Sau khi rời khỏi nhà họ Chu, Minh Minh và Thụy Thụy vẫn đang nói chuyện về những con kiến mà hai đứa vừa nhìn thấy, đang nói thì Minh Minh giống như là nhớ đến chuyện gì đó, hỏi: “Mẹ, mẹ còn chưa nói cho con biết, tại sao con kiến ở nhà mới lại to hơn con kiến ở nhà cũ vậy?”Thụy Thụy ngạc nhiên hỏi: “Những con kiến trong nhà mới to hơn con kiến trong nhà cũ á?”“Em không nhận ra sao? Con kiến ở nhà mới to như này này! Còn con kiến ở nhà cũ chỉ to như vậy!” Minh Minh làm ra động tác to nhỏ để so sánh kích thước chênh lệch của hai đàn kiến.
Thụy Thụy suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng mà em thấy những con kiến ở đây cũng chỉ lớn bằng những con kiến ở nhà cũ thôi.
”“Vậy sao?” Minh Minh có chút không tin hỏi.
Nhưng Thụy Thụy vô cùng chắc chắn nói: “Đúng vậy, là những con kiến đen rất to.
”Minh Minh có chút khó hiểu hỏi: “Vậy tại sao anh thấy chúng đều là những con kiến nhỏ nhỉ?”Lâm Vy lập tức chen ngang nói: “Lúc ở quê mẹ cũng hay nhìn đến những con kiến to, Minh Minh có lẽ chỉ là chưa gặp qua bao giờ thôi.
”Cả mẹ và em trai đều chắc chắn như vậy, Minh Minh đành phải nói: “Vậy ạ.
”Nếu như ở quê cũng có những con kiến to, thì những câu hỏi của Minh Minh không còn là vấn đề nữa, thằng bé cũng không hỏi thêm gì nữa, quay sang nói chuyện khác với Thụy Thụy.
Lâm Vy vừa đi vừa nói chuyện với hai đứa trẻ, khoảng 7, 8 phút sau, hiện ra trước mắt họ là một tòa nhà gạch lợp mái ngói đỏ hai tầng, đã đến trụ sở di dời của quân đội.
Ngày hôm qua khi cả nhà họ đi qua ngôi nhà này, Tông Thiệu cũng chỉ nhắc đến trụ sở sắp xếp cho người thân gia đình quân nhân, nhưng