Hôm nay, Phù Ngạn lại lẻ loi một mình ngồi chờ ở gần cổng thành của Bất Ngự Môn.
Ước chừng khoảng nửa ngày sau, nhìn thấy ngoài thành có một bóng dáng nhỏ, ló đầu ra nhìn đông nhìn tây, trên mặt có hoa văn xanh lam, đôi mắt cũng màu xanh thẫm như trong lời nói của Đế nữ, liền biết người cần đón là đây, bên cạnh còn có một tiểu thị nữ, cũng đã nghe Đế nữ nói đến người này đi ra ngoài phải mang theo thị nữ.
Đối phương nhìn không giống Tiên tu, bộ dạng lén lút khiến Hộ Thiên Vệ giữ thành nghi ngờ, đang định đến đó hỏi thăm thì Phù Ngạn đứng lên ngăn hắn lại, kề bên tai nhỏ giọng nói vài câu, Hộ Thiên Vệ bừng tỉnh đại ngộ, sau đó bước ra ngoài Bất Ngự Môn, mời bán yêu kia tiến vào.
Có thủ lệnh thông hành trên người Hộ Thiên Vệ, đưa một người vào rất nhẹ nhàng.
Phù Ngạn nhìn thấy nàng, cười nói: "Là Chử Vũ cô nương phải không, Đế nữ điện hạ đặc biệt lệnh ta ở đây chờ người."
Chử Vũ nhìn xung quanh một vòng, lại nhìn về phía nàng, chỉ vào mình thắc mắc: "Trước kia ta chưa từng gặp ngươi, sao ngươi lại biết là ta?"
Thị nữ cũng tò mò nhìn nàng.
Từ khi Ma Tôn nói muốn nàng tới Tiên giới tìm Đế nữ, nàng đã cảm thấy hết sức quỷ dị.
Nhưng lý do mà Ma Tôn đưa ra cũng rất khó làm người khác phản bác, Tiên giới chắc chắn sẽ không để Ma tu tiến vào Bất Ngự Môn, một bán yêu như nàng mới có thể vào, nhưng bảo nàng tới lại không nói cần nàng làm gì, chỉ bảo nàng tìm Đế nữ.
Cho dù Ma Tôn vừa gặp đã thương Đế nữ như những gì mà mấy người đó nói, nhưng sao tình cảm lại phát triển nhanh đến thế?
Nhiều năm trước hắn luôn một lòng muốn diệt trừ Tiên giới, hiện giờ lại thay đổi đến vậy sao? Biến cố này, thật sự khiến người ta khó mà tiếp thu.
Lúc này mới chia xa chưa bao lâu, bản thân hắn không vào được Tiên giới, chẳng lẽ là muốn bảo nàng tới thăm? Ma Tôn cũng thật là...!có chút vấn đề, biểu hiện của nàng đối với hắn còn chưa đủ rõ ràng à? Thế mà còn để nàng tới tìm "tình địch" của mình, kỳ quái.
Nếu thật sự muốn để nàng thay hắn vấn an Đế nữ, tình cảm của Ma Tôn kia đối với Đế nữ, sợ là còn sâu hơn nàng nghĩ.
E là nàng phải thử một chút.
Đây cũng là lý do mà nàng muốn đến xem thử rốt cuộc là như thế nào, nhìn xem từ chỗ Đế nữ có thể dò ra chút quan hệ giữa nàng và Ma Tôn hay không.
Rốt cuộc là thật sự có tình hay đang diễn kịch giống Ma Tôn đã nói với bên ngoài.
Nhưng vừa đến Bất Ngự Môn, Chử Vũ liền càng cảm thấy rất kỳ quái.
Tại sao người này lại biết nàng?
Phù Ngạn thẳng thắn nói: "Tất nhiên là điện hạ đã nói đặc điểm bên ngoài của cô nương, ta mới có thể nhận ra."
Chử Vũ: "...Đế nữ nói với ngươi sao? Nhưng ta chưa từng gặp Đế nữ mà."
Phù Ngạn sửng sốt, nghĩ lại một chút, liền cong môi cười khẽ.
