Huyết thệ chính là khế ước cổ xưa nhất Tu Chân giới, một khi lập xuống tuyệt không sửa đổi, không chết không thôi, hơi không cẩn thận chính là dị thường thê thảm, cũng mười phần hao tổn tu vi, bởi vậy cho dù là không thẹn với lương tâm, cũng không ai dám tuỳ tiện đi nếm thử.
Bạch Liễm hành động này làm cho tất cả mọi người cũng không còn nghi vấn nữa, Tần Mặc Hàm lông mày gấp vặn, để Tần Phóng đưa Bạch Liễm cùng Nhạc Phồn trở về Tử Vân Phong.
"Việc đã đến nước này, ta cũng không cần phải nhiều lời nữa, chuyện nên phát sinh rồi sẽ phát sinh, cũng không vì sự sợ hãi cùng tránh né của các vị mà biến mất, lựa chọn như thế nào, các vị cứ nói đi."
Sau một trận im lặng, Phó Kình mở miệng: "Vô luận như thế nào, chuyện này cũng nhắc nhở chúng ta, nhất định phải tăng cường bảo vệ tốt dòng chính các gia tộc, đồng thời còn phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nếu như ma tộc xâm lấn, nên ứng phó ra sao? Ngay cả khi chỉ có duy nhất Nữ Nguyên, cũng đủ khiến chúng ta một phen khốn đốn."
"Nói đúng lắm, ta Thiên Cơ các tuyệt không buông lỏng."
"Vọng Tiên Tông đồng dạng không thể đổ cho người khác."
Mấy nhà đều lần lượt mạnh miệng nói, sau đó cùng nhau thành lập Tuần Vệ Binh, nghiêm tra tu sĩ trong thành, tiếp tục càn quét toàn bộ ma tu ẩn núp.
"Ngoài ra, Vô Cực Tông không chỉ có Sóc Nhật là ma tu, đêm qua có ma tu xông vào thủy lao ý đồ lấy tinh huyết Nhạc Phồn sư tỷ. Tông chủ, hi vọng ngài có thể đem trọng điểm đặt ở chuyện này, mà không phải Tử Vân Phong." Mắt thấy luôn luôn không nói nhiều Tần Mặc Hàm hôm nay phí đi rất nhiều miệng lưỡi, Tô Tử Ngưng bên cạnh chủ động tiếp lời, đề một câu.
"Còn nữa, ma tu không có khả năng chỉ lẫn trốn trong Vô Cực Tông, các vị ở đây cũng đều hiểu rồi, hy vọng mỗi gia tộc có thể hao tổn tâm trí nghiêm tra nội bộ một phen."
"Chờ một chút, Lạc mỗ có cái yêu cầu quá đáng, hi vọng Tần thiếu chủ nghe một lời."
Tô Tử Ngưng ánh mắt rơi ở trên người hắn, trong lòng có chút cười nhạo, nghe đến cũng không phải là chuyện tốt.
"Lạc thiếu gia mời nói."
"Tần gia độc chiếm Bắc Xuyên chi địa vạn năm rồi, bây giờ Tu Chân giới nguy cơ trùng trùng, không biết Tần gia có thể dàn xếp, để đệ tử các gia tộc có thể có cơ hội nhập Bắc Xuyên tôi luyện một phen, mau chóng trưởng thành. Đây cũng là chuyện chúng ta trước đây lúc thương thảo, đã từng đề cập qua."
Bắc Xuyên chi địa, một vùng đất khắc nghiệt băng tuyết ngập trời, ngàn dặm hàn băng sương mù trải dài, lạnh đến cắt da cắt thịt, lại là nơi khiến tất cả gia tộc đều hâm mộ, bọn hắn vẫn cho rằng Tần gia đạt được địa vị hôm nay, cùng Bắc Xuyên thoát không khỏi liên quan.
Tô Tử Ngưng ngồi ở phía sau, trầm thấp bật cười một tiếng, ý tứ trào phúng không cần nói cũng biết. Quả nhiên bọn hắn không đóng kịch được nữa, mục đích mời người chủ sự Tần gia ra mặt, chỉ sợ trọng điểm mà muốn nhằm vào chuyện này.
