Không dừng lại ở đó, bà nội tiếp tục thông báo thêm một tin mừng: “Còn một chuyện nữa tôi muốn nói cho mọi người biết.
Đó là Diệu Vi và Tử Phàm đã quyết định sinh con, sắp tới nhà họ Tư chúng ta sẽ có thêm thành viên mới.”
Hình như chỉ có mình bà là phấn khích, những người còn lại đều ngây người, đơ ra vài giây.
Tất cả mọi người đều nghe được rằng họ sắp ly hôn, đột ngột quay xe như thế này đúng là khó lòng mà chấp nhận được.
Tư Tử Phàm vốn không có tình cảm với Trình Diệu Vi, ngay cả bản thân cô cũng thay đổi thất thường, hai người họ vốn dĩ không thể dung hòa.
Hơn nữa, Tư Tử Phàm từng giam Trình Diệu Vi ở biệt thự đến nỗi cô tuyệt thực, chẳng lẽ chuyện này chỉ là trò đùa thôi sao? Thật khó tin.
Bầu không khí ngượng ngùng chỉ kéo dài vài giây, đủ để họ thắc mắc rồi lại giả vờ nâng ly chúc mừng:
“Là chuyện tốt, đáng để chúc mừng.”
“Nào, nâng ly lên, uống rượu, uống rượu.”
Lúc này, thím hai có ý châm chọc Trình Diệu Vi: “Lấy chồng sinh con sớm cũng tốt, cũng xem là đóng góp cho gia đình phải không Tư Lâm, Mỹ Ngọc? Học nhiều cũng không có ích gì.
Cứ nhìn chị dâu bọn con mà xem, lấy chồng sinh con mới là lựa chọn đúng đắn nhất.”
Tiếp lời thím hai, dì ba nói: “
“Chị dâu, chị không thể nói như vậy được.
Bây giờ xã hội đã phát triển rồi, người trẻ họ tập trung xây dựng sự nghiệp, có ai kết hôn sớm đâu.
Như Tư Lâm với Mỹ Ngọc đó, một đứa tập trung cho công việc, một đứa lại tiếp tục học.
Họ đều là những người trẻ có ước mơ, có hoài bão, kết hôn sớm chẳng phải là phí công vô ích sao?”
Trong bữa tối, hai người phụ nữ lời qua tiếng nói, lại nói nói gió, vốn chỉ có chung một mục đích.
Đó là tỏ ra khinh thường Trình Diệu Vi, chỉ trích cô không có tiền đồ, chỉ biết ăn bám vào gia đình chồng.
Mấy lời nói này ngay cả một đứa ngốc cũng hiểu, chẳng lẽ Trình Diệu Vi lại không nhận ra sao?
Được mọi người tâng bốc lên mây, Tư Lâm cũng góp vui: “Mẹ à, mẹ không thể trách con và em gái tập trung cho sự nghiệp mà lơ là chuyện kết hôn được.
Chúng con không có một gia đình tốt như chị dâu, sinh ra đã ngậm thìa vàng, cả đời chẳng phải lo ăn mặc gì.”
Mấy lời này rõ ràng là có ý công kích Trình Diệu Vi, muốn cô không thể ngước mặt lên nhìn ai được mà.
Trong lúc bọn họ còn bàn tán về mình, cô lên tiếng hỏi hệ thống:
“Nữ chính không có sự nghiệp riêng sao?”
[Trong tiểu thuyết, mục tiêu duy nhất của nữ chính là nam chính.
Cả cuộc đời này, việc theo đuổi Tư Tử Phàm chính là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của nữ chính.]
Đúng là không thể chối cãi được, nữ chính là một kẻ si tình.
Để dập tắt sự bàn tán của mọi người về cháu dâu, bà nội lên