Chử Vũ nhìn nụ cười ẩn ý sâu xa của nàng, chợt hiểu ra.
Vừa hiểu ra, trong lòng càng kinh sợ, chẳng lẽ Ma Tôn...!đã nói với Đế nữ?! Hắn nói lúc nào? Hai người này còn lén lút liên lạc à? Vậy hắn nói diễn kịch rốt cuộc là thật hay giả? Hắn còn muốn tấn công Tiên giới hay không đấy?!
Chờ các nàng tới Tiên phủ của Đế nữ, nhìn hai người đứng ở cửa, Chử Vũ mới hoàn toàn hoảng hồn.
Không nói trước đó nàng từng thấy Đế nữ này từ xa mới được bao lâu, sao Đế nữ tựa như đã thay đổi thành một người khác, rõ ràng là cùng khuôn mặt, khí chất toàn thân lại khác biệt rất nhiều, cảm thấy thêm phần áp bách và bình tĩnh thong dong.
Quan trọng nhất là, vì sao thị nữ đang đợi bên cạnh Đế nữ, lại là...?!
Người đứng đầu Ám Giao Vệ nở một nụ cười khó coi với Chử Vũ, nhưng đây đã là nụ cười bình thường nhất của nàng ta sau khi trải qua mấy lần làm thị nữ.
Trước đó nàng cũng nhận được tin tức từ Đế nữ, cũng dùng Thông Lục Nghi liên hệ với Vô Niệm Thành, biết Chử Vũ muốn tới, sự kinh ngạc cũng đã qua rất lâu rồi.
Phong Thầm nhìn nàng, nhàn nhạt mở miệng: "Chử Vũ."
Thân thể người bị gọi tên chấn động, Đế nữ...!sao lại gọi tự nhiên như thế, mặt còn không đổi sắc nữa?
"Các ngươi đi theo ta." Phong Thầm nghiêng người ra hiệu.
Chử Vũ cảm thấy cảnh tượng này cực kỳ quỷ dị, từ Ma giới đến Tiên giới lại đến nơi đây, đến bây giờ nàng vẫn cứ ngốc ngốc, sao chẳng biết gì mà cứ đi theo Đế nữ thế nhỉ?
Nàng hỏi: "Ngươi có ý gì? Vì sao ta phải đi theo ngươi?"
Thị nữ muốn ngăn nàng lại nhưng không kịp.
Phong Thầm đánh giá nàng một lát, nói với nét mặt tự nhiên: "Trước đây không phải ngươi thường nói, muốn đến các giới dạo một vòng, nhưng lúc nào cũng chỉ qua lại giữa hai giới yêu ma, chưa từng đến nơi khác.
Ta nghe nói đến, nên nhờ Tôn chủ đưa ngươi tới Tiên giới tham quan."
Chử Vũ bị nàng nói thế, càng thêm không phục: "Ai nói với ngươi là ta chưa đến những nơi khác? Ai nói với ngươi là ta chưa từng tới Tiên giới? Ngươi với Ma Tôn có quan hệ gì, dựa vào đâu mà ngươi nói cái gì hắn đồng ý, ta cũng phải đồng ý chứ?"
Đế nữ này, chẳng lẽ lần này bảo Ma Tôn gọi nàng tới, là cố ý khoe khoang địa vị của mình trước mặt nàng sao?
Phong Thầm: "Ồ?"
Ngữ khí của hắn vẫn như cũ: "Không ngờ ngươi đã tới Tiên giới rồi.
Ma Tôn không hề nói việc này với ta."
Chử Vũ giật mình nhận ra: "...Thế nào, ta chưa từng tới Tiên giới chẳng lẽ lại không thể nói ta đã tới sao? Đúng vậy, ta chỉ là một bán yêu nho nhỏ, không giống Đế nữ đến Yêu giới hoang hải, yêu long còn phải nhường đường cho ngươi.
Ngươi có thân phận địa vị gì, hiện tại lật tẩy ta, trong lòng không chừng vẫn đang khinh thường ta."
