Tần Tùng nhìn các nàng đi vào, nhẹ nhàng thở ra: "Đã ổn?"
"Vâng, cảm tạ Lão thái gia quan tâm." Tô Tử Ngưng có chút không dám nhìn hắn, dù sao tú ân ái ngay trước mặt trưởng bối, thực sự đáng xấu hổ.
"Nha đầu thể nội ma khí mười phần cổ quái, theo ta thấy cũng không phải Mai Cốt Chi Địa lưu lại mầm tai hoạ, ít nhất là ma tu cảnh giới Tiên Thiên trở lên mới có thể lưu lại, chẳng lẽ nha đầu sau khi luân hồi, ma khí đều không tiêu tan?" Tần Tùng trăm mối vẫn không có cách giải, nghi hoặc nói.
Tô Tử Ngưng trong lòng ẩn ẩn phát chìm, chính nàng cũng phát giác, nàng có thể hóa giải ma khí tại Mai Cốt Chi Địa, dù cho chậm rãi thanh trừ cũng không trở thành hung hãn như vậy, xem ra sống lại mang cho nàng ảnh hưởng không nhỏ.
"Vậy có phải hay không mang ý nghĩa, con sớm muộn vẫn sẽ lần nữa nhập ma?" Tô Tử Ngưng cổ họng căng lên, thấp giọng nói.
Tần Mặc Hàm bờ môi khẽ nhúc nhích, trong mắt tràn đầy đau lòng: "Thái Gia Gia, người có biện pháp nào có thể áp chế một hai?"
Tần Tùng trầm tư một lát: "Ta có thể tạm thời phong ấn lại ma khí trong người nàng, chỉ cần không gặp phải kích thích quá lớn làm vỡ phong ấn, sẽ không có chuyện gì, nhưng là, nha đầu cần phải tịnh tâm tu dưỡng, phòng ngừa tức giận quá mức."
"Tạ ơn Thái Gia Gia. "
Tần Tùng cũng không nhiều trì hoãn, để Tô Tử Ngưng ngồi xuống, hai tay chậm rãi đánh ra mấy cái pháp ấn đưa vào thể nội của nàng, ngón giữa cùng ngón trỏ tay phải khép lại, đầu ngón tay một vòng ánh sáng bạc rót vào mi tâm Tô Tử Ngưng, dần dần cả người nàng đều được đoàn ánh sáng này bao phủ. Tô Tử Ngưng lông mày cau lại, thần sắc có một chút bất an, thế nhưng lại không còn khó chịu như vừa rồi. Tần Mặc Hàm ở một bên khẩn trương nhìn , thẳng đến Tần Tùng thu tay lại, nàng mới thở phào một cái.
Nhìn nàng dáng dấp căng thẳng, Tần Tùng chua xót nói: "Còn sợ ta bắt nạt nàng không thành?"
Tần Mặc Hàm sững sờ, chợt nín cười nói: "Hàm Nhi không dám. "
Tần Tùng phát giác giọng điệu chính mình có chút không đúng, vội vàng nghiêm sắc mặt, mở miệng nói: "Trước đây Bách Xuyên phái người tới đưa tin, rằng các con có chuyện muốn hỏi ta, chỉ là ta vừa lúc bế quan, cho nên bỏ lỡ, xảy ra chuyện gì?"
Nói đến chính sự, Tần Mặc Hàm nghiêm túc rất nhiều: "Con vốn hoài nghi năm đó trong Lục Đại Hộ Pháp, cũng không chỉ Nữ Nguyên cùng Thác Bạt còn sống, Thái Gia Gia kiến thức rộng rãi, vì vậy con muốn hỏi một chút, người nhưng có thấy điểm đáng ngờ trong ghi chép sau trận chiến?"
Tần Tùng nhíu mày lại: "Con hoài nghi có người báo sai hoặc là nói dối về tình huống năm đó sao?"
"Vâng. "
Tần Tùng nhẹ gật đầu: "Trận đại chiến vạn năm trước, Tần gia thống lĩnh trăm vị đại năng xuất chiến, lúc đó gia chủ Tần Chiêu Mặc bỏ mình, những người còn lại cũng đều không thể sống sót trở về. Kia một hồi đại chiến cực kỳ thảm liệt, chiến trường chính Mai Cốt Chi Địa trở thành tuyệt địa, liền ngay cả hai phe địch ta thi thể hồn phách đều không còn dấu vết mà tìm kiếm, cho nên Lục đại hộ pháp đã chết hay chưa, chỉ có thể dựa vào năm đó người duy nhất còn sống, cũng chính là Văn Nhân gia Lão Tổ kể lại, ngoài ra dựa vào binh khí bỏ lại chiến trường để phân biệt. Nhưng trận chiến kia Ma Tộc đích xác chỉ có Nữ Nguyên cùng Thác Bạt chạy trốn trở về, lại thêm gia chủ Văn Nhân gia chính miệng nói, bốn tên hộ pháp ma tộc đều đã bị giết chết, cho nên hậu nhân cơ bản đều nghe theo như vậy. Nhưng vũ khí bản mệnh của Kỳ Sơn không có tìm được, điểm này rất đáng ngờ."
"Kỳ Sơn, Thái Gia Gia xác định sao?" Tần Mặc Hàm trong lòng ngưng lại.
