Mục Kinh Trập và Thiệu Đông bên này vì quá bận rộn cho nên không có chú ý đến cuộc báo thù của lũ nhỏ.
Trước Tết Nguyên đán, mọi người đều mua sắm rất nhiều, Mục Kinh Trập và Thiệu Đông quá bận rộn để chú ý đến những điều này.
Trước Tết Nguyên đán, mọi người sẽ luôn mua những thứ mà họ không mua nổi trong năm, chẳng hạn như mua quần áo cho con cái, mua hoa cài đầu mới, mua đồ ăn nhẹ, trái cây mà họ thường không mua được, rồi đến thăm họ hàng.
Điều này khiến hai công việc kinh doanh của Mục Kinh Trập cực kỳ phát đạt, hoa cài đầu thì không cần phải nói, hàng hóa tồn đọng đã được giải quyết trước Tết Nguyên đán vài ngày, các nhân viên còn phải tăng ca.
Đồng thời, giấy vệ sinh và băng vệ sinh tại nhà máy giấy cũng bán rất chạy.
Mà bán chạy nhất là trái cây đóng hộp, nước trái cây và nước quả óc chó, bọn họ đã bắt kịp thời cơ, vì chất lượng cao và giá rẻ nên người dân trong toàn huyện đã mua rất nhiều.
Hơn nữa còn bán được ra ngoài tỉnh, xem như là một phát súng khởi đầu vang dội.
Cùng lúc đó, Mục Hàn và những người nhặt ve chai lang thang bên ngoài mấy tháng cũng lần lượt trở về.
Bọn họ ở bên ngoài làm công việc hôi hám và bẩn thỉu nhất, nhưng khi trở về, bọn họ chính là người mặc những bộ quần áo và đôi giày tươm tất nhất, tắm rửa sạch sẽ xong, còn mang theo quà về cho người thân trong gia đình, ngăn nắp gọn gàng.
Bọn họ giữ đúng lời, kiếm ra tiền sẽ quay về, 8 trong số 10 gia đình sẽ dự định xây gian phòng mới trong năm tới, một số thì dự định mua xe đạp.
Khoảng thời gian ngắn ngủi vài tháng, họ đã kiếm được số tiền mà ở nhà cày cuốc vất vả mấy năm cũng không thể tích góp được.
Trước Tết Nguyên đán, điều mọi người thảo luận nhiều nhất là đội đi nhặt ve chai, Mục Hàn cũng nằm trong số đó, hắn là người ít nói nhất, nhưng mọi người đều biết rằng hắn kiếm được nhiều tiền nhất, anh ta mới là người kiếm được số tiền khổng lồ, còn bọn họ chỉ là những người nhỏ bé.
Mọi người khen ngợi Mục Hàn, nhưng Mục Hàn lại rất khiêm tốn: "Tôi thì tính là gì, cũng chỉ là chân chạy vặt.
"
Người lợi hại đứng sau chính là Thiệu Đông, Thiệu Đông mới là đầu não của bọn họ, không có Thiệu Đông làm sao hắn có thể nghĩ nhiều như vậy.
Trước Tết Nguyên đán, thôn Đại Đông vô cùng náo nhiệt, mọi người tấp nập đến nhà của đội nhặt ve chai hỏi thăm, đội nhặt ve chai lại đến nhà Mục Hàn.
Năm nay là năm đầu tiên gia đình Mục Đằng tách ra để ăn tết, còn nghĩ rằng nó sẽ vắng vẻ, nhưng trên thực tế, nó còn sôi động hơn cả phía Mục gia, mọi người đều đến chúc tết và mang theo quà.
Bà Mục không ngờ đứa cháu trai năm xưa bà không thèm để ý lại thành đạt, thấy bên kia ồn ào náo nhiệt, mà bên mình lại vắng tanh vắng ngắt, ngay cả Mục Tuyết cũng không kiếm được cháu rể giàu có cho bà ta, bà ta thật sự chán nản.
Tuy nhiên, vợ chồng em Ba Mục gia cứ liên tục hướng về đám người Mục Đằng, trong ngoài lời nói có chút phàn nàn, ban đầu họ tin tưởng Mục Tuyết, kiên quyết không phân gia, nhưng tại sao trong nhà bây giờ vẫn như vậy?
Mục Tuyết bị từ hôn, nhà rể giàu có cũng không còn, ngược lại là đám người Mục Hàn lại kiếm được rất nhiều tiền, nếu trước đây kiên quyết phân gia, bọn họ có thể cùng Mục Hàn kiếm được tiền.
Hắn muốn nói vài câu tốt đẹp, muốn Mục Hàn có thể dẫn theo người chú Ba như hắn cùng kiếm tiền, nhưng Mục Hàn đã không còn là Mục Hàn của mấy tháng trước, vẫn còn nhớ rõ người chú Ba này bỏ đá xuống giếng*, Mục Hàn ngoài miệng cười cười nói vài lời đuổi hắn đi.
( Bỏ đá xuống giếng: thành ngữ chỉ về việc 1 người bị sa cơ, sa sút lại còn bị nhiều người khác hùa vào giẫm đạp.
)
Sau đó mang theo mấy món quà năm mới, thận trọng qua nhà chị gái chúc tết, cũng là cho Thiệu Đông – cháu ngoại kiêm luôn ông chủ của hắn.
Những người đi cùng hắn đều biết rằng mặc dù Mục Hàn rất lợi hại, nhưng Thiệu Đông mới là người đứng đầu, cho nên từng người một cũng đi theo qua chúc tết.
Nhà của Mục Kinh Trập đã trở thành nơi náo nhiệt nhất trong cả thôn, đêm giao thừa, từng nhà đưa tới biết bao nhiêu đồ ăn ngon, bàn ăn hầu như không còn chỗ trống.
Nhìn bàn ăn thịnh soạn, Thiệu Đông và những người khác tràn ngập cảm xúc.
Chỉ một năm trôi qua, cuộc sống của bọn chúng đã trải qua biết bao nhiêu thay đổi kinh thiên động địa, còn nhớ năm ngoái chỉ vì ăn hai miếng thịt gà mà bị mắng, nhưng năm nay đã thay đổi hoàn toàn.
Những năm trước ăn tết, Triệu Lan sẽ giết một con gà, chân và cánh gà đều là của đám Thiệu Phúc, bọn chúng chỉ có thể nhìn, nhiều lắm cũng chỉ lấy được đầu