Chỉ trong thời gian vô cùng ngắn ngủi, Trình Diệu Vi đã tìm được Tư Tử Phàm.
Trình Diệu Lan rất muốn biết, làm cách nào mà cô có thể tìm được Tư Tử Phàm trong đám đông rộng lớn.
Làm sao cô ta có thể biết được đó không phải là Tư Tử Phàm chứ?
Nhìn sắc mặt khó ưa của Trình Diệu Lan, Trình Diệu Vi nở nụ cười đắc ý: “Lúc ở tiệm cà phê tôi đã cho cô một cơ hội rồi.
Đáng tiếc là… cô không biết trân trọng.”
Hít một hơi thật sâu, Trình Diệu Lan đáp:
“Tôi có thể tìm thấy chị và anh Phàm, điều đó chứng tỏ tôi cũng rất có khả năng.
Tuy nhiên,…”
Trình Diệu Lan chưa nói hết câu, cô ta đã giơ tay tháo một bên hoa tai, xoay người ném xuống đài phun nước.
Bị đối phương tập kích, nhất thời Trình Diệu Vi không biết phản ứng như thế nào nên cứ ngây người ra.
Cùng lúc đó, Trình Diệu Lan nắm lấy cánh tay Trình Diệu Vi, hiền hòa nói: “Chị ơi, bông tai đó là đôi em thích nhất, chị em mình cùng tìm nhé!”
Vừa nói, Trình Diệu Lan vừa cố gắng nhanh chân kéo Trình Diệu Vi tới đài phun nước.
“Trình Diệu Lan, định giở trò với tôi à, không có cơ hội đó đâu.” Xuất thân là một người đam mê thể thao, sức khỏe của cô cũng không phải dạng vừa, bản thân không hề nhúc nhích trước sự tác động của đối phương.
Tỏ thái độ đáng thương, Trình Diệu Lan nói với cô: “Chị ơi, tìm giúp em với, chiếc bông tai đó thật sự rất có ý nghĩa đối với em.”
Ánh mắt và hành động khẩn khoản cầu xin này của Trình Diệu Lan khiến cô nhớ về giấc mộng vừa rồi.
Trong thoáng chốc, Trình Diệu Vi bất động.
Trong lúc Trình Diệu Vi còn đang lưỡng lự, Trình Diệu Lan đã kéo mạnh tay cô xuống đài phun nước, chính cô ta cũng rơi vào trong đó.
Cả hai người đều rơi xuống nước, khi Trình Diệu Vi ý thức được, cô biết cô ta đang muốn phá hủy điện thoại di động của cô.
Đúng, cô ta làm điều này vì cô ta đang lo sợ.
Sợ rằng đoạn video trong máy cô chính là bằng chứng tố cáo việc làm xấu xa của Trình Diệu Lan.
Ngay khi hai người vừa ngã xuống đài phun nước, nước bắn tung tóe, thu hút sự chú ý của một đám người vây quanh họ.
Bà Lâm Thu Hiền đi tới thấy vậy liền hét lên: “Chuyện này là sao vậy?”
Từ trong ánh mắt, có thể thấy thứ mà bà ấy quan tâm chính là an nguy của Trình Diệu Lan.
Còn đối với sự xuất hiện của Trình Diệu Vi không đáng để bận tâm.
Trình Diệu Vi đang ngồi trong hồ bơi, trước khi đứng lên, cô cẩn thận lấy tay che trước ngực nhằm bảo vệ nốt ruồi đen giả có thể bị lu mờ bất cứ lúc nào.
Cô nhất định phải thận trọng
Trước khi cô định đứng dậy, một chiếc áo vest đen đã trùm xuống đầu cô.
Trong phút chốc, tầm nhìn của cô bị màu đen che kín.
Không nhìn rõ mọi thứ