Edit: LyBeta: Nhin
Sau khi thay đồ ngủ, Thịnh Gia Nam ngồi xếp bằng trên giường, nghe thấy tiếng động từ bên ngoài rèm, cậu lật một góc rèm lên, vươn tay lấy kem dưỡng da.
Tuy nhiên, sau khi vẫy vẫy tay hai lần, cậu còn chưa lấy được gì thì bị ai đó nắm tay.
Thịnh Gia Nam giãy dụa, nhưng không rút ra, vừa mới vén rèm lên liền bị một bóng người cao lớn chắn ngang, khiến cậu giật mình.
"Thịnh Nam Nam, tôi qua đây để thoa kem dưỡng da cho cậu."
Giang Trì nói xong liền tươi cười, Thịnh Gia Nam bị hắn đẩy, cơ thể bất giác ngã về phía sau.
Sau đó lại bị Giang Trì kịp thời ôm lấy, nửa người đè lên thanh sắt trước giường.
Thịnh Gia Nam đảo mắt, liền nhìn thấy Giang Trì trong tư thế này, từ trên cao nhìn xuống đang trầm mặc nhìn mình, gương mặt gian xảo hơn bình thường.
Thấy vậy, Thịnh Gia Nam không nhúc nhích, chỉ bình tĩnh nhìn lại.
Tuy nhiên, một lúc sau, cậu cảm thấy bàn tay đang ôm lấy eo mình dường như đang bốc cháy, khiến lưng cậu cảm thấy nóng rát.
Đồ ngủ lụa rất trơn và ôm sát cơ thể, nhẹ nhàng tôn lên những đường cong của cơ thể.
Một lúc sau, bàn tay kia đột ngột chuyển động, sau đó có xu hướng đi xuống dưới.
Nhiệt độ lòng bàn tay quá nóng, động tác cũng rất nguy hiểm, Thịnh Gia Nam lập tức thẳng lưng nắm lấy bàn tay kia.
Đôi tay của Thịnh Gia Nam chưa bao giờ phải làm việc nhà, ngay cả quần áo cũng do Giang Trì giặt.
Giang Trì chưa bao giờ từ bỏ việc đụng chạm vào người cậu.
Vì hay vẽ tranh nên trên tay cậu thỉnh thoảng sẽ có vết chai.
Sau khi Giang Trì phát hiện ra, mỗi lần cậu vẽ xong hắn sẽ xoa bóp tay cho cậu.
Vừa xoa vừa cảm thấy xót xa, miệng không ngừng lảm nhảm, miễn cưỡng cho cậu tiếp tục vẽ tranh, sau này sẽ kiếm thật nhiều tiền nuôi cậu.
Tuy nói như vậy nhưng trên thực tế, Thịnh Gia Nam muốn làm gì, Giang Trì sẽ luôn đồng hành và ở bên bảo vệ cậu.
Cho nên đôi bàn tay này cũng được Giang Trì chăm chút tỉ mỉ, trở nên mềm mại và thanh tú trái ngược với bàn tay thô ráp của hắn.
Giang Trì nắm lấy tay Thịnh Gia Nam, khóe miệng hơi cong lên, nhổm dậy ngồi trước mặt cậu: "Tôi giúp cậu thoa."
Thịnh Gia Nam nhìn kem dưỡng da trong tay hắn, sau đó chợt nghĩ, có thể những chuyện họ đã và đang làm này trong tương lai có thể, Giang Trì cũng sẽ làm cho nhân vật chính thụ.
Thịnh Gia Nam hơi cụp mắt xuống, đột nhiên cảm thấy không vui lắm, cầm lấy kem dưỡng da, nói: "Không, tôi tự làm."
Giang Trì nhướn mày nhìn Thịnh Gia Nam.
Sao vậy, đột nhiên không vui à? Sao gần đây hắn luôn cảm thấy tâm tình của bé Gia Nam rất là thất thường nhỉ?
Từ nhỏ đến lớn Thịnh Gia Nam là một đứa trẻ rất hiểu chuyện và ngoan ngoãn, cậu luôn nghe lời phụ huynh.
Một đứa trẻ có tính cách rất mềm mại, từ nhỏ đến lớn chưa thấy cậu thay đổi lớn như thế này.
Gần đây cậu có vẻ hơi tức giận, nhìn cũng hoạt bát hơn một chút.
Có điều càng như vậy thì lại càng dễ thương, vô cùng dễ thương.
Hắn hy vọng Thịnh Gia Nam sẽ nổi giận với hắn, cho dù cậu có nháo như thế nào đi chăng nữa thì hắn vẫn sẵn sàng dỗ dành cậu, dỗ cả đời cũng được.
Dù sao thì chỉ cần là Thịnh Gia Nam thì hắn đều thích, vô cùng thích.
Thích đến mức có lúc muốn tìm một nơi chỉ có hai người bọn họ, không cần giao du với ai, chỉ cần có thể nhìn thấy nhau mỗi ngày là được.
Thịnh Gia Nam ngồi dậy thoa kem dưỡng da, dùng tay xoa từ dưới lên trên dọc theo đôi chân dài trắng nõn.