Ám Giao Vệ nghe lời này liền cảm thấy không khí giương cung bạt kiếm*, vội thấp giọng khuyên nhủ bên cạnh: "Tiểu Vũ, Đế nữ là người đáng tin, không có ý khác.
Tính cách nàng ấy lãnh đạm, từ trước đến nay nói chuyện luôn thẳng thắn, ngươi đừng hiểu lầm."
(Ji: *剑拔弩张 - ý chỉ sự căng thẳng)
Người khác không biết, nàng là Ám Giao Vệ biết trước đây Đế nữ đã góp sức trong việc bắt giữ gian tế ở Vô Niệm Thành, chẳng qua do Hữu hộ pháp phân phó, không được truyền ra ngoài.
Huống hồ nàng vừa tới Tiên giới, còn chưa nói với Đế nữ mấy câu, đối phương đã dứt khoát nói với nàng chuyện Tiên phủ của Đế nữ không an toàn.
Vì thế, mới phiền đến Ma Tôn nhờ nàng trợ giúp bên cạnh, bảo vệ Đế nữ trước khi tìm ra kẻ xuống tay đằng sau, còn nhờ nàng khi làm việc thì để Phù Ngạn nhìn ở một bên, học chút bản lĩnh.
Đế nữ tin tưởng nàng và Ma Tôn như vậy, Ám Giao Vệ không nhìn ra rốt cuộc Tôn chủ bọn họ nghĩ như thế nào.
Trước kia nói sẽ đánh hạ Tiên giới, nhưng lần tiến công trước đã qua đi rất lâu, Tôn chủ vẫn chưa có động tĩnh, nhưng dáng vẻ lại không giống như muốn từ bỏ.
Sự rối rắm này khiến nàng có chút áy náy, cảm thấy Tôn chủ diễn nghiêm túc như thế, phỏng chừng là muốn lợi dụng Đế nữ, ngoài mặt thái độ đối đãi với Đế nữ tốt hơn không ít.
Chung quy nữ tử này, xem chừng thật sự thâm tình với Tôn chủ bọn họ, thậm chí tính tình càng ngày càng giống Tôn chủ, sợ là tiếp xúc riêng với Tôn chủ quá nhiều nên bị ảnh hưởng không ít.
Đáng tiếc.
Chử Vũ không biết chi tiết bên trong, chỉ thầm nghĩ:...Người mà ngươi đang nói là Đế nữ sao?! Trước nay nàng có liên quan đến từ "lãnh đạm" à.
Chưa bao lâu mà Đế nữ lại thuyết phục được cả Ám Giao Vệ, khiến Ám Giao Vệ tin tưởng nàng ta như thế?! Thật là quá đáng sợ!
Chử Vũ vừa ngẩng đầu, thấy dáng vẻ Đế nữ vẫn hờ hững, như không hề hứng thú cũng không dao động với nàng và Ám Giao Vệ, càng cảm thấy nàng ta sâu đến khó lường.
Chẳng lẽ nàng ta...!trước kia dáng vẻ đó đều là giả trang sao?
Đế nữ vốn không phải là phế vật?!
Ám Giao Vệ thấy nàng không nói lời nào, nói tiếp: "Có ta ở đây.
Ngươi có thể yên tâm."
Chử Vũ không nói nhiều, đành im lặng đi theo, chỉ khi đối mắt với tiểu thị nữ mới có thể nhìn thấy sự kinh hãi từ trong mắt đối phương giống nàng.
Khi mọi người đến một khu đất trống.
Phù Ngạn và Ám Giao Vệ cùng lui ra, chớp mắt đã cách rất xa, thị nữ của Chử Vũ thấy thế cũng lui theo.
Chử Vũ: "...Ngươi làm gì đấy?"
Phong Thầm dửng dưng nói: "Ma Tôn nói sau khi ngươi về Ma giới, có chút lười biếng tu luyện.
Tu vi của hắn cao hơn ngươi rất nhiều, không thể dùng toàn lực huấn luyện, bảo ta thuận tiện giao thủ với ngươi lúc ngươi tới Tiên giới du ngoạn, rèn luyện ngươi."
