Họ đều là những nhân vật trong game, căn bản không liên quan tới cuộc sống thường nhật của cô.
Chỉ cần cô chiến đấu với từng người một, hoàn thành nhiệm vụ, lãnh tiền thường thì có thể thoát khỏi đây.
Mọi chuyện vốn dĩ rất đơn giản, hà cớ gì phải bận tâm nhiều.
Tư Mỹ Ngọc không có ý định buông tha Trình Diệu Vi, vẫn tiếp tục khiêu khích: “Chị dâu, chị cứ ở mãi trong ngôi biệt thự này không chán sao? Hay là sau bữa cơm gia đình hôm nay, chúng ta cùng nhau đến quán bar uống rượu có được không?”
Chuyện lần trước Tư Mỹ Ngọc vẫn chưa hề quên, muốn khơi lại đả kích tâm trạng của Trình Diệu Vi.
“Quyết định như vậy đi chị dâu.” Tư Lâm tiếp lời, ra sức thuyết phục người phụ nữ mà cậu ta ghét: “Chị cứ nhốt mình trong mấy bức tường này thì làm sao liên lạc được với thế giới bên ngoài? Cứ sống như vậy rất nhàm chán không phải sao? Sau này bọn em sẽ thường xuyên tới đưa chị đi chơi có được không?”
Nói rồi cậu ta nháy mắt với Trình Diệu Vi, ngụ ý như có nhiều điều lý thú ở phía trước.
Khi nghe hai đứa cháu thao thao bất tuyệt một tràng, bà nội bật cười nói: “Tư Lâm, Mỹ Ngọc, cháu của bà đúng là lớn thật rồi.
Có điều hai đứa không biết, tính tình của Diệu Vi rất hướng nội, ít khi giao lưu với bên ngoài.
Thỉnh thoảng bà sẽ đi chơi, đi mua sắm cùng với Diệu Vi, chị dâu mấy đứa không chán đâu mà lo.”
Lời này của bà vẫn không khiến chúng từ bỏ ý định, Tư Lâm tiếp tục nói:
“Trình Diệu Vi, chị ra ngoài chơi với bọn em đi.
Suốt ngày cứ ru rú trong nhà, chơi với một bà già thì chẳng máy chốc mà như một bà cụ non mất.
Còn trẻ thì phải đi với đám thanh niên tụi em chứ!”
Trình Diệu Vi không biết nói gì, chỉ bật cười: “Chỉ có bà hiểu con nhất.”
Muốn câu chuyện này dừng lại, Trình Diệu Vi xoay người đi lấy nước uống, cố gắng tránh mặt họ một chút.
Cả hai tấn công dồn dập khiến cô không kịp trở tay, mọi cử chỉ đều ngượng ngùng.
Lúc này, tiếng hệ thống vang lên bên tai cô:
*[Để tôi nhắc lại cho bạn một chút: Theo những gì được ghi trong cuốn tiểu thuyết, nữ chính bị Tư Tử Phàm nhốt trong biệt thự mấy ngày và không chịu ăn uống.
Cô ấy ốm đi do tuyệt thực.
Khi nữ chính hấp hối, Tư Tử Phàm đến gặp cô ấy và cảm thấy thương hại nên để cô ấy tham dự buổi họp mặt gia đình.
Trong bữa tiệc đó, Tư Lâm và Tư Mỹ Ngọc đã nói dối cô ấy, bảo mọi người đã chấp nhận cô nên mới theo chân họ*tới quán bar để uống rượu.]
Nghe tới đây, Trình Diệu Vi liền có dự cảm không lành.
[Sau khi họ chuốc say nữ chính, đưa cô ấy đến khách sạn và tìm một người đàn ông lạ nhằm bôi nhọ danh tiết của cô ấy.
Họ đã cởi quần áo của nữ chính, chụp rất nhiều ảnh nhạy cảm của cô và gửi cho Tư Tử Phàm.]
Dẫu biết mọi chuyện sẽ rẽ theo