Lê Phi Phàm bị còng tay vào đầu giường, áo sơ mi trên người vì giãy giụa mà nhăn nhúm hết, anh nói: “Đến cả phí chia tay em cũng không cần, anh biết em đây hy sinh lớn đến mức nào không, đừng có được voi đòi tiên nhá.”“Thế nào gọi là được voi đòi tiên?” Hoắc Uẩn Khải ngồi cạnh giường hỏi anh như thật.Lê Phi Phàm nghiến răng, lại kéo cái tay bị còng, trợn mắt nhìn hắn nói: “Anh biết rõ mà còn hỏi.”Tay Hoắc Uẩn Khải từ từ trượt xuống men theo gò má của Lê Phi Phàm.Đầu ngón tay nhẹ nhàng khều cổ áo anh, hắn hỏi: “Như vậy?”Lại tiếp tục trượt xuống dưới: “Hay là như thế này?”“Sở khanh.” Lê Phi Phàm mắng hắn.Hoắc Uẩn Khải nhếch khóe miệng, bật cười: “Chẳng phải em đang nghĩ đến cái này sao?”Lê Phi Phàm nói: “Thành thạo chuyện này như thế, ai biết anh có thử qua trên người khác hay không.”Khi Hoắc Uẩn Khải bị Lê Phi Phàm cà khịa vô lý, hắn đang lấy áo sơ mi bên cạnh khoác lên.Nghe được những lời này, hắn dừng tay hỏi anh: “Cho nên em tức giận vì chuyện này?”Còi báo động của Lê Phi Phàm ngay lập tức vang lên.Đến cả giãy giụa anh cũng không làm nữa, nheo mắt nhìn Hoắc Uẩn Khải một cách nguy hiểm: “Có nghĩa là anh từng thật sự ngủ với người khác rồi?”Lê Phi Phàm như vậy, có chút sắc bén nhè nhẹ toát ra từ trong xương cốt của anh.Trong mắt như có lửa, đốt đỏ cả đuôi mắt và hai má khiến gương mặt ngày càng trưởng thành trong hai năm nay cũng sinh động hơn.Trên thực tế, không phải Lê Phi Phàm không tin tưởng Hoắc Uẩn Khải, chỉ là anh đột nhiên nhớ tới lúc mình không xuất hiện.Nếu Hoắc Uẩn Khải không phải nhân vật bị khống chế trong sách thì sẽ không có chuyện thủ thân như ngọc vì người khác như tiểu thuyết đặt ra.Nhìn thân phận với địa vị này của hắn là thấy được ngay.Từ trước đến nay Lê Phi Phàm chưa từng để ý vấn đề này, hiện tại anh chợt nhớ đến bèn không thể dừng nghĩ miên man được.Đến mức ánh mắt đánh giá Hoắc Uẩn Khải cũng mang theo ý dò xét.Cuối cùng, vừa mới nổi lên sự nghi ngờ, mông đã bị Hoắc Uẩn Khải đánh một cái.“Anh đánh em làm gì?” Lê Phi Phàm rất tức giận.Hoắc Uẩn Khải cười nhạo, cúi thấp đầu xuống nói nhỏ bên tai anh: “Bởi vì em đáng bị ăn đòn.”Lê Phi Phàm nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, hỏi: “Cho nên trước đây anh thực sự chưa từng làm sao?”Hoắc Uẩn Khải đè anh ra hôn.Hôn đến nỗi người Lê Phi Phàm mềm nhũn, thở hổn hển, tay bị còng nên chỉ có thể mặc người xâu xé.Hoắc Uẩn Khải lùi lại một chút, một tay chống mình nằm xuống, một tay khều vài sợi tóc lòa xòa của Lê Phi Phàm, nhìn ánh mắt mờ mịt bị hun đỏ của anh, nói: “Đương nhiên không có, tức giận thì tức giận, nhưng em không tự thấy vô lý à?”Lê Phi Phàm nghiêng đầu nhìn hắn, nói: “Nói láo, rõ ràng là anh kinh nghiệm đầy mình, vô lý đâu ra?”Hoắc Uẩn Khải cười rộ lên.Hắn lại cúi thấp xuống một chút, nói bên tai Lê Phi Phàm: “Đúng vậy, kinh nghiệm đầy mình trên người em.”Lê Phi Phàm run rẩy, không chịu được hơi thở của hắn ở bên tai, anh không khỏi dịch sang bên cạnh.Một giây sau anh lại bị Hoắc Uẩn Khải kéo về.Hoắc Uẩn Khải nhìn vành tai đỏ ửng của anh, tiếp tục nói: “Lời này đã không chịu nổi, quên lúc mình phóng túng thì thế nào rồi à? Lần làm bên cửa sổ để em nhìn bên ngoài thì không chịu, sau đó lại ôm tôi xin tôi nhanh một chút, quên rồi? Còn có...!đừng trốn, có chỗ nào của em mà tôi chưa nhìn, chưa hôn đâu, hửm?”Lê Phi Phàm nghe thấy những lời này, cả người muốn nổ tung.Mỗi cảnh tượng lướt qua trong đầu đều hiện lên trước mắt.“Đừng nói nữa.” Lê Phi Phàm dùng cái tay không bị còng lại bịt miệng Hoắc Uẩn Khải.