Chử Vũ không dám tin: "Ngươi nói cái gì??"
Phong Thầm gọi linh kiếm ra, nói: "Mời.
Hôm nay ngươi không cần nương tay."
Chử Vũ cuối cùng không nhịn được nữa: "Các ngươi thế này là sao? Vì sao hết kẻ này người kia đòi phải rèn luyện ta? Ma Tôn nghĩ hắn là trưởng bối, xem ta là vãn bối cũng bỏ đi, sao Đế nữ như ngươi cũng như thế?! Ngươi chẳng qua chỉ là một Kim Tiên mà thôi, còn dõng dạc nói ta không cần nương tay như vậy?"
Phong Thầm suy xét một chốc, không nghĩ nhiều mà nói: "Nếu Ma Tôn là trưởng bối của ngươi, tất nhiên ta cũng thế."
Đế nữ và Ma Tôn chỉ hơn kém nhau mấy tuổi mà thôi, đương nhiên cũng có thể xem như trưởng bối.
Nhưng mà lời vừa nói ra, bốn người ở đây trừ Đế nữ đều kinh ngạc nhìn nàng.
Phong Thầm nhìn phản ứng của các nàng, hậu tri hậu giác nhận ra những lời này còn có nghĩa khác.
Vừa nghe thấy mấy câu này, cứ như là Đế nữ và Ma Tôn đã thành hôn ở bên nhau, có cùng vị trí cùng bối phận mà gọi tiểu bối bọn họ.
Hắn nghĩ đến hàm nghĩa phía sau, trái tim nhất thời nhảy lên mấy cái, sau đó phục hồi lại, bất giác cảm thấy không khí quanh thân khô nóng, bực dọc nhìn người đối diện, nét mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói: "Ra tay đi."
Chử Vũ vừa kinh ngạc vừa tức, cho dù nàng không thích Ma Tôn kia tới mức đó, nhưng tốt xấu cũng có chút thiện cảm, chưa ra tay đã bị người ta công khai tuyên bố chủ quyền trước mặt mọi người như vậy, thật sự không nhịn nổi cơn tức: "Được thôi! Nếu ngươi đã nói thế, ta chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó! Để ngươi xem cho rõ!"
Dứt lời, nàng không chút do dự hóa hình, lao tới với luồng yêu khí cuồn cuộn.
"Keng!"
Sau khi hai bên va chạm, linh kiếm phát ra tiếng vang chói tai, chấn động mấy cái rồi tiếp tục vững vàng chặn lại.
Đầu rắn bị gõ mạnh một cái, đơ một lúc, tầm nhìn mới vừa rõ ràng liền thấy linh kiếm của Đế nữ lại bay lên không chút do dự.
Cùng lúc đó, không khí trở nên ẩm ướt như sương, che khuất thân hình của Đế nữ, hô hấp có chút ngột ngạt.
"Ngươi ——!" Rắn lớn khàn khàn kêu lên, "Giỏi lắm, ngươi thế mà lại trực tiếp đánh vào chỗ tử! Ta cũng không khách khí nữa!"
Một người một yêu công kích qua lại trên không trung, đôi lúc pháp thuật rơi xuống, khiến Tiên phủ rung chuyển một lát.
Cũng may lúc này tất cả thị nữ trong Tiên phủ đã được điều ra ngoài, chỉ để lại Hộ Thiên Vệ và Y tu kia trông coi bên ngoài, cũng không ai chú ý tới động tĩnh bên trong Tiên phủ.
Thấy rắn lớn càng lúc càng yếu, nàng lo lắng nên không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến Đế nữ muốn gi3t chết nàng, nàng cũng sẽ khiến Đế nữ không sống tốt! Lập tức liều mạng cắn Đế nữ, phun ra chất lỏng màu đen, thét lên: "Chịu chết đi!"
Yêu đương gì đó đó, cùng lắm thì xảy ra chuyện, nàng liền không chơi nữa!
Nét mặt Phong Thầm lạnh nhạt, thân thể tránh đi, nhưng lại vươn một ngón tay đón lấy chất lỏng màu đen kia.
