Người đàn ông được gọi là chú Bảy nhanh chóng cúi đầu, mở miệng nói: “Xin lỗi.”“Không sao.” Lê Phi Phàm xua tay ra vẻ không để ý, lại quay sang nói với Hoắc Uẩn Khải: “Nhị gia, vậy hai người cứ nói chuyện đi, tôi đi ra ngoài trước.”Lê Phi Phàm không phải người không tinh ý, người đàn ông đang đứng trước mặt anh có khí chất rất sát phạt quyết đoán.Kiếp trước, Lê Phi Phàm từng tiếp xúc với rất nhiều người, nhưng nói thật là mấy ông lớn trong giới giải trí thật ra đều làm mấy vụ buôn bán mờ ám.
Bọn họ hay hút xì gà, thích chơi đủ kiểu nam nữ, trong miệng toàn là mấy chuyện như tẩy tiền hoặc là buôn lậu.Lê Phi Phàm đã từng thấy rất nhiều kiểu người này trà trộn ngoài vòng pháp luật, nhưng anh vẫn cảm thấy họ khác hẳn với chú Bảy ở trước mặt anh.Chế tài của pháp luật ở thế giới này vốn đã hỗn loạn hơn nhiều so với thế giới trước đây của anh.Người tên chú Bảy vừa nhìn đã biết là người trà trộn lâu năm ở trong tối, Lê Phi Phàm tuyệt đối sẽ không hoài nghi trong tay ông ta từng dính mạng người.
Trước kia Lê Phi Phàm chưa từng nhìn thấy mặt đó ở nhà họ Hoắc chẳng qua là do Hoắc Uẩn Khải không muốn để anh nhìn thấy mà thôi.Nhưng chưa từng thấy không có nghĩa là không tồn tại.Lần này Hoắc Uẩn Khải trực tiếp giữ anh lại.“Không sao.” Hắn nói: “Cậu cứ ở lại đi.”Lê Phi Phàm cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng anh vẫn nghe lời hắn mà dừng chân.Hoắc Uẩn Khải lại quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên.Tướng ngồi của hắn rất tùy ý, đôi tay giao nhau trên mặt bàn: “Chuyện mà chú nói, tôi đã hiểu rõ rồi.”“Nhưng chú Bảy, tôi dùng đến mấy người lần nữa chỉ là vì Thịnh Kinh sắp loạn.
Sáng sớm tôi cũng đã nói qua, chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, trên gia phả của nhà họ Hoắc vẫn sẽ không có một chút dấu vết nào liên quan đến các người.”Lê Phi Phàm nhạy bén nhận ra rằng Hoắc Uẩn Khải lúc này và hắn của ngày thường rất khác nhau.
Lúc này hắn giống như nước dưới đáy hồ nơi đá ngầm, vô hình trung tạo ra cảm giác uy hiếp cho người khác.Sống lưng thẳng tắp của người đàn ông trung niên lại một lần nữa cong xuống một chút, giọng nói đều đều nhưng tràn đầy vẻ cung kính.“Nhị gia chịu dùng đến chúng tôi, chính là đã công nhận giá trị tồn tại của nhánh chúng tôi rồi.”“Khoảng thời gian được đi theo lão thái gia chính là thời gian huy hoàng nhất của nhánh chúng tôi, lão thái gia chỉ định ngài làm người nối nghiệp là muốn nhà họ Hoắc có thể công khai đứng dưới ánh mặt trời.