Tô Tử Ngưng không chút nào che giấu cử động, để một đám người bên dưới cảm giác như bị bóc mẽ, đều có chút xấu hổ. Văn Nhân Thu liếc mắt nhìn Tô Tử Ngưng, tỏ ý nàng không nên hành động theo cảm tính. Dù cho nàng cùng Tần Mặc Hàm thân thiết đến cỡ nào, thì chuyện của Tần gia, chỉ có Tần Mặc Hàm mới có thể lên tiếng, nàng một người mang họ Tô giờ phút này lại hành động như vậy, tất nhiên sẽ chọc cho những gia tộc kia sinh lòng oán hận.
Mắt thấy Tô Tử Ngưng hoàn toàn không quan tâm sự nhắc nhở của người kia, Tần Mặc Hàm trong mắt mang theo tia cười nhạt, quay đầu nhìn nàng, ra hiệu nàng ngoan một chút. Quân tử khó phòng tiểu nhân, những người kia không dám đối với Tần gia ra tay, nhưng sẽ không khách khí với nàng, Tô Tử Ngưng vì Tần Mặc Hàm đã gây hiềm khích với rất nhiều người, Tần Mặc Hàm không thể không kiêng kỵ.
Tô Tử Ngưng vốn không muốn Tần Mặc Hàm cùng những người này tranh luận quá nhiều, cho nên mới nghĩ thay nàng bày tỏ thái độ, thấy nàng ngăn cản, mấp máy môi liền nhịn xuống. Tình trạng đối đãi quá khác biệt này khiến Văn Nhân Thu giận sôi, hắn cúi đầu xuống trong mắt một mảnh ám trầm.
"Không sai, Tần gia năm đó vì đối kháng Ma tộc đã hy sinh rất nhiều, Tần thiếu chủ bây giờ vì chuyện Ma tộc cũng lo lắng hết lòng, chắc hẳn có thể rộng lượng nuôi dưỡng một nhóm nhân tài trẻ tuổi xuất chúng, vì Tu Chân giới mà mở rộng cửa Bắc Xuyên." Văn Nhân Thu cũng không phủ nhận, hắn tiếng nói đạm mạc, tựa hồ hết thảy đều là chuyện đương nhiên.
Tần Mặc Hàm gật đầu: "Cũng có lý, Văn Nhân công tử cùng chư vị đều nghĩ như vậy, tất nhiên là một lòng muốn tăng cao thực lực Tu Chân giới. Nếu mọi người đều đồng tâm hiệp lực, Tần gia đương nhiên sẽ không từ chối. Bắc Xuyên, Tần gia xưa nay chưa từng cấm ngoại nhân đi vào, bây giờ càng là như vậy, Mặc Hàm không rõ, Lạc thiếu gia vì sao có câu hỏi này?"
Tần gia ở vào cực bắc chi địa, giữa lòng Bắc Xuyên, mấy chục vạn năm qua hình thành cực đại kết giới, đã đem nguồn linh lực cùng tài nguyên dồi dào khắp Bắc Xuyên bao bọc ở bên trong, một khối bảo địa giữa trời đất, như thế nào Tần gia có thể độc chiếm. Người tiến vào Bắc Xuyên, Tần gia chưa từng trục xuất, chỉ cần không được tự tiện xông vào kết giới, những nơi khác vẫn có thể tùy ý đi, nhưng kể từ đó, Bắc Xuyên lịch luyện hung hiểm không kém Vô Tận Hải Vực, nhưng kỳ ngộ cũng khiến bao kẻ thèm nhỏ dãi. Lần này Lạc Trầm cùng Văn Nhân Thu đề nghị như vậy, rõ ràng là muốn được đi vào Tần gia thí luyện chi địa, chia cắt một chút chỗ tốt thôi.
Văn Nhân Thu mày kiếm hơi trầm xuống: "Tần thiếu chủ không hiểu?"
Tần Mặc Hàm ánh mắt lành lạnh, chậm rãi quét qua hai người bọn hắn, lập tức nàng cười khẽ lên tiếng: "Hiếm thấy, ta lại không ngờ tới, Văn Nhân gia cũng thực sự rất rộng lượng, là ta nhỏ hẹp. Nếu là vì bá tánh muôn dân trong thiên hạ, Tần gia ta nhường lại Bắc Xuyên cũng không vấn đề gì."
