm đưa mắt nhìn về phía phòng bếp thì thấy ai kia rất chi là “đảm đang” dọn thức ăn ra bàn.

Cô đặt túi xách lên sofa, đi vào phòng bếp. Lâm Đình Phong nhìn thấy Mộc Tâm, anh đi lại cúi đầu hôn lên trán cô một cái: “Em lại bàn ngồi ăn sáng đi!”

Cô nghe lời đi lại bàn ngồi xuống, lát sau anh đặt một chén cháo hải sản trước mặt cô. Mộc Tâm nhìn một bàn đồ ăn trước mặt, cô đã rất đói bụng rồi. Tay phải cô cầm đũa lên, tay trái cầm chiếc muỗng lên.

“Keng!” một tiếng, tay trái Mộc Tâm run run làm chiếc muỗng rơi xuống chén. Cô sầm mặt suy nghĩ, có khi nào cái tay này của mình bị phế luôn không?

Cô bắn ánh mắt ai oán lên nhìn người đối diện: “Tại anh hết đó! Giờ sao em ăn đây?”

Lâm Đình Phong cười khẽ, anh cầm chén cháo của cô lên: “Anh đút em là được mà! Há miệng ra!”

Thế là Mộc Tâm được phục vụ ăn uống đến tận răng, cô cầm điện thoại lên định mở trang tin tức lên xem thì chiếc điện thoại bị anh giật lấy.

Lâm Đình Phong cười tươi, nói: “Em lo ăn đi, vừa ăn vừa xem điện thoại không tốt cho dạ dày.”

Cô không nghĩ nhiều, chuyên tâm ăn sáng. Lát sau dọn dẹp xong, anh chở cô đi làm như mọi khi.

Lúc đi vào sảnh công ty, vài nhân viên nữ tụ tập ở bàn lễ tân bàn tán gì đó. Họ liếc thấy Mộc Tâm thì lập tức giải tán, cười tươi chào hỏi cô.

Mộc Tâm hơi nghi hoặc, cô đi vào phòng làm việc, mấy nhân viên trong phòng cũng đang tụm lại một góc trò chuyện sôi nổi. Nghe tiếng giày cao gót của cô, họ liền cầm tài liệu đi tới đi lui giống như rất bận rộn, còn vui vẻ chào hỏi cô.

Cô thấy bầu không khí hôm nay trong công ty cứ kỳ kỳ. Nhưng lại không biết vấn đề ở chổ nào. Không lẽ công ty sắp phá sản sao? Không đúng!

Còn chưa xảy ra xung đột gì lớn với Quý thị mà!

Mộc Tâm dẹp suy nghĩ đó qua một bên, cô chăm chú sắp xếp tư liệu của dự án mới nhận.

Trong văn phòng tổng giám đốc là một bầu không khí đầy lạnh lẽo, Lâm Đình Phong như khối băng ngồi trên ghế xem từng tiêu đề tin tức ngày hôm nay.

Tiểu A đứng cạnh bàn làm việc không dám thở mạnh. Có trời mới biết sáng sớm vừa mở mắt ra, các nhà báo lớn nhỏ đã đưa tin nóng: “Tổng giám đốc Lâm thị – Lâm Đình Phong đang qua lại với tam tiểu thư của Liễu gia.”, “Người đàn ông độc thân hoàng kim sắp kết hôn.”, “Dự báo cho sự hợp tác chặt chẽ của hai nhà Lâm – Liễu.”, “Nam lạnh lùng, nữ đáng yêu. Đây có phải là cặp đôi tổng tài bá đạo và cô vợ ngọt ngào trong đời thực?”… và hàng ngàn các tiêu đề giật tít khác.

Nhìn mấy tấm ảnh bị chụp trong buổi tiệc tối hôm qua, dù chỉ là ngồi nói chuyện bình thường nhưng lại bị phóng viên chọn góc chụp khiến cho đôi nam nữ trong bức ảnh trở nên thân mật và gần gũi.

Cũng may là sáng hôm nay nhận được cuộc gọi của Tiểu A, anh đã kịp ngăn Mộc Tâm lại để cô không thấy tin tức này. Nếu bị cô hiểu lầm thì anh có nhảy xuống đại dương cũng rửa không sạch mà!

Lâm Đình Phong dùng ánh mắt âm trầm nhìn Tiểu A: “Sao vẫn chưa gỡ hết mấy tiêu đề này xuống?”

Tiểu A đổ mồ hôi lạnh: “Dạ, bên đội PR đã cố gắng liên hệ phía nhà báo để gỡ bài viết, nhưng thật sự là tin tức này lan truyền quá nhanh, nên đến giờ vẫn chưa xử lý xong.”

“Rắc!”, cây bút trong tay Lâm Đình Phong gãy đôi, anh thầm nghĩ, chắc chắn là ông ta làm rồi! Ra tay cũng nhanh thật! Chỉ một đêm mà có thể làm đến mức này! Nếu đã vậy… Ông đừng trách tôi phản kích.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện