Trời đã gần tối, nhiệt độ càng lúc càng giảm xuống mạnh, chẳng mấy chốc đã có lác đác vài hạt tuyết rơi, Diệp Vi Nhã cũng trở về nhà.
Vừa vào cổng đã thấy chiếc xe con đậu ở sân, thầm nghĩ hôm nay anh chị về sớm vậy, vào tới trong nhà cô bỗng dừng bước, hai con ngươi trợn to lên như thể không tin vào mắt mình, cô chắc là đang nhìn nhầm, Tô Nhạc sao có thể ở đây? Diệp Tử Nhi mặc chiếc tạp dề đang bận rộn trong bếp thấy em gái trở về thì vui vẻ ra đón.
"Em vừa đi chơi mới về hả"
"À, ừm, em ra dạo một chút thôi"
"Vậy mau rửa sạch tay rồi tới ăn cơm nhé, à quên giới thiệu với em, đây là Tô Nhạc, em trai của Tô Hạo Minh, em cùng cậu ấy làm quen một chút đi"
Tô Hạo Minh từ trên lầu xuống, cũng nhiệt tình nói hưởng ứng cùng vợ.
"Hai đứa cũng bằng tuổi nhau lại chung trường nữa, tới nói chuyện làm quen với nhau, khi nào vào học lại, Tô Nhạc em phải giúp đỡ Nhã Nhã nhiều"
Không! Cô không cần sự giúp đỡ của hắn, lần trước vì hiểu lầm đụng tới nữ chủ một chút, đã bị hắn viết bậy lên bàn sỉ nhục, không muốn cùng hắn có liên quan.
Tô Nhạc dáng người cao ráo, mái tóc vàng khe vuốt ngược ra sau, tính cách tùy tiện luôn lộ rõ trên khuôn mặt, hắn ngồi phịch xuống ghế cánh tay vươn dài tiện thể lấy một quả táo bỏ vào miệng nhai nhồm nhoàm rồi đáp.
"Bọn em có quen nhau từ trước rồi, không cần phải làm quen nữa"
Tô Hạo Minh nghe vậy liền cao hứng, lấy từ trong ví ra một cái thẻ đen ném tới cho Tô Nhạc.
"Vậy thì tốt quá, ngày mai anh chị có buổi tiệc tất niên, chắc đến đêm muộn mới có thể về, em giúp anh đưa Nhã Nhã ra ngoài chơi với lại sắm vài bộ quần áo tết cho em ấy"
Tô Nhạc hờ hững đáp lời xong lên lầu trước, Tô Hạo Minh cũng biết lợi dụng thật, đưa phiền phức cho đứa em trai này lo, còn mình thì đưa vợ tận hưởng không gian riêng.
Cô dựa eo thon của mình vào cạnh bàn, đưa đầu ghé gần tới người chị gái, giọng nhỏ xíu nói chuyện.
"Sao cậu ấy lại tới đây?"
"Ba mẹ đều đi du lịch rồi nên anh chị đón em ấy tới đây đón tết cùng cho vui"
"Ò! "
Cô có chút ỉu xìu nhìn về phía Tô Nhạc, nhớ đến ban nãy Mễ Mễ vì hắn mà đau lòng cô đối với hắn đâm ra không thiện cảm lắm.
Sáng hôm sau Tô Hạo Minh còn không quên nhiệt tình giao nhiệm vụ cho Tô Nhạc, còn dặn dò rất kỹ là phải chăm sóc tốt cho Diệp Vi Nhã, hắn ầm ừ cho qua, chờ Tô Hạo Minh lái xe khuất đi, hắn quay sang phía cô.
"Thay quần áo nhanh chút, đi sớm về sớm"
"Không nhất thiết cậu phải đưa tôi đi