“Yên tâm đi, đó không phải là tiểu thư của một gia đình danh giá.
Đơn giản chỉ là một cô bé chơi đùa với chúng tôi, chúng tôi muốn dạy cho nó một bài học.”
Người đàn ông xã hội đen gật đầu, tin vào lời Trình Diệu Lan nói.
Để thêm phần thuyết phục, Tư Mỹ Ngọc nói thêm: “Cứ làm đúng như thỏa thuận của chúng ta là được, không cần bận tâm đến những chuyện khác.
Chút nữa chúng tôi sẽ cho ông biết được người đó như thế nào, ông có thể kiểm chứng.”
“Tôi hiểu rồi.”
Người đàn ông cùng đàn em cũng mình tạm thời lánh mặt trước, tránh để Trình Diệu Vi phát hiện ra điều bất thường.
Đúng một giờ sáng, xe taxi dừng lại trước quán Rose bar.
Trình Diệu Vi định gọi điện cho người ra đón, tình cờ gặp ngay Trình Diệu Lan đi ra.
Thấy chị gái của mình đã xuất hiện, giả bộ như tình cờ gặp mặt: “Trình Diệu Vi, nửa đêm rồi sao chị còn ở đây?”
Theo thông tin từ hệ thống cung cấp, Trình Diệu Vi mỉm cười tỏ ý chế giễu trước gương mặt giả vờ ngây thơ của Trình Diệu Lan.
Diễn biến phía sau câu chuyện này cô đã biết, không dễ gì mắc bẫy Trình Diệu Lan như vậy.
“Cô cùng với Tư Lâm và Tư Mỹ Ngọc đi uống rượu, chẳng lẽ không biết tôi sẽ đến đây sao?”
“Cô đang nói cái gì vậy, tôi không hiểu.
Tôi đến đây cùng với những người bạn của tôi, không phải cùng với Tư Lâm và Tư Mỹ Ngọc.”
Dù đã bị nhìn thấu, Trình Diệu Lan vẫn một mực phủ nhận, vờ như không biết đến sự tồn tại của hai người họ.
Không muốn đôi co với Trình Diệu Lan thêm mất thời gian, Trình Diệu Vi đi vào trong, mong muốn sớm hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Suy cho cùng, nhiệm vụ hôm nay nói dễ không dễ, nói khó không khó.
Để lật ngược một tình huống vốn dĩ là tình tiết ngược trong một bộ truyện không phải nói là được, cô cần thời gian để nghĩ cách đối phó, chưa chắc đã hoàn thành trong vòng 24 giờ.
Lướt qua người phụ nữ mang trên mình khuôn mặt của em gái mình.
Trình Diệu Vi đi thẳng vào bên trong quán bar.
Đi qua bậc cửa, phục vụ đưa cô vào phòng VIP đã được chọn từ trước.
Để tránh cho Trình Diệu Vi nghi ngờ, Tư Lâm và Tư Mỹ Ngọc đã đuổi những người kia đi chỗ khác, chỉ còn mỗi họ đón tiếp chị dâu.
Bước vào phòng, nhìn những chai rượu nằm ngả nghiêng trên bàn, thức ăn vương vãi xung quanh, Trình Diệu Vi đoán chắc đã từng có nhiều người xuất hiện ở đây.
Để bảo vệ bản thân mình khỏi những nguy hiểm, Trình Diệu Vi luôn có thói quen quan sát tỉ mỉ những nơi mình đặt chân tới.
“Chị dâu, tới đây ngồi đi.” Tư Mỹ Ngọc đứng dậy lên tiếng, gương mặt vô cùng niềm nở.
Không một động tác thừa, Tư Lâm phối hợp với em gái đem một chai rượu đến trước mặt Trình Diệu Vi:
“Chị dâu, cuối cùng chị cũng tới rồi.
Vậy thì chị em mình cùng nâng ly đi, em đã rất mong chờ ngày này đó.”
Trong lòng Trình Diệu Vi hiểu được, họ mong thực hiện được kế hoạch hãm hại cô