Tần Chính Tiêu mấy người biến sắc: "Thiếu chủ!"
"Văn Nhân gia có Thiên Dã bí cảnh, Lạc gia có Lạc Hoang Nguyên, Vạn Kiếm Tông có Vạn Kiếm Trủng, Thiên Cơ Các có Tứ Thủy chi cảnh, con cháu Tần gia ta ngưỡng mộ đã lâu, vừa lúc các vị cùng Tần gia ta chung tay mở rộng cửa, toàn bộ gia tộc lớn nhỏ tu sĩ lang bạt đều được vào tôi luyện, lo gì không đủ sức tiêu diệt Ma tộc?" Tần Mặc Hàm đưa tay ngẳn cản mấy người Tần Chính Tiêu, nàng tiếng nói thanh nhã nhu hòa, vẻ mặt cũng nhất quán đoan chính, mỗi chữ nói ra đều hợp tình hợp lý, cũng liền kéo toàn bộ nhân vật dưới kia vào cuộc.
Mấy thế lực yếu dĩ nhiên vui mừng không thôi, thế nhưng Văn Nhân gia, Lạc gia cùng Ngũ Đại Tông mặt đều biến sắc. Tu Chân giới là nơi kẻ thắng làm vua, gia tộc thế lực bọn hắn có thể mạnh mẽ như vậy, chính là nhờ những tài nguyên kia phía sau hậu thuẫn. Tình thế Tu chân đại lục mười phần ổn định, kẻ mạnh ngày thêm mạnh, kẻ yếu nếu không phải bị chôn vùi chính là bị thâu tóm. Mấy chục vạn năm nay cũng không có gì thay đổi, ngoại trừ trận đại chiến vạn năm trước để các thế lực lớn trải qua một phen thanh tẩy. Ngay cả như vậy, những gia tộc tông môn đứng đầu vẫn như cũ không thể lay chuyển. Bên cạnh lý do duy trì được huyết thống dòng chính trác tuyệt, nguyên nhân lớn nhất chính là các gia tộc đều dựa vào tài nguyên nơi bảo địa mình chiếm cứ, không ngừng khai thác để bồi dưỡng.
Thiên Dã bí cảnh của Văn Nhân gia là nơi rèn luyện tu vi, cung cấp các loại thiên tài địa bảo, linh thạch cần thiết cho mấy vạn đệ tử trong gia tộc, nếu không còn là độc hữu của Văn Nhân gia, chẳng những bọn hắn phải chịu tổn thất nặng nề, càng không gánh nổi địa vị vô song tại Tu Chân giới! Độc quyền chiếm cứ tài nguyên cùng thực lực gia tộc liên quan mật thiết, nếu không còn ưu thế, Văn Nhân gia như thế nào lớn mạnh.
Tần Mặc Hàm thản nhiên nhìn xem đủ loại biến hóa của đám người kia, mà Tô Tử Ngưng ngồi bên nàng không nén được ý cười, có một người yêu vừa thông minh vừa đáng yêu, quả nhiên vui vẻ đến cực điểm. Bất quá, Tần Mặc Hàm vẫn là chừa bọn hắn mặt mũi, đổi lại nàng, đoán chừng trực tiếp vạch mặt.
Sắc mặt Văn Nhân Thu thay đổi liên tục, rốt cuộc duy trì không nổi bình tĩnh, hết sức khó coi, liền ngay cả mấy người Lạc Trầm cũng nói không nên lời. Sau một hồi Văn Nhân Thu mới mới mở miệng nói: "Các mật cảnh bảo địa đều là chỗ dựa sinh tồn của mỗi gia tộc tông môn, chúng ta làm sao có thể không hợp tình người mà để Tần gia nhường ra cơ nghiệp. Chúng ta sở cầu bất quá là lúc đến thăm viếng Bắc Xuyên Tần gia, liền được tạo chút thuận lợi, các thế lực khắp nơi đều rất ngưỡng mộ Tần gia, luôn mong có dịp đến bái