Tức khắc, ngón tay bị chất lỏng nhấn chìm, biến thành đen nhánh, còn bốc ra mùi hôi thối như sắp thối rữa ngay lập tức.
Ám Giao Vệ thấy cảnh này, trừng mắt nói: "Tiểu Vũ! Không được!"
Rắn lớn tiến công thẳng tới lại bị Đế nữ trở tay ngăn chặn, toàn thân lạnh lẽo quăng nàng xuống đất, lần này tựa hồ không chút khách khí, rắn rơi xuống đất tạo thành một cái hố thật sâu.
Sau khi tiếng chấn động qua đi, Chử Vũ ho khan bò dậy từ bụi mù, sắc mặt khó coi.
Đế nữ...!trở nên lợi hại như thế từ khi nào vậy?!
"Tiểu Vũ!" Ám Giao Vệ vẫn đang ra hiệu với nàng bằng ánh mắt.
Chử Vũ nín một hơi, lại bẻ thêm một miếng vảy rắn ném qua: "Năng lực không bằng người, ta nhận thua."
Phong Thầm nuốt vảy rắn xuống, vẫn hỏi tiếp: "Thứ trước đó là cái gì?"
Chử Vũ chịu thua nói: "...Độc, là độc mà ta chuẩn bị được chưa.
Ta nhận thua, ta sai rồi, ta không nên chống đối mấy trưởng bối các ngươi.
Cầu xin các ngươi buông tha ta đi.
Ta chỉ là một bán yêu vô tội thôi mà! Hà tất chứ! Ta không muốn tu luyện thì có gì sai?"
Phong Thầm đột nhiên bật cười, không nhiều lời nữa, chỉ nhìn lướt qua Phù Ngạn, trầm giọng nói: "Đưa Chử cô nương đi nghỉ ngơi."
Chử Vũ chỉ mong chạy thật nhanh.
Trước khi đi, lại nghe Đế nữ hỏi: "Ngươi và Tam trưởng lão đã ở bên cạnh Ma Tôn rất lâu nhỉ?"
Chử Vũ nói: "Đúng vậy.
Vài chục năm rồi.
Ngươi hỏi điều này làm gì?"
Đế nữ chỉ nói: "Không có gì."
Chử Vũ nhìn "nàng" kỳ quái, theo Phù Ngạn rời khỏi, sau khi vào phòng thị nữ vội la lên: "Cô nương sao thế? Ban nãy còn dùng yêu độc cấp hai! Người là bán yêu đấy! Nếu Đế nữ kia nói gì với Ma Tôn hoặc nhắc đến gì đó, người sẽ bị vạch trần ngay."
Chử Vũ xua tay, không thèm để ý nói: "Đế nữ chưa từng gặp ta, bọn ta cũng chưa từng giao thủ, ta dùng yêu độc này thì có vấn đề gì chứ?"
Còn về chuyện Ma Tôn sẽ nói đến yêu độc với Đế nữ, nàng thầm nghĩ cảm thấy không có khả năng, Ma Tôn nào rảnh rỗi tới mức nói chuyện mình bị trúng yêu độc chứ? Còn nói cho một nữ tử có thể ái mộ mình nghe nữa?
Nàng nói tiếp: "Hơn nữa, vốn dĩ ta đã có yêu đan của đại yêu, thì có vấn đề gì chứ? Ta trở thành nữ nhi của Tam trưởng lão, cùng ông ta đi theo Ma Tôn từ khi chỉ là một Ma tướng bao nhiêu năm trước kia, quan hệ giữa Tam trưởng lão với hắn tốt thế nào ngươi cũng biết mà.
Trong lòng Ma Tôn kia có chút trăn trở, ta thấy cũng chỉ có ba vị trưởng lão.
Ngươi không cần lo lắng, hắn sẽ không cảm nhận được gì đâu.
Nếu thực sự có vấn đề, cùng lắm thì chạy trốn thôi."
Thị nữ: "...Nhiều năm trù bị lại bị hủy trong một sớm?"
Chử Vũ: "Đừng nói thế.
Trái tim Ma Tôn này