Sau khi chắc chắn mọi việc, Trình Diệu Vi lấy điện thoại gọi cho Dương Tuấn Phong, rất nhanh, đầu dây bên kia đã lên tiếng:
“Sao đột nhiên lại gọi cho anh thế?
“Tôi có việc cần gặp anh.
Tối nay tại khách sạn JK Phượng Hoàng, anh có thời gian tới không?” Trình Diệu Vi dứt khoát nói, không hề vòng vo chút nào.
Đầu dây bên kia ngừng một chút, cuối cùng đồng ý:
“Được! Anh sẽ đến.”
Trình Diệu Vi lấy làm hài lòng sau đó tắt máy.
Dương Tuấn Phong là nam phụ trong cuốn tiểu thuyết.
Anh ta rất đào hoa cũng rất đa tình.
Nhìn Trình Diệu Vi đối với Tư Tử Phàm nhất kiến chung tình, hắn nhịn không nổi, cũng cảm thấy sự đào hoa của bản thân bị đả kích.
Ở đất Lâm Tiêu này, chỉ cần Dương Tuấn Phong thích, các cô gái đều ngả dưới chân.
Duy chỉ có Trình Diệu Vi lại một lòng một dạ với Tư Tử Phàm, chẳng thèm ngó đến Dương Tuấn Phong.
Vì vậy anh ta khó chịu mà ngồi không yên.
Không chỉ trên phương diện tình cảm Dương Tuấn Phong có hiềm khích với Tư Tử Phàm, trên thương trường cả hai cũng là đối thủ của nhau, vì vậy anh ta cố tình bắt tay với Trình Diệu Lan muốn phá cuộc hôn nhân giữa nữ chính và nam chính, mục đích chính là nhằm vào việc phá bỏ hợp tác giữa hai gia đình.
Điều này với Dương Tuấn Phong chỉ có lợi chứ không có hại.
Vừa mới dừng cuộc trò chuyện với Trình Diệu Vi, điện thoại của Dương Tuấn Phong lại đổ chuông lần nữa.
Dương Tuấn Phong ngó xuống, người gọi là Trình Diệu Lan.
Anh ta cau mày một cái.
“Có chuyện gì không?” Dương Tuấn Phong nhàn nhạt hỏi.
Đầu dây bên kia tiếng Trình Diệu Lan vang lên.
“Anh Dương! Có chuyện rồi!”
“Chuyện gì?”
“Trình Diệu Vi đã tìm ra được danh tính của Lưu Bối Na, hơn nữa cũng đã biết về chuyện chúng ta dùng thế thân.
Tối nay cô ta dự định bóc trần tất cả mọi chuyện.
Vì vậy nên anh phải tuyệt đối thận trọng."
Dương Tuấn Phong nhíu mày một cái.
“Trình Diệu Vi tìm được thế thân rồi?”
“Đúng vậy! Cô ta đã uy hiếp Lưu Bối Na khiến cho Lưu Bối Na khai ra tất cả mọi chuyện.”
“Trình Diệu Vi có năng lực đó sao?” Dương Tuấn Phong bất ngờ hỏi lại.
“Đúng vậy.
Chính tôi cũng không ngờ được chị ta lại có thể làm được điều đó.
Thật sự Trình Diệu Vi đã thay đổi rất nhiều sau vụ tai nạn.” Trình Diệu Lan bức xúc lên tiếng xác nhận.
Cô ta không may còn nói ra nghi vấn của mình.
Dương Tuấn Phong trấn an:
“Cô yên tâm, chỉ cần tôi nhất mực phủ nhận thì Trình Diệu Vi cũng không thể lajatt ngược được thế cờ, hơn nữa, chứng cứ có được từ chỗ Lưu Bối Na cũng vô giá trị.”
Trình Diệu Lan thở phào một cái, không hề che giấu bản thân thấy nhẹ lòng đi nhiều.
Để chắc chắn hơn, cô ta tỉ mỉ kể lại cho Dương Tuấn Phong tất cả mọi chuyện.
Dương Tuấn Phong khẽ cười:
“Hóa ra là vậy.
Tất cả đều có lý do cả!”
“Gì cơ?”
Trình Diệu Lan mơ hồ nghe thấy lời Dương Tuấn Phong qua điện thoại, cô ta lên tiếng hỏi nhưng đối phương trực tiếp chấm dứt cuộc trò chuyện.
“Được rồi! Tôi biết cần làm gì rồi.
Cô yên tâm đi.” Dương Tuấn Phong nói xong thì tắt máy.
Còn lại một mình, Dương Tuấn Phong nhếch môi