Giang Trì thản nhiên ngồi xem, cong một đầu gối, nâng một cánh tay lên, nghiêng đầu, ánh mắt từng li từng tí nhìn theo ngón tay cậu.
Từ chân đến cánh tay lại đến cổ và bàn chân.
Sau khi thoa xong, Thịnh Gia Nam nhìn Giang Trì rồi đưa kem dưỡng da lại cho hắn: "Xong rồi, cậu đi ra đi."
Giang Trì trầm mặc nhìn cậu hai giây, cầm lấy kem dưỡng da ném sang một bên, nhanh chóng ôm eo Thịnh Gia Nam, dán cả người đối phương vào lồng ngực hắn.
"Dùng xong thì vứt?" Giang Trì cười nhẹ: "Thịnh Nam Nam, ai dạy cậu đấy?"
Giang Trì ghé sát mặt Thịnh Gia Nam, Thịnh Gia Nam nhấc mí mắt lên là có thể nhìn thấy đôi môi của hắn đang mấp máy.
Đôi môi đó chỉ cách cậu một gang tấc, chỉ cần cậu tiến lên một chút, một chút thôi, chắc chắn sẽ chạm vào Giang Trì.
Đây là khoảng cách mà họ đã có không biết bao nhiêu lần.
Thịnh Gia Nam cũng thật sự nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra với Giang Trì nếu cậu hôn hắn? Sẽ choáng váng? Sẽ sợ hãi? Cũng có thể là hắn sẽ ấn cậu xuống và hôn lại?
Có lẽ mọi khả năng đều có thể xảy ra.
Không phải là Thịnh Gia Nam không nghĩ tới chuyện nếu nhân vật chính thụ không xuất hiện, họ có thể phát triển thành bất kỳ mối quan hệ nào với cái tính chiếm hữu của Giang Trì với cậu.
Bởi vì cậu muốn gì, Giang Trì đều sẽ cho.
Mà nếu nói là yêu thì chỉ là thêm một cái gông xiềng khác gọi là tình yêu vào mối quan hệ vốn đã thân thiết của họ.
Không khác nhau là mấy.
Điều khác biệt là cậu và Giang Trì là người thân, là bạn bè thân thiết, là anh em của nhau.
Có lẽ Giang Trì còn có thêm những cảm giác mà hắn không thể hiểu được.
Đôi khi Thịnh Gia Nam cảm thấy Giang Trì đang nuôi mình như một đứa trẻ.
Nhưng mà con người quá phức tạp, đầu óc Giang Trì càng thêm phức tạp hơn, cậu thật sự hoàn toàn không hiểu được.
Nhưng chuyện còn khó hiểu hơn cả đầu óc của Giang Trì có lẽ là tình yêu của hai nhân vật chính.
Sự tồn tại của nhân vật chính thụ là tình yêu không thể ngăn cản, khiến Giang Trì không thể cưỡng lại.
Cơn ngứa trên cổ khiến Thịnh Gia Nam tỉnh táo lại, Giang Trì ôm bả vai cậu, vùi đầu vào giữa cổ cậu.
Thịnh Gia Nam hơi ngả về phía sau, dùng hai tay đẩy vai hắn, cố gắng thoát khỏi vòng tay của hắn.
"Giang Trì!" Thịnh Gia Nam cảnh cáo hét lên, "Thả tôi ra."
Nhưng mà Giang Trì không hề động đậy, hai tay hơi buông lỏng, ôm Thịnh Gia Nam chậm rãi nằm trở lại trên giường.
Men theo động tác của hắn.
Thịnh Gia Nam lập tức giơ tay chắn trước ngực, thấy tay không ngăn được, liền nâng chân lên đạp lên cơ bụng hắn, dùng tay chân chống cự sự tiến tới của Giang Trì.
Bởi vì động tác của cậu, chiếc quần ngủ bằng lụa trượt xuống làn da mỏng manh, để lộ ra đôi chân thon dài nuột nà của cậu.
Giang Trì nắm lấy mắt cá chân của Thịnh Gia Nam.
Tuy nhiên, thể lực chênh lệch quá lớn, Thịnh Gia Nam hoàn toàn không thể chống lại sự tấn công của Giang Trì, thậm chí cậu còn không đủ sức để giãy chân ra khỏi tay hắn.
Trong lúc Thịnh Gia Nam đang giãy dụa, Giang Trì từ trên cao nhìn cậu, tóc tai hơi bù xù trên gối, sắc mặt có chút ửng hồng bởi vì chống cự.
Khóe miệng Giang Trì cong lên, dưới ánh mắt nhìn thẳng của Thịnh Gia Nam, hắn nâng mắt cá chân cậu lên, cọ chóp mũi lên mu bàn chân cậu vài cái, sau đó hôn một cái lên mắt cá chân cậu.
Ngay cả bàn chân cũng thơm.
Mùi của kem dưỡng da rõ ràng là rất khó ngửi, nhưng sau khi thoa lên người Thịnh Gia Nam