"Ta từng xem qua bản chép tay của Tằng Tổ, trong đó người ghi chép rất tỉ mỉ về Lục đại hộ pháp Ma tộc, dĩ nhiên bao quát cả vũ khí bản mệnh của chúng, nhưng lại thiếu Cốt Vương Tọa của Kỳ Sơn, nghe nói không ai từng thấy qua Cốt Vương Tọa dáng dấp ra sao, chỉ từ dân gian đồn đại cùng ký lục của các vị tiền bối có nhắc đến. Mà năm đó binh khí của tứ đại hộ pháp toàn bộ bị hư hao, lại lây dính vô số tính mệnh anh hùng, liền bị phá hủy mai táng, lúc ấy ghi chép về ba món vũ khí kia rất cụ thể, nhưng về Cốt Vương Tọa khiến người khắc sâu lại không có một dòng. Tương truyền Cốt Vương Tọa được luyện hóa từ thi cốt của một vị đại năng cảnh giới Tiên Thiên, lấy xương sống để đúc thành, ai có thể quên đi."
Nghe Tần Tùng, Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng liếc nhau, cơ bản kết luận cái gọi là 'thủ lĩnh' để Ma Tộc trăm phương ngàn kế muốn đón về, chính là Kỳ Sơn! Hắn không có chết! Mà Sở Thịnh nói năm đó truy sát Kỳ Sơn liền là Văn Nhân gia Lão Tổ, chẳng lẽ Văn Nhân gia cũng có vấn đề, bọn họ vì danh dự giấu giếm, vẫn là khuất phục tại Ma Tộc? Nàng có thể kết luận phong ấn Kỳ Sơn không phải Văn Nhân gia Lão Tổ, nếu là hắn thì việc gì phải giấu giếm, vậy Kỳ Sơn là bị ai phong ấn?
Ba người đều trầm mặc hồi lâu, Tần Mặc Hàm cuối cùng mở miệng nói: "Kỳ thật bây giờ mọi thứ đều đã sáng tỏ, con trước kia liền hoài nghi Kỳ Sơn, hắn còn sống là mối họa rất lớn, có điều cũng không thể tệ hơn nữa. Hiện tại việc cấp bách là tìm ra nơi hắn bị phong ấn, chỉ cần không cho Ma Tộc tiếp cận, hắn liền không cách nào gây sóng gió. "
"Không sai, đây mới là khẩn yếu nhất, để gia gia con phái người tra xét thật kĩ những nơi từng xảy ra đại chiến, mấy nơi trọng điểm cần đặc biệt lưu ý, nhất định sẽ tìm ra."
"Vâng. "
"Trở về đi, Bách Xuyên đoán chừng cũng đang chờ các con." Tần Tùng hiểu rõ con trai mình, chính mình đột nhiên gọi Tần Mặc Hàm vào Huyền Động, đoán chừng Tần Bách Xuyên sẽ lo lắng đến đứng ngồi không yên. Liếc nhìn tằng tôn nữ ở một bên, Tần Tùng âm thầm bật cười, đứa nhỏ này đã thành bảo bối quý giá nhất trong lòng mấy lão nhân bọn hắn.
Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng đang chuẩn bị rời đi, Tần Tùng đột nhiên nhớ đến cái gì, mở miệng nói: "Hàm Nhi, còn nhớ ta đã từng bốc một quẻ cho con."
Tần Mặc Hàm sững sờ, nàng xoay người nhìn Thái Gia Gia, trong mắt Tần Tùng ẩn ẩn lo lắng, tầm mắt vẫn một mực khóa chặt Tô Tử Ngưng.
Tần Mặc Hàm có chút nghiêng người: "Hàm nhi nhớ kỹ, nơi tử kiếp cũng là nơi sinh cơ, Thái Gia Gia không cần lo lắng, Hàm nhi không tin số mệnh, nhưng là có đôi khi mệnh định, cũng phải bình tĩnh đối mặt."
Tần Tùng thở dài, nhẹ gật đầu, ra hiệu các nàng đi, đồng thời khởi động trận pháp bên ngoài Huyền Động, để tránh các nàng lại bị đông cứng.
Tô Tử Ngưng luôn cảm thấy đối thoại của bọn họ bên trong có ý tứ gì khác, trong lòng ẩn ẩn có chút bất an, do dự một chút vẫn là dò hỏi: "Thái Gia Gia cùng nàng nói đến tử kiếp, là chuyện lúc đó nàng kể cùng ta sao?"
"Ừm, mấy lần trước cũng không phải đều bình yên vô sự sao, chỉ là không biết cái gọi là tam kiếp có phải hay không đã độ xong, nhưng đã nói có sinh cơ, kia cũng không cần quá mức lo lắng. " Tần Mặc Hàm biết nàng lo lắng, trấn an nói.
Tô Tử Ngưng nhẹ gật đầu, nhưng là luôn cảm thấy Tần Mặc Hàm có việc giấu giếm nàng, nhưng lại không biết hỏi thế nào, lại thêm đột nhiên biết được trên người mình tồn tại họa ngầm, càng là tâm loạn như ma.
Đi đến cửa hang, Tô Tử Ngưng vẫn trầm mặc không nói, Tần Mặc Hàm nhìn nàng, đi đến bên người nàng, đột nhiên đem nàng ôm ngang ở trong lồng ngực, cấp tốc dọc theo Tần Tùng kích phát Trận Pháp nhảy xuống.
Tô Tử Ngưng bị giật nảy mình, mau mau ôm cổ Tần Mặc Hàm, kinh hãi nói: "Nàng làm ta sợ muốn chết. "
Tần Mặc Hàm cúi đầu nở nụ cười: "Ta ôm nàng, nàng còn sợ sao?"
"Ai