Anh bị hôn đến nỗi rụt người lại, lại đặt tay lên ngực hắn, đẩy hắn ra: “Anh đứng lên!Miệng vết thương sắp nứt ra rồi! Họ Hoắc kia!”Suy cho cùng anh vẫn kiêng dè vết thương của Hoắc Uẩn Khải.Kết quả là khiến bản thân giãy giụa tới mức mệt lử trong ngực Hoắc Uẩn Khải.Hoắc Uẩn Khải thấy anh thở hổn hển nằm liệt trước người mình, tay phải men theo cái cổ rịn mồ hôi của anh đến sau gáy, nhẹ nhàng vuốt vài cái.Sau đó hắn đứng dậy.Hắn chậm rãi cài lại cúc áo, nhìn Lê Phi Phàm nằm trên giường, nói: “Mấy ngày nay chịu khó ở yên một chỗ, tôi sẽ bảo chú Phúc cho người đưa đồ chuẩn bị cho hôn lễ chính thức tới.”Lê Phi Phàm đột nhiên ngẩng đầu.Anh nhìn Hoắc Uẩn Khải đang cài cúc áo được một nửa: “Hôn lễ chính thức?”“Ba ngày sau chính thức tổ chức.”Lê Phi Phàm dừng lại khoảng hai giây: “...!Không phải, anh đã được em đồng ý hay chưa, anh cứ thế kết hôn à?”“Không cần em đồng ý.” Hoắc Uẩn Khải cài xong, lại cúi xuống lần nữa, kéo còng tay của anh, nói: “Tôi nhốt em ở chỗ này đến ngày hôn lễ chính thức, đến lúc đó em muốn hay không thì cũng phải kết hôn.”Lê Phi Phàm hoàn toàn sững sờ.Anh chậm rãi nói: “Trâu bò.”Hoắc Uẩn Khải duỗi tay, nhẹ nhàng xoa mặt anh.“Ngoan chút đi, đừng chọc tức tôi.”Lê Phi Phàm nghiêng đầu tránh tay của hắn, cạn lời: “Anh chơi tới nỗi nghiện luôn rồi hả, lẹ lên, buông em ra.”“Cầu xin tôi đi.”Lê Phi Phàm không có tí liêm sỉ nào: “Xin anh, em xin anh đó, Nhị gia, anh thả em ra đi, sau này em không dám nữa.”Hai người nhìn nhau cười.Hoắc Uẩn Khải cởi còng tay ra giúp anh, nhẹ nhàng xoa bóp cổ tay cho anh.“Kết hôn đi.” Hắn nói lại lần nữa, vẻ mặt nghiêm túc.Lê Phi Phàm nhìn hắn một cái: “Vậy anh xin em đi.”“Xin em đó.”“Được thôi, thế em miễn cưỡng đồng ý vậy.”Tin tức sếp tổng của tập đoàn Hoắc thị- Hoắc nhị gia sắp kết hôn đã lan truyền đến toàn bộ Thịnh Kinh trong thời gian nửa ngày.Không ai ngờ hắn mất tích một tuần trời, tin tức đầu tiên truyền ra khi vừa trở về vậy mà lại không phải tranh đấu tập đoàn mà là hắn sắp kết hôn.Tin tức này đã được chứng thực, đảm bảo thật 100%.Khác với tình nhân gì đó bên cạnh ngày trước, tin đồn che giấu chuyện kết hôn hay sinh con vô căn cứ hoàn toàn không thể so bì được.Trên thực tế, dù toàn bộ cánh truyền thông ở Thịnh Kinh được phái đi cũng không đào ra được nội dung gì ngoài tin Hoắc Uẩn Khải sắp kết hôn này.Chỉ biết hôn lễ là ba ngày sau, còn về địa điểm, kết hôn với ai...!thì đều không có tin tức chính xác.Tin tức truyền ra bao nhiêu ngày thì giới truyền thông điên đảo bấy nhiêu ngày.Tận đến ngày hôn lễ chính thức, không biết từ đâu truyền ra một tấm ảnh.Từ bối cảnh là có thể thấy đó là một hôn lễ mang phong cách Trung Quốc, có người dựa vào cảnh quan xung quanh để suy đoán địa điểm tổ chức là ở trong Ngọc Kinh Viên.
Khung cảnh long trọng, khách khứa đầy sân.Mà nhân vật chính là Nhị gia nhà họ Hoắc cùng với vị tình nhân trứ danh kia của hắn– Lê Phi Phàm.Hai người trong ảnh đứng hai bên.Mặc âu phục sánh vai nhau, ngoại hình ưu việt như nhau, vô cùng xứng đôi.Khi bên ngoài nhận được