Quý Bất Vọng nhìn bóng lưng đang chạy của hắn, cau mày, không hiểu sao anh không hề có ấn tượng gì với kiểu tóc và giọng nói như vậy, nhưng lại cảm thấy người này không vừa mắt, giống như đã từng gặp qua ở đâu đó rồi, cảm giác cũng không tốt lắm.
Bất quá một cơn gió thổi qua, Quý Bất Vọng không có thời gian để nghĩ về nó nữa.
"Chúng ta mau trở về đi.
"
Thời tiết mặc dù ấm áp nhưng toàn thân đều ướt sũng, không nhanh chóng thay quần áo sẽ dễ bị cảm lạnh.
Vết xước trên chân Mục Kinh Trập cũng cần được xử lý.
Ở phía bên kia, Thiệu Kỳ Hải và Giang Phong đã gặp nhau.
Giang Phong vừa nhìn thấy Thiệu Kỳ Hải đã xin lỗi: "Anh Hải, em xin lỗi, là do em không theo kịp và để lão ta chạy trốn nên mới xảy ra một sự cố lớn như vậy.
"
"Không phải lỗi của cậu, cậu chỉ có một mình, sao có thể gánh hết mọi việc.
" Thiệu Kỳ Hải lắc đầu: "Tình huống thế nào?"
"Anh Hải, chúng ta đoán không sai, đồ vật của chúng ta mất đi đều bị bọn chúng giấu ở dưới đáy hồ, Lão Ngư được giao đến lấy đồ.
"
Giang Phong nói đến đây ánh mắt phẫn nộ, nhưng trong mắt lại không khỏi lấp lóe: "Không nghĩ tới nhân cơ hội chúng ta không có chú ý, lão lại muốn bắt người làm con tin, nhưng cũng quá xui xẻo khi đụng phải người kia.
"
"Lão Ngư ở trong nước thật đáng sợ, chúng ta đều phải đề cao cảnh giác, không ngờ lần này thuyền lại lật úp trong rãnh nước.
Anh Hải, em không dám lại gần, anh biết bọn họ là ai không?"
Thiệu Kỳ Hải: "! " Đó là con trai và vợ của hắn.
Giang Phong trước đó đã đi dò hỏi tin tức, nhưng anh ta lại chưa thấy qua người, vì vậy cũng không biết Mục Kinh Trập và Thiệu Tây.
Thiệu Kỳ Hải nghe được lời nói Giang Phong, càng nghĩ càng sợ, vẫn là không giải thích được.
Lão Ngư này là xảo quyệt nhất, xuống nước là biến mất, thủ đoạn tàn nhẫn, hắn và Giang Phong hợp sức đuổi theo lão ta hai lần, bản thân không dám khinh thường lão chút nào, cuối cùng lại bại trận trong tay Mục Kinh Trập?
Lúc hắn bơi qua có bao nhiêu là tuyệt vọng, hắn còn cho rằng Mục Kinh Trập và Thiệu Tây sẽ ngã xuống.
Kết quả Mục Kinh Trập không chỉ cướp lại Thiệu Tây mà còn khiến Lão Ngư nằm xuống, nếu không phải tận mắt chứng kiến, hắn còn cho rằng đó nhất định là gạt người.
Nhưng thực tế là như vậy, chắc Lão Ngư cũng không ngờ điều khiến lão phải thua cuộc rơi vào tay một người không biết bơi như Mục Kinh Trập.
Cho nên đừng tưởng trẻ con dễ xử lý, đụng vào đứa nhỏ, sau lưng đứa nhỏ còn có người mẹ liều chết.
Thiệu Kỳ Hải ánh mắt phức tạp, Giang Phong cũng nhìn ra hắn có cái gì không đúng.
"Sao vậy? Anh Hải?"
Thiệu Khải Hải do dự nói, sau đó lắc đầu: "Không có việc gì.
"
Kỳ thật là rất có chuyện muốn nói, nhất thời không biết như thế nào nói cho Giang Phong.
Chẳng lẽ nói cái người lợi hại kia chính là chị dâu của cậu? Và Quý Bất Vọng hiện đang đi theo chị dâu của cậu vì lý do gì? Có vẻ như anh ta muốn cạy góc tường của tôi?
Giang Phong vốn là vì hắn lo lắng, nghe được lời này nhất định sẽ nổ tung.
Thiệu Kỳ Hải suy nghĩ thành một mớ hỗn độn, cho đến khi nhìn thấy con dao mà Giang Phong đưa cho.
"Anh Hải, anh nhìn xem, đây là con dao mà Lão Ngư mang theo.
"
Thiệu Kỳ Hải cầm lấy con dao, nhìn ánh sáng băng giá trên đó, không biết vì sao mà rùng mình, cảm giác rất không ổn.
Có một nỗi đau không thể giải thích được trong lồ ng ngực hắn, như thể nó đã xuyên thấu trái tim của hắn.
Giờ khắc này, Thiệu Kỳ Hải chưa từng nghĩ tới, nếu không phải Mục Kinh Trập hôm nay gặp nạn, Lão Ngư kia còn tìm một đứa trẻ khác làm con tin, hắn vì cứu con tin sẽ bị một đao gi3t chết, một đao đâm thẳng đến tim, một phát chí mạng.
Cho nên trong sách, hắn đã thực sự chết mà không có cơ hội quay trở lại.
Hơn nữa bởi vì hắn trước đó giả chết, cộng thêm sự tình tương đối đặc biệt, hiển nhiên hắn cứu người là vì chính nghĩa, nhưng cuối cùng không ai biết, nhất định không thể công khai.
Thiệu Kỳ Hải không biết rằng mình đã đi tới địa ngục một chuyến, nhưng hắn dường như cũng cảm nhận được điều đó, cảm thấy tim đập dồn dập tràn đầy sợ hãi, hắn đập vào ngực một cái để điều hòa hơi thở, cất con dao đi.
"Sắp đến giờ đóng lưới rồi.
" Cần tăng tốc độ lên.
Thiệu Kỳ Hải cho rằng nguyên nhân khiến hắn hồi hộp là do hôm nay Mục Kinh Trập bị liên lụy.
Nếu không thu lưới, hắn sợ Mục Kinh Trập, Thiệu Tây và những người khác cũng sẽ bị liên lụy, dù sao cũng là vì Mục Kinh Trập mà Lão Ngư đã bị bắt.
Lão Ngư và băng đảng đứng sau lão ta là một nhóm những kẻ liều lĩnh chuyên buôn lậu vào các ngành công nghiệp béo bở khác.
Thiệu Kỳ Hải và những người khác lại mở một