Chúng tôi còn tồn tại được đến bây giờ đều nhờ sự nhân từ của Nhị gia.”Hoắc Uẩn Khải cũng không nhiều lời: “Chú lui xuống đi, về sau có chuyện gì thì cứ để người tới báo tôi là được.”“Vâng.”Người đàn ông trung niên khom người lui ra.Lê Phi Phàm đang đứng ở phía sau Hoắc Uẩn Khải.Tận đến khi Hoắc Uẩn Khải quay đầu lại nhìn anh: “Choáng?”“Cũng không phải.” Lê Phi Phàm chỉ nhíu mày: “Vừa nãy chú ấy nói cái gì mà Bạch Hổ vào bờ là sao? Anh nói sắp tới Thịnh Kinh sẽ không được yên ổn có liên quan tới nhà họ Đỗ phải không?”Lê Phi Phàm khẳng định việc hắn đã giữ mình lại thì sẽ không ngại giải đáp cho mình.Cho nên anh cũng hỏi thẳng.“Đó là tiếng lóng đề cập đến chuyện buôn bán ngầm trong ngành, cậu không cần phải xen vào.” Hoắc Uẩn Khải nói: “Gần đây nhà họ Đỗ ở Thịnh Kinh liên tục ra tay, trong đó có vài mặt đã gây uy hiếp đến lợi ích của không ít gia tộc lớn, chuyện loạn lên cũng chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.”Lê Phi Phàm nghe xong bèn nhăn chặt mày.Thật ra cả cuốn “Hồng Sí” chưa từng miêu tả đến chuyện tranh đấu gia tộc, nhà họ Đỗ chỉ được đề cập sơ qua, thậm chí ngay cả nam ba và nam bốn hay là nam năm như Đỗ Phong cũng không được miêu tả kỹ càng.Lê Phi Phàm chỉ nhớ hắn ta vẫn luôn cảm kích ân huệ của Thư Dịch Khinh, có đoạn Thư Dịch Khinh gặp nạn, hắn ta còn giết người giúp cậu ta rồi ngồi tù.Từ lúc Lê Phi Phàm có thêm một đoạn trí nhớ nữa, anh cảm thấy nơi đây có khuynh hướng biến thành một thế giới tồn tại hoàn chỉnh.Mà thế giới nào đã tồn tại thì sẽ có quy tắc của riêng nó.Chuyện Thư Dịch Khinh thức tỉnh, còn có Vương Du hiện tại không biết đang ở đâu.Bao gồm cả chính Lê Phi Phàm, tất cả họ đều là những tồn tại bất thường nằm ngoài quy tắc.Tất cả những bất thường đó chính là nguyên nhân khiến nhà họ Đỗ xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người lần nữa.Đồng thời cũng thúc đẩy hướng đi của cốt truyện từng bước phát triển tới ngày hôm nay.Hoắc Uẩn Khải đột nhiên kéo anh lại gần.Lê Phi Phàm bị kéo trực tiếp ngã ngồi lên đùi Hoắc Uẩn Khải, anh mờ mịt nhìn hắn: “Anh làm cái gì vậy?”“Thấy cậu cứ nhíu mày.” Hoắc Uẩn Khải vươn tay vuốt phẳng nếp nhăn giữa mày cho anh, động tác nhẹ nhàng như tùy ý lại tràn đầy quan tâm: “Nghĩ gì vậy?”Lê Phi Phàm ngồi ở trên đùi hắn cũng không thèm giãy giụa, ăn ngay nói thật: “Tôi có một loại dự cảm không hay.”“Giữ cậu lại chính là vì tôi không muốn gạt cậu.” Tay của Hoắc Uẩn Khải đặt ở phía sau lưng anh, hắn nói: “Nhà họ Đỗ ra tay với Tần Bách Dạ ngay từ đầu đã chứng minh dã tâm của họ không nhỏ.
Thư Dịch Khinh tồn tại cũng chỉ làm dã tâm này lớn hơn thôi.
Nhưng mà...” Hoắc Uẩn Khải đang nói bỗng tạm dừng, hắn nhìn anh: “Tất cả những chuyện này tôi sẽ xử lý, nói cho cậu để cậu khỏi suy đoán rồi nghi ngờ lung tung.” Hoắc Uẩn Khải chạm nhẹ vào chỗ trái tim anh: “Nơi này của cậu nên yên tĩnh một chút, cố gắng đừng để xảy ra vấn đề gì là được.”Lê Phi Phàm bị hắn chạm nhẹ, nhịn không được vươn tay ngăn lại tay của hắn.Lê Phi Phàm nói: “Anh cũng biết chuyện này tôi không làm chủ được mà.”Hoắc Uẩn Khải nhìn anh một cái: “Tôi biết, nhưng cậu cũng đừng quên lời dặn của ông Chúc.
Lần này chịu đau suốt đêm lả vì cảm xúc của bản thân cậu, nếu không muốn bệnh của mình trở nặng thêm thì ngoan ngoãn nghe lời đi.”Lê Phi Phàm trong lúc nhất thời cảm thấy Hoắc Uẩn Khải vô cùng có ý tứ.Anh nâng mặt Hoắc Uẩn Khải lên, nhìn lướt qua lông mày của hắn, ánh mắt đang rất chuyên chú, sống mũi cao thẳng, còn cả đôi môi có độ dày mỏng vừa vặn của hắn.Lê Phi Phàm nhìn một lúc rồi đưa ra đánh giá: “Thật là dễ nhìn.”Hoắc Uẩn Khải ngoài ý muốn mà nhướng mày: “Sau đó thì sao?”“Dáng vẻ “cho dù trời có sập xuống thì đã có tôi” của anh càng dễ nhìn.”“Ừm, dù sao cậu cũng khá trọng ngoại hình, nếu tôi xấu xí thì có lẽ lúc đầu cậu đã không hợp tác với tôi rồi.”Lời này khiến Lê Phi Phàm nhướng mày: “Ái chà, anh hiểu tôi quá.”“Bảo vệ cậu là chuyện tôi phải làm, dù sao cậu đã bán mình để trả nợ cho tôi rồi.”Lê Phi Phàm không ngờ nói một hồi lại vòng trở về đề tài này.Anh sửng sốt, buột miệng nói: “Nhị gia muốn cho cái giá như thế nào?”“Hôn một cái năm tệ, sờ một cái thì một trăm tệ, nếu là toàn bộ thì một nghìn.
Tùy vào trình độ phát huy của cậu mà cân nhắc thêm, không giới hạn hạn mức.”Hoắc Uẩn Khải vừa nói xong đã bị Lê Phi Phàm cho một đấm vào ngực.Anh cắn chặt răng: “Anh đi tìm chết đi.”Hoắc Uẩn Khải như không hề bị ảnh hưởng bởi một đấm này, thậm chí còn cười: “Sao vậy? Cậu cảm thấy hời quá à?”“Ông đây cmn vẫn là xử nam!” Lê Phi Phàm bị con số trong miệng đối phương làm cho khiếp sợ đến mức mặc kệ thật giả mà trực tiếp nổi giận: “Toàn bộ mới được một nghìn? Hôn một cái là năm tệ? Sao anh không hôn một con heo luôn đi!”Hoắc Uẩn Khải bị biểu cảm nghiêm túc của anh làm ngứa ngáy, trực tiếp ôm anh cười ra tiếng.Lê Phi Phàm chưa từng nhìn thấy hắn cười vui vẻ như vậy, anh lắc qua lắc lại bả vai hắn, mắng: “Anh cười cái gì!”“Ngoan nào, tôi sẽ không thử với heo đâu.”Hoắc Uẩn Khải khó khăn lắm mới nhịn được cười: “Vậy cậu tự ra giá đi.”“Còn lâu!” Lê Phi Phàm lùi về phía sau, giận điên lên: “Không bán nữa, tôi tự trả nợ.”Hoắc Uẩn Khải gật đầu, ý cười còn chưa biến mất: “Đi nào, cho cậu một kỳ hạn, ba năm đi.
Ba năm mà không trả hết thì lấy lãi suất 30% một tháng của chợ đen mà tăng dần lên.”Lê Phi Phàm hoảng sợ: “Anh có biết 30% của số tiền kia là bao nhiêu không? Lại còn mỗi tháng?”Hoắc Uẩn Khải nhướng mày: “Tôi đã nói rồi, tôi là thương nhân, đừng kỳ kèo chuyện tiền bạc với thương nhân.”Lê Phi Phàm tức giận gật đầu: “Được, anh cứ chờ đó cho tôi!”Vừa bước ra khỏi thư phòng của Hoắc Uẩn Khải, dáng vẻ bị chọc giận của Lê Phi Phàm đã nhạt đi.Thậm chí thoạt nhìn tâm trạng của anh còn không tệ.Hai ngày sau, Tưởng Huân gọi một cú điện thoại đến: “Tôi nói nè Lê gia, anh bận cái gì vậy?”“Tôi bận làm công trả tiền.” Lúc cậu ta gọi đến, Lê Phi Phàm đang ăn cơm cùng vài nhà đầu tư, anh nhanh chóng rời